CHƯƠNG 1827
Sau khi giải tán, các tuyển thủ lần lượt rời khỏi hiện trường.
Lúc đi, vẫn còn người bàn về chuyện của Giang Vân Khê và Tống Vy.
Tống Vy nghe thấy, cũng không để tâm, nhẹ nhàng thu dọn túi của mình.
Trần Châu Ánh đứng dậy hỏi: “Vy Vy, tiếp theo sao đây?”
“Đi đến đồn cảnh sát cho lời khai, sau đó Giang Vân Khê sẽ bị đưa về nước, thi hành án ở trong nước.” Tống Vy nói.
Dù sao cũng là người đi báo cảnh sát, và là đương sự bị Giang Vân Khê bôi nhọ, cô nhất định phải đi đến đồn cảnh sát.
Trần Châu Ánh gật đầu: “Tớ đi với cậu.”
“Được thôi.” Tống Vy không từ chối, mỉm cười đồng ý.
Sau đó, hai người rời khỏi hội quán thi đấu, lái xe chạy về đồn.
Trần Châu Ánh lái xe, Tống Vy ngồi ở ghế phụ lái, đang gọi điện thoại cho Đường Hạo Tuấn, nói với Đường Hạo Tuấn chuyện đã xảy ra hôm nay.
Đường Hạo Tuấn nghe xong, chau mày lại: “Người phụ nữ đó lại ra tay với em sao?”
“Đúng vậy, em cũng không ngờ tới.” Tống Vy thở dài.
Nói thật lòng, bây giờ cô còn có chút sợ.
Nếu như không phải lúc đó có Đại Vệ bọn họ ở đó, chắc là cô đã bị đập trúng rồi.
Dù sao lúc Giang Vân Khê đập tới, cô đang ngây người ra, căn bản không kịp né tránh.
Cho nên nếu như không có Đại Vệ, lúc này chắc cô đang ở bệnh viện rồi.
“Em không sao chứ?” Đường Hạo Tuấn đứng dậy, giọng điệu trở nên gấp gáp.
Trong phòng họp, những người khác nhìn thấy phản ứng mạnh mẽ của anh, đều ngây người ra.
“Tổng giám đốc làm sao vậy?” Có người hỏi nhỏ.
“Không biết nữa.” Có người lắc đầu.
Đường Hạo Tuấn nắm chặt tay, mặt tối sầm lại, tỏa ra khí lạnh xung quanh, như muốn đông cứng mọi thứ.
Giang Vân Khê, lại dám ra tay với Tống Vy.
Nếu đã dám làm vậy, vậy thì phải chuẩn bị sẵn tâm lý anh sẽ báo thù!
“Em không sao.” Tống Vy nghe ra được sự quan tâm và căng thẳng của anh, cảm thấy ấm áp, lắc đầu đáp: “Yên tâm đi, em không sao đâu, Đại Vệ bọn họ đã cứu em kịp thời.”
“Vậy thì tốt.” Nghe thấy cô không sao, Đường Hạo Tuấn lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
“Bây giờ em đang ở trong xe sao?” Anh nghe thấy tiếng xe bên phía cô.
Tống Vy ừ một tiếng: “Đúng vậy, em và Châu Ánh đang đi đến đồn cảnh sát cho lời khai, lần này, em muốn khiến Giang Vân Khê phải ngồi tù mấy năm mới ra được.”
“Tốt lắm, em đi đi, lát nữa anh sẽ liên lạc với phía cảnh sát.” Đường Hạo Tuấn gật đầu nói.
Anh sẽ không để Giang Vân Khê ngồi tù dễ dàng vậy đâu.
Anh muốn khiến Giang Vân Khê ngồi tù đến mức cả đời không quên được.
Dám ra tay với người anh yêu, vậy thì phải chuẩn bị trả giá.
Người anh yêu, anh còn không nỡ động vào, những người khác, làm sao có tư cách!