Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1897



CHƯƠNG 1897

“Anh không biết?” Kiều Phàm siết chặt nắm đấm: “Anh cho rằng tôi sẽ tin mấy lời nói quỷ quái của anh à? Giang Hạ là bạn gái của anh, mối quan hệ của anh và nhà họ Giang tốt như vậy, bọn họ đi khỏi đây không thể nào không thông báo cho anh biết. Cho nên, tốt nhất anh nên ngoan ngoãn nói vị trí của bọn họ cho tôi, nếu không thì…”

“Nếu không thì anh muốn như thế nào?” Tô Cẩm Thành không hề khách khí mà đánh gãy lời anh ta: “Lần trước là do anh đánh lén nên anh mới có thể đánh tôi bị thương nặng, nhưng mà Kiều Phàm à, tôi nói cho anh biết, nếu bàn về thân thủ, anh căn bản không phải là đối thủ của tôi. Hơn nữa cũng làm cho anh thất vọng rồi, tôi cũng không biết bọn họ đi đâu, đúng là bọn họ không có nói cho tôi biết.”

Nếu như không phải hai ngày trước người của Đường Hạo Tuấn đến đây nói cho anh ta biết gia đình Giang Hạ muốn rời khỏi thành phố Giang, kêu anh ta chuẩn bị tâm lý cho thật tốt.

Nếu không thì bây giờ anh ta cũng không biết là gia đình Giang Hạ không còn ở thành phố Giang nữa.

Mà lúc đó anh ta cũng đã hỏi người của Đường Hạo Tuấn là Giang Hạ đi đâu, nhưng mà người của Đường Hạo Tuấn căn bản không nói cho anh ta biết nguyên nhân, càng có ít người biết vị trí của gia đình Giang Hạ thì càng tốt hơn cho bọn họ, như thế này mới không để Kiều Phàm biết được.

Cho nên, đây cũng là nguyên nhân mà trong khoảng thời gian này nhà họ Giang không liên lạc với anh ta, sợ là gọi điện thoại thì sẽ bị Kiều Phàm phát giác, sau đó thông qua phương thức liên lạc và tìm ra nhà họ Giang.

Mặc dù anh ta rất thất vọng khi người nhà họ Giang rời đi mà không chào tạm biệt anh ta, nhưng mà anh ta có thể hiểu được.

Dù sao thì Kiều Phàm ép người quá đáng, bọn họ chỉ có rời khỏi đây thì Hạ mới có thể sinh đứa nhỏ trong bụng ra.

Chỉ là e rằng mối quan hệ giữa mình và Hạ cũng đã bị cắt đứt.

Nghĩ đến đây, Tô Cẩm Thành thở dài, trong mắt lộ ra vẻ chua chát.

Anh ta vốn đến đây để tìm cô, là vì để ở bên cạnh cô.

Kết quả vất vả lắm mới có thể ở bên nhau, nhưng không lâu sau đó lại bị ép phải chia tay.

Vốn dĩ giữa bọn họ đã không có tiến triển, Hạ vẫn không có tình cảm với anh ta, bây giờ chia tay, chỉ sợ là không thể tiếp tục được nữa.

“Không thể nào!” Kiều Phàm không biết Tô Cẩm Thành đang suy nghĩ cái gì, nghe thấy Tô Cẩm Thành nói nhà họ Giang cũng không liên lạc với Tô Cẩm Thành, cũng không nói vị trí cho anh ta biết, phản ứng đầu tiên của Kiều Phàm là không tin.

Sau khi anh ta về nước, biết Giang Hạ hẹn hò với một người đàn ông khác thì anh ta đã bắt đầu điều tra người đàn ông này, biết vị trí của người đàn ông này ở trong lòng ba mẹ nhà họ Giang cao cỡ nào, ba mẹ nhà họ Giang thích anh ta đến cỡ nào.

Cho nên, làm sao ba mẹ nhà họ Giang không nói tung tích của bọn họ cho người đàn ông này biết chứ?

Huống hồ gì, người đàn ông này là vì con gái của bọn họ cho nên mới bị thương mà nhập viện.

“Không có gì là không thể, những gì anh ta nói đều là thật, đúng là nhà họ Giang không nói vị trí cho anh ta biết.” Lúc Tô Cẩm Thành đang mím chặt môi muốn nói gì đó, ở cửa liền truyền đến giọng nói lạnh nhạt của Đường Hạo Tuấn.

Sắc mặt Kiều Phàm cứng lại, sau đó quay đầu cùng Tô Cẩm Thành nhìn ra cửa.

Đường Hạo Tuấn và Mạnh Ngọc một trước một sau bước vào phòng.

Đường Hạo Tuấn nhìn sắc mặt Kiều Phàm thay đổi không ngừng, anh lặp lại một lần nữa: “Anh đến đây tìm Tô Cẩm Thành đúng thật là tìm nhầm người rồi, bởi vì anh ta thật sự không biết.”

“Sếp Đường.” Tô Cẩm Thành gật đầu với Đường Hạo Tuấn, xem như là chào hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.