Chương 2178
Tivi đang chiếu chương trình tạp kỹ vui nhộn nhất hiện tại, nhưng mà Tống Vy xem thì lại không thấy buồn cười chút nào, cô cười không nổi.
Bởi vì xác ở đây, tâm hồn thì lại chạy đến chỗ Đường Hạo Tuấn.
Cũng không biết là lúc nào anh mới về.
Đang suy nghĩ, điện thoại của Tống Vy đột nhiên vang lên.
Cô thu hồi suy nghĩ, lại cầm điện thoại di động lên nhìn một chút, nhìn thấy cái tên trên màn hình là Kiều Phàm, cô sửng sốt một hồi: “Phàm, sao lại gọi điện thoại cho tôi vậy?”
Trong khoảng thời gian này, Kiều Phàm gọi điện thoại cho cô hai lần, nhưng lần nào cũng là vì Giang Hạ.
Cũng không biết lần này lại có chuyện gì liên quan đến Hạ.
Trần Châu Ánh ở bên cạnh nghe thấy tiếng kêu kinh ngạc của Tống Vy, cô bỏ cái máy tính bảng xuống rồi nhìn sang: “Kiều Phàm? Anh ta lại muốn làm gì vậy?”
Cô cảnh giác hỏi.
Bởi vì có liên quan đến Giang Hạ mà cô không có ấn tượng tốt với Kiều Phàm.
Tống Vy lắc đầu: “Không biết nữa, trước tiên cậu đừng nói gì nha, để tớ nghe điện thoại.”
“Ừ.” Trần Châu Ánh gật đầu.
Tống Vy nhấn vào màn hình, đặt điện thoại di động lên bên tai, cô nghiêm túc nghe: “Phàm.”
“Tống Vy, mọi người đang ở đâu vậy?” Kiều Phàm ở đầu dây bên kia vừa mới xuống máy bay, lúc này đang bước ra khỏi khu vực gửi hành lý, chân bước ra khỏi sân bay, vừa đi vừa nói.
Tống Vy sửng sốt một hồi, lát sau mới phản ứng lại kịp: “Anh hỏi bọn tôi đang ở đâu?”
“Ừ.” Kiều Phàm gật đầu.
Tống Vy lại càng khó hiểu hơn: “Anh hỏi chuyện này làm gì?”
“Tôi đến quốc gia nơi mà em đang tham gia cuộc thi, tôi tìm Đường Hạo Tuấn có chuyện. Trong cuộc quyết đấu tiếp theo của Đường Hạo Tuấn và Đường Hạo Minh, tôi là người viện trợ cho Đường Hạo Tuấn.” Kiều Phàm đứng trong khu đợi xe ngoài sân bay, nhỏ giọng nói.
Tống Vy giật mình: “Hóa ra là như vậy à.”
Cô nhớ ra là Đường Hạo Tuấn đã từng nói tới chuyện này.
“Phàm, anh tới rồi hả?” Tống Vy nghe thấy tiếng còi xe truyền đến trong điện thoại cùng với tiếng máy bay cất cánh, cô phỏng đoán lúc này Kiều Phàm không còn ở bệnh viện chỗ Giang Hạ đang nằm, mà là đang ở một sân bay nào đó.
Chính vì vậy mà có thể thấy được Kiều Phàm sắp đến đây rồi.
Quả nhiên, Kiều Phàm nghe thấy câu hỏi của cô thì ừ một tiếng: “Ừm, tôi đã đến quốc gia nơi em thi đấu, bây giờ đang ở sân bay, em gửi địa chỉ của mọi người qua cho tôi đi, tôi đến tìm em.”
“Được rồi, vậy anh chờ một lát, để tôi đến đó đón anh.” Tống Vy nói.
Kiều Phàm cũng không từ chối, đáp lời rồi liền cúp điện thoại.
Bây giờ thái độ của Kiều Phàm đối với cô đã lạnh nhạt hơn so với quá khứ rất nhiều.
Nhưng mà Tống Vy không đau lòng chút nào, dù sao thì cô cũng không yêu Kiều Phàm.