Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 682



CHƯƠNG 682

Đường Hạo Tuấn vẫn còn công việc phải làm, anh đến phòng làm việc. Tống Vy chơi xếp gỗ cùng hai đứa trẻ ở trong phòng một lát rồi mới trở về phòng tắm rửa.

Tắm xong, cô xuống tầng rót nước thì nghe thấy có tiếng nói chuyện dưới tầng, là Mạnh Ngọc và Lâm Giai Nhi.

“Bác sĩ Mạnh.” Tống Vy từ trên tầng đi xuống, trông thấy hai người, cô lên tiếng chào hỏi họ.

Mạnh Ngọc khẽ mỉm cười với cô coi như đáp lại.

Tống Vy nhìn về phía Lâm Giai Nhi: “Anh đưa cô Lâm về à?”

“Đúng vậy.” Mạnh Ngọc gật đầu.

Mặc dù Lâm Giai Nhi không nhìn thấy Tống Vy nhưng nghe tiếng thì cũng biết sơ qua cô đang ở đâu, nhìn về nơi Tống Vy đang đứng rồi mở miệng hỏi: “Cô Tống, đã trễ thế này rồi mà cô còn chưa ngủ à?”

“Tôi chưa ngủ, còn đang vẽ bản thiết kế.” Tống Vy trả lời.

Lâm Giai Nhi gật đầu: “Vậy à?”

Sau đó cô ta không hỏi thêm gì nữa.

“Được rồi Giai Nhi, anh đưa em về phòng.” Mạnh Ngọc đỡ cô ta.

Lâm Giai Nhi không từ chối, được anh ta đỡ từ từ đi lên tầng.

Tống Vy nhìn theo bóng lưng của hai người họ, mặc dù rất xứng đôi nhưng vẫn cảm giác hơi là lạ.

Mạnh Ngọc quá yêu Lâm Giai Nhi, mỗi cử chỉ đối với cô ta đều thận trọng từng ly từng tí.

Còn Lâm Giai Nhi, tuy nói cô ta đã ở bên Mạnh Ngọc, nhưng vẫn tỏ ra khá hời hợt với lời nói và cử chỉ của anh ta.

Có điều, dù sao cũng không liên quan gì đến cô.

Tống Vy ngẫm nghĩ sau đó thu lại tầm mắt, rót ly nước chuẩn bị trở về phòng.

Cô vừa đi tới cầu thang, Mạnh Ngọc đã đi xuống.

“Bác sĩ Mạnh, anh phải đi rồi à?” Tống Vy hỏi.

Anh ta gật đầu: “Đúng vậy, không còn sớm nữa, tôi phải về thôi.”

“Vậy anh đi đường cẩn thận.” Cô mỉm cười.

Mạnh Ngọc nói tiếng cám ơn đang định rời khỏi.

Vừa đi được hai bước, anh ta đột nhiên nghĩ tới điều gì đó dừng lại nói: “Đúng rồi cô Tống.”

“Hả?” Tống Vy quay đầu nhìn anh ta: “Bác sĩ Mạnh còn có chuyện gì sao?”

“Cũng không có chuyện gì cả, tôi muốn nói với cô là tôi đã tăng nhanh tốc độ sửa sang biệt thự của mình rồi, chờ đến khi đồ gia dụng mà Giai Nhi thích được đưa tới thì tôi sẽ đón cô ấy tới chỗ của tôi.” Mạnh Ngọc nói xong, nhấc chân rời đi.

Tống Vy nhướng mày, sau đó bật cười.

Cũng đúng, bây giờ Lâm Giai Nhi là bạn gái của Mạnh Ngọc, cứ ở nhà người anh em mãi thì còn ra thể thống gì chứ.

Nghĩ tới việc Lâm Giai Nhi sắp sửa dọn đi, trong lòng Tống Vy bỗng nhiên trở nên vui vẻ.

Lúc Đường Hạo Tuấn trở lại thấy cô tươi cười, không khỏi hỏi: “Cười cái gì thế?”

“Anh xong việc rồi à?” Tống Vy buông cuốn sổ thiết kế trong tay xuống rồi hỏi.

Người đàn ông vừa đi tới mép giường vừa kéo cà vạt trả lời: “Cũng gần xong rồi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.