Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 423



CHƯƠNG 423

Tống Vy trả lại tấm áo vest phủ trên chân mình cho anh.

Lần này anh mới nhận lại, còn lập tức khoác lên người.

Tống Vy đeo túi xách lên vai, mở cửa xe.

Ngay khi cô vừa bước chân ra ngoài thì dường như sực nhớ đến điều gì đó, lại không di chuyển nữa.

Mất hai giây sau, Tống Vy mới xoay người, nhìn chằm chằm Đường Hạo Tuấn một hồi lâu, sau đấy bất thình lình chồm người qua, hôn lên mặt anh một cái.

Con ngươi của Đường Hạo Tuấn co rụt lại.

Trình Hiệp thì há to miệng: “Nhà thiết kế Tống, cô…”

Anh ta còn chưa nói hết câu thì Tống Vy đã cúi gằm khuôn mặt đang đỏ ửng, bước xuống xe thật nhanh.

Sau đó, cô đóng cửa xe chạy vụt vào tòa cao ốc, nháy mắt đã mất hút.

Đường Hạo Tuấn trố mắt, sờ lên gương mặt mình, ngay tại nơi vừa được Tống Vy hôn lên. Yết hầu anh trượt lên trượt xuống, chẳng biết đang suy nghĩ điều gì.

Trình Hiệp nhìn về hướng Tống Vy vừa rời đi, lại nhìn tổng giám đốc đang mất hồn mất vía nhà mình, chẳng kiềm được mà huýt sáo một cái, trêu chọc: “Chúc mừng anh nhé, tổng giám đốc, ôm được người đẹp về rồi.”

“Ôm người đẹp về?” Đôi môi mỏng của Đường Hạo Tuấn khẽ mấp máy, giọng nói thoáng dấy lên lòng hoài nghi.

Trình Hiệp gật đầu: “Đúng thế, chẳng phải dạo gần đây anh đang theo đuổi nhà thiết kế Tống mà cô ấy cứ một mực từ chối à? Nhưng ban nãy nhà thiết kế Tống đã chủ động hôn anh, thế là quá rõ rồi, cô ấy đã mở cửa lòng, đồng ý quen anh rồi đấy.”

Đôi mắt Đường Hạo Tuấn lấp ló tia ngỡ ngàng, sống lưng thẳng tắp: “Thật sao?”

“Chắc chắn luôn. Nếu không sao cô ấy lại hôn anh chứ?” Trình Hiệp đẩy mắt kính lên.

Dù anh ta chưa từng yêu ai, nhưng tiểu thuyết tình yêu thì đã đọc cả mớ.

Điều này anh ta hiểu chứ.

Nhưng Đường Hạo Tuấn cũng không mấy tin tưởng anh ta, đôi mắt vẫn hờ hững, đáp: “Có khi cô ấy đang cảm ơn tôi thôi, vì khi nãy đã giúp đỡ cô ấy.”

“Sao mà thế được?” Trình Hiệp bĩu môi: “Tổng giám đốc ạ, tôi nói anh nghe, anh cứu nhà thiết kế Tống biết bao nhiêu lần rồi, đếm hết một bàn tay không xuể ấy chứ. Vậy mà lần này nhà thiết Tống muốn cảm ơn anh nên hôn anh hả?”

Đường Hạo Tuấn nghe thấy thế mới khẽ mấp máy đôi môi mỏng, không nói gì thêm.

Trình Hiệp lại khuyên nhủ: “Nên là Tổng giám đốc Đường, anh không ngại thử bày tỏ với nhà thiết kế Tống lần nữa xem sao, biết đâu lần này thành công thật đấy.”

Đường Hạo Tuấn buông hàng mi, như đang suy ngẫm điều gì.

Một lát sau, anh ngẩng đầu nhìn lên tòa cao ốc trước mặt, đôi mắt sâu hun hút: “Để tối tính, lái xe đi.”

“Vâng.” Trình Hiệp đáp.

Trong phòng làm việc, Tống Vy đứng ở ban công phòng mình nhìn xuống, trông thấy chiếc Bentley dưới lầu đã rời đi mới che lại gương mặt nóng cháy, quay về ngồi vào bàn làm việc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.