Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1465



CHƯƠNG 1465

Đương nhiên, sau khi xấu hổ, cô cũng không thể không thừa nhận, có chút kích thích.

Đường Hạo Tuấn tắm rửa xong đi ra, liền thấy người phụ nữ đem mình bao lại một vòng như một bé nhím nhỏ, môi mỏng cong lên, biết rõ còn cố hỏi: “Sao vậy?”

Tống Vy kéo chăn xuống, lườm anh một cái.

Người đàn ông này, thật sự là da mặt dày, thế mà còn hỏi cô làm sao vậy?

Trong cơn tức giận, Tống Vy kéo chăn ra, chỉ vào xương quai xanh của mình: “Anh nhìn đi, anh cắn em thành như thế này, ngày mai làm sao em đi ra ngoài nghịch nước được?”

“Vậy thì không nghịch nữa.” Đường Hạo Tuấn đi đến bên giường, ngồi xuống, lau tóc thản nhiên trả lời.

Tống Vy cắn môi: “Như vậy làm sao được chứ, em đặc biệt đến đây để tắm biển mà.”

“Nước biển có gì vui, bị nhiều người tắm qua như vậy, bẩn, huống chi, nơi này có nhiều đàn ông lắm, không khí cũng hôi.” Đường Hạo Tuấn vừa xoa tóc vừa nói.

Tống Vy thấy anh nói chững chạc đàng hoàng như vật, nhưng vẫn hiểu ra điều gì đó, khóe miệng giật một cái.

Quá nhiều đàn ông, đây mới là mục đích thật sự của anh đi!

Anh cố ý để lại vết tích ở xương quai xanh, cánh tay cùng trên đùi của cô, như vậy, ngày mai cô sẽ không có cách nào mặc áo tắm.

Nghĩ thông suốt điểm này, Tống Vy im lặng nhìn Đường Hạo Tuấn.

Thật là một người đàn ông tâm cơ mà.

Đường Hạo Tuấn dường như đọc hiểu trong lòng Tống Vy đang suy nghĩ gì, mắt sắc lấp lóe, giả bộ như cái gì cũng không biết hỏi: “Sao vậy? Nhìn anh làm gì?”

Tống Vy liếc mắt xem thường, mặc kệ anh, nằm về giường.

Đường Hạo Tuấn thấy cô giận dỗi, môi mỏng khẽ nhếch, sau đó đứng dậy sấy tóc.

Tống Vy xoay người, nhìn chằm chằm bóng dáng của anh, trong lòng vừa bực mình vừa buồn cười.

Cô biết anh thích ghen, nhưng không nghĩ tới, vật mà anh có thể ghen tuông đến mức này, đến cả việc cô mặc áo tắm đều không cho phép, thật sự là ngây thơ.

Khó trách lúc ấy thời điểm cô chọn trúng quốc gia này, ba quốc gia khác cũng không có vấn đề gì, duy chỉ có quốc gia này anh muốn cô đổi đi. Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Sau khi cô không thay đổi, anh còn nhíu mày lại.

Lúc ấy cô còn tưởng anh bị làm sao, hoá ra là không thích cô đến bờ biển chơi sao.

Ngày thứ hai, Tống Vy thật sự không đi ra bờ biển, vết tích ở trên người cô chưa mất, không thể mặc áo tắm, chỉ có thể ngồi trước tường pha lê, trơ mắt nhìn du khách phía dưới đang vui vẻ tắm biển.

Đường Hạo Tuấn cũng không đi xuống bên dưới, đang ngồi ở trên ghế sa lon đọc sách.

Sau khi đọc xong một trang, anh ngẩng đầu nhìn về phía Tống Vy, thấy ánh mắt Tống Vy đầy hi vọng nhìn xuống phía dưới, đôi môi mỏng không khỏi mấp máy.

Bỗng nhiên anh đang hoài nghi có phải anh đã làm sai hay không?

Cô muốn nghịch nước, nhưng anh lại không muốn để người đàn ông khác thấy được cô, liền từ chối suy nghĩ muốn nghịch nước của cô.

Nhưng bây giờ thấy cô thất vọng như thế, trong lòng của anh cũng có chút không dễ chịu.

Có lẽ, anh thật sự đã sai rồi.

Thả tay xuống, Đường Hạo Tuấn bước đôi chân dài về phía Tống Vy: “Vợ ơi, anh xin lỗi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.