CHƯƠNG 988
Tống Vy không cho rằng đại sư Mercedes không nghe điện thoại là đã xảy ra chuyện gì đó, dù sao đại sư Mercedes là nhà thiết kế hàng đầu, bên cạnh không thể không có vệ sĩ bảo vệ.
Vậy nên chắc là có chuyện gì đó trì hoãn rồi, cho nên mới không có nghe điện thoại.
Nghĩ vậy, Tống Vy để điện thoại xuống, đổi sang nhắn tin cho đại sư Mercedes.
Tin chắc sau khi sư phụ nhìn thấy, sẽ gọi lại cho cô.
Buổi tối, Tống Vy và Đường Hạo Minh hẹn ăn cơm ở một khách sạn.
Tống Vy không có chọn phòng bao, mà đặt chỗ ở đại sảnh.
Đại sảnh nhiều người, người người qua lại, tuy hơi ồn, nhưng được cái an toàn, cô cũng không cần lo lắng Đường Hạo Minh sẽ làm gì với cô.
Dù sao, cô thật sự rất sợ ở trong phòng bao cùng với người đàn ông giống như ma quỷ như Đường Hạo Minh.
Đường Hạo Minh dường như đọc hiểu được Tống Vy đang nghĩ cái gì trong lòng, chống cằm cười như không cười nhìn cô: “Sao vậy, thật sự sợ tôi thế sao?”
Tống Vy nhếch môi: “Phải, dù sao giám đốc Đường thích mang người ta nhảy vách đá, ai có thể không sợ chứ?”
Đường Hạo Minh cười ha hả: “Thì ra Vy Vy vẫn nhớ chuyện lần trước.”
“Chuyện lần trước, tôi cả đời cũng sẽ không quên.” Tống Vy uống ngụm nước trắng, lạnh nhạt nói: “Còn nữa, tôi là em dâu họ của anh, giám đốc Đường vẫn nên gọi cả tên của tôi, hoặc em dâu.”
Đường Hạo Minh dường như không nghe thấy, nhìn cô bằng ánh mắt sâu thẳm: “Nhưng tôi thích gọi cô là Vy Vy.”
Tống Vy trợn ngược mắt trong lòng, cũng lười sửa lại.
Dù sao loại người này, cô càng sửa thì anh ta càng không nghe.
Cho nên sửa cũng vô dụng, sẽ chỉ chọc tức chính mình.
Thấy Tống Vy không để tâm nhiều, Đường Hạo Minh dường như có hơi tiếc nuối, cầm ly rượu vang lắc lắc: “Khoảng thời gian này, cô sống tốt không? Tôi nghe nói, khoảng thời gian trước cô và Hạo Tuấn xảy ra mâu thuẫn, suýt nữa dẫn tới ly hôn.”
Tống Vy ngẩng đầu nhìn anh: “Chuyện này anh cũng biết, xem ra giám đốc Đường anh ở nước ngoài, nhưng về tin tức trong nước vẫn rất nhanh nhạy.”
Đường Hạo Minh mỉm cười: “Hạo Tuấn một lòng muốn bắt được tôi, mà tôi vì để không bị nó bắt được, đương nhiên cũng sẽ chú ý nhất cử nhất động của nó, cho nên biết những chuyện này rất là bình thường.”
“Vậy thì, anh biết nguyên nhân tại sao tôi và Hạo Tuấn xảy ra mâu thuẫn không?” Tống Vy đánh mắt nhìn anh ta.
Trong mắt Đường Hạo Minh xẹt qua một tia tốt tăm, sau đó mỉm cười uống ngụm rượu vang: “Đương nhiên, bởi vì cái chết của chú thím hai của tôi.”
“Nếu anh đã biết, vậy anh cũng chắc biết, Hạo Tuân đã tra được hung thủ giết hại ba mẹ anh ấy là ba mẹ của anh nhỉ.” Tống Vy lại nói.
Đường Hạo Minh vẫn điềm nhiên như cũ: “Biết, khoảng thời gian trước Hạo Tuấn nổi điên chèn áp sản nghiệp của ba tôi, trực tiếp khiến sản nghiệp của ba tôi phá sản không nói, còn làm xấu danh tiếng của ba tôi, chuyện lớn như vậy, tôi làm sao có thể không rõ.”
“Vậy anh không sợ sao?” Tống Vy để dao dĩa trong tay xuống.