CHƯƠNG 805
Vẻ mặt Tống Vy có chút đờ đẫn, sau đó cúi đầu, không để người khác thấy ánh mắt: “Vậy sao?”
“Vy Vy, cậu chú ý chút, tớ nhìn ra được, Lâm Giai Nhi vẫn chưa từ bỏ tổng giám đốc Đường đâu. Dù bây giờ cô ta đang hẹn hò với bác sĩ Mạnh nhưng không có nghĩa là cô ta sẽ không quyến rũ tổng giám đốc Đường.” Giang Hạ nhắc nhở.
Tống Vy khẽ nhếch miệng: “Tớ biết rồi.”
“Biết thì tốt.” Giang Hạ gật đầu: “Mà còn có chuyện này nữa, ban nãy tớ đã hỏi được nguyên nhân tổng giám đốc Đường đột nhiên thay đổi thái độ với cậu rồi.”
“Cái gì?” Tống Vy đột nhiên mở lớn mắt, vội vàng túm lấy tay cô ấy: “Nguyên nhân? Là thật sao? Cậu thật sự hỏi được rồi sao?”
“Vy Vy cậu bình tĩnh đã.” Giang Hạ có chút không chống đỡ nổi sự kích động của Tống Vy, vỗ vào mu bàn tay cô, ý bảo cô bình tĩnh.
Tống Vy cũng nhận ra bản thân đúng là có chút kích động, buông tay ra: “Xin lỗi, tại tớ muốn biết quá.”
Mấy ngày nay cô bị Đường Hạo Tuấn bạo hành lạnh, giày vò tới sắp phát điên luôn rồi, cô một mực muốn biết vì sao anh lại đối xử với cô như vậy.
Nhưng anh không chịu nói, thế nên trong lòng cô vẫn luôn rất bực bội.
“Tớ hiểu mà.” Giang Hạ cười, sau đó trở nên nghiêm túc: “Thật ra cũng không hẳn là tớ hỏi được nguyên nhân, vì tổng giám đốc Đường không nói với tớ, là trợ lý Trình tiết lộ cho tớ chút tin tức. Ban đầu chúng ta đều tưởng cậu làm gì sai khiến tổng giám đốc Đường giận, nhưng thật ra không phải cậu, mà là bác gái.”
“Me tớ?”
“Ừ, trợ lý Trình nói là bác gái, mà cậu lại là con gái của bác ấy, bác gái không còn nữa, tổng giám đốc Đường chẳng phải đang trút giận lên cậu sao?” Giang Hạ nói.
Khóe môi Tống Vy run lên, vẻ mặt đầy mờ mịt: “Nhưng mẹ tớ đâu có làm gì đắc tội Hạo Tuấn đâu. Lần đầu tiên mẹ tớ gặp Hạo Tuấn là bốn tháng trước, chưa được mấy ngày đã ra nước ngoài, khi về nước lần nữa thì… thế nên tớ dám khẳng định, mẹ tớ tuyệt đối không làm gì cả.”
Nếu như thật sự làm, vì sao lúc đó Đường Hạo Tuấn không tức giận luôn, đến giờ lại trách cô?
Giang Hạ gãi đầu: “Tớ cũng cảm thấy rất kỳ lạ, nhưng có khi nào bác gái đã làm chuyện gì đó đắc tội với người nhà tổng giám đốc Đường chứ không phải anh ấy, mà giờ tổng giám đốc Đường mới biết không?”
Nghe thấy lời này, Tống Vy im lặng, một lúc lâu sau mới chậm rãi lắc đầu: “Không thể nào, mẹ tớ luôn rất mực hiền lành, không hề kết thù với bất cứ ai ngoại trừ mẹ con Tô Thu và ba tớ. Còn người nhà Đường Hạo Tuấn, Hạo Tuấn bất hòa với bác cả, ba mẹ anh ấy lại qua đời sớm, chỉ có ông là qua đời bảy năm trước…”
“Chờ chút đã Vy Vy, tớ nhớ cậu từng nói bác gái là con gái nuôi của ông nội tổng giám đốc Đường đúng không? Mà tổng giám đốc Đường là do ông Đường nuôi lớn, thế nên trong lòng tổng giám đốc Đường, ông Đường chính là người thân nhất, vậy thì…”
“Ý cậu là mẹ tớ đã làm gì đó với ông Đường, đến bây giờ bị Hạo Tuấn biết, thế nên Hạo Tuấn mới đối xử với tớ như vậy?” Tống Vy mở to mắt.
Giang Hạ gật đầu: “Ngoại trừ điều này, tớ không nghĩ ra được nguyên nhân nào khác.”
Tống Vy vùi đầu vào lòng bàn tay, giọng nói nặng nề: “Nhưng tớ không biết mọi chuyện xảy ra giữa mẹ tớ và ông Đường, bốn tháng trước tớ mới biết mẹ là con gái nuôi ông Đường, là mẹ nói với tớ.”
Giang Hạ đặt tay lên vai cô: “Hay là hỏi Kim xem, trước đây sức khỏe Kim không được tốt, thường xuyên ở nhà, đều là bác gái chăm sóc em ấy, có lẽ em ấy sẽ biết nhiều chuyện của bác gái.”
Ánh mắt Tống Vy sáng lên: “Cậu nói đúng, tớ sẽ gọi điện cho Kim ngay.”
Dứt lời, cô vội vàng lấy điện thoại ra.