Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1717



CHƯƠNG 1717

May mắn là cuối cùng cô cũng phản ứng kịp, một tay nắm lấy bàn làm việc, tránh để bản thân bị ngã.

“Sao có thể như thế được…” Sắc mặt Tống Vy tái nhợt, hai mắt cũng mất hết sức sống: “Sao Giang Hạ lại tự sát được?”

“Dì cũng không biết nữa.” Mẹ Giang nức nở: “Sáng nay vẫn còn ổn, ăn sáng xong, Giang Hạ còn tươi cười tiễn dì và ba con bé ra cửa, lúc chú dì đột nhiên nhớ ra mình quên đem đồ nên quay lại lấy thì phát hiện Giang Hạ đã cắt cổ tay tự sát trong phòng tắm.”

Lồng ngực Tống Vy phập phồng lên xuống, trong phúc chốc không thể bình tĩnh lại được: “Vậy có phải bây giờ Giang Hạ đã…”

Cô không nói hết lời nhưng mẹ Giang vẫn hiểu ý.

Tống Vy muốn hỏi có phải Giang Hạ đã chết rồi không.

Mẹ Giang vội lau nước mắt, lắc đầu nói: “Không có, Giang Hạ vẫn còn sống, dì và ba con bé về kịp lúc nên phát hiện sớm, vội vàng gọi xe cứu thương đưa Giang Hạ đến bệnh viện, cho nên hiện giờ đã cứu được con bé, nhưng con bé vẫn chưa tỉnh lại.”

Nghe vậy, Tống Vy thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt rồi, tốt rồi.”

Cô vuốt ngực.

Cô thực sự rất lo Giang Hạ sẽ chết.

Nhưng mà nguyên nhân Giang Hạ tự sát vẫn còn là một ẩn số.

“Dì à, bây giờ dì đang ở bệnh viện thành phố Hải à?” Tống Vy hỏi.

Mẹ Giang gật đầu: “Đúng vậy.”

“Vậy được rồi, cháu sẽ tới ngay.” Tống Vy nói xong liền cúp điện thoại, cầm túi xách, bước ra khỏi văn phòng.

Bước ra khỏi văn phòng, cô vẫy tay với trợ lý đang đứng trước máy in: “Lệ Lệ.”

“Sếp Tống.” Trợ lý thấy Tống Vy gọi mình liền vội vàng bỏ đồ đang định photo xuống, bước tới: “Sếp Tống, cô gọi tôi có chuyện gì không?”

Tống Vy chỉ vào phòng làm việc: “Tôi làm đổ cà phê ra bàn, cô vào dọn dẹp lại nhé, hai ngày tới cô nhớ để ý công ty giúp tôi, tôi có thể phải đi công tác một chuyến.”

Cô không thể công khai việc Giang Hạ tự sát, nếu không chắc chắn công ty sẽ xôn xao, đồn đại đủ thứ tin đồn.

Chu Lệ Lệ thấy Tống Vy vừa trở về lại phải đi công tác thì có hơi bất ngờ.

Nhưng cô ta cũng không hỏi thêm, gật đầu đồng ý: “Tôi biết rồi sếp Tống.”

Tống Vy ừm một tiếng, xách túi bước ra khỏi văn phòng.

Trong thang máy, Tống Vy nhắm mắt xoa xoa thái dương đau nhức, tâm trạng rất nặng nề.

Cô không ngờ hôm qua mình vừa mới từ thành phố Hải về thì hôm nay lại nghe tin Giang Hạ tự sát.

Có lẽ cô đã biết chuyện Giang Hạ muốn làm là gì rồi, đó là tự sát.

Cho nên Giang Hạ mới không nói cho cô biết, nếu nói cho cô thì chắc chắn cô sẽ ngăn cản cô ấy làm chuyện dại dột.

Có thể không ngăn cản sao?

Đây là tự sát đấy!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.