Đạo Thiên Lôi thứ 7 giáng xuống, Lôi Long màu đen gầm thét, sinh vật và con người trong bán kính hàng trăm dặm đều nằm rạp xuống đất, run lẩy bẩy.
“Đi!”
Kiếm quang được ngưng tụ từ 3000 kiếm nguyên bắn nhanh ra.
Lao vào nhau sáng cả bầu trời, tiếng nổ rầm vang.
Lôi Long màu đen bị đập vỡ một nửa, nửa còn lại đem theo một nguồn năng lượng kinh khủng.
Trần Dương không biết là Thiên Ma sau lưng anh có thể giải quyết được nổi không.
“Đánh vỡ cho ta!”
Thiên Ma đưa 4 cánh tay ra, nắm chặt lấy phần nửa Lôi Long còn lại.
“Roạt roạt!”
Trong màn đen ấy bất giác truyền đến hư ảnh của Thiên Ma, dường như đang muốn giết Lôi Long.
Ngay vào lúc này, khuôn mặt như khóc kia liền ngừng khóc.
“Hừ!”
Trong miệng Thiên Ma phát ra tiếng hừ, sau một tiếng này, Lôi Long trong tay liền bị đánh toán loạn!
Cái gì, hư ảnh của Thiên Ma lại thần thông đến vậy sao?
Trần Dương vô cùng kinh hãi.
Hình ảnh của Thiên Ma trong Thiên Ma Sách sau khi đến đại lục Thần Ma, lại có sự biến hóa lớn đến vậy sao.
Lôi Long lại bị đánh vụn ra, Trần Dương cũng không suy nghĩ nhiều, vội vàng nhét những mảnh vụn kia vào trong cơ thể mình.
Một nguồn năng lượng cuồng bạo gấp mấy lần trước đó nổ tung trong huyệt khiếu.
“Trấn áp nó cho ta!”
Toàn thân Trần Dương lóe sáng lên, nhìn giống y như là Lôi Thần Giáng Thế.
Thiên Ma phía sau lưng anh quả là kinh khủng.
Đạo Thiên Lôi thứ 7 cứ thế độ qua, trong lòng Quản Chủng cũng phát run lên.
Mạnh mẽ, quả thật là mạnh mẽ, Trần Dương cứng rắn quá nên bị trời phạt thì cũng đành, nhưng ngược lại anh lại tận dụng cơ hội này để tôi luyện thân thể.
Chuyện này điên cuồng đến cỡ nào chứ, chắc rằng cường giả điên cuồng nhất nhân loại cũng không dám làm như vậy.
Ban đầu trong lòng lão cũng không muốn nhận anh làm chủ nhân, nhưng bây giờ, lão đã thực sự tâm phục khẩu phục, chỉ cần Trần Dương có thể trụ qua được 2 đạo Thiên Lôi sau đó, thì nhất định sẽ có một vị trí vững chắc trên đại lục Thần Ma.
Đạo Thiên Lôi thứ 7 đã vượt xa khỏi dự đoán của Trần Dương, trên bầu trời sấm sét vẫn đang tích tụ năng lượng, đạo Thiên Lôi thứ 8 nhất định là vô cùng mạnh!
Trần Dương liền huy động một số trận pháp phòng ngự, Thích Tần cũng đã sẵn sàng trên tay.
Kiếm nguyên không có vật dẫn, nên cho dù mạnh, cũng không thể phát huy được uy lực lớn nhất!
Thích Tần lúc này đã thăng lên hàng đạo khí cực phẩm, không biết rằng bản thân của nó có thể chứa được bao nhiêu kiếm nguyên.
Thêm vào đó là uy lực của bản thân Thích Tần, khẳng định không giống vật bình thường khác.
Có những lúc anh nghĩ, Vô Danh Kiếm Quyết quả là thần kỳ, có thể chuyển biến được hình thái thì không nói, ngoài ra còn có rất nhiều tác dụng thần kỳ khác.
Trong chớp mắt, hàng nghìn đạo kiếm nguyên vây quanh Thích Tần.
Sau đó lại tăng thêm 1 nghìn đạo kiếm nguyên nữa.
2 nghìn đạo kiếm nguyên, vẫn rất ung dung!
Trần Dương cảm thấy thật thú vị, ngược lại anh muốn xem xem Thích Tần có thể chịu đựng được bao nhiêu kiếm nguyên.
Thân thể anh có thể chịu đựng được khoảng 4000 đạo kiếm nguyên, nếu như là kiếm khí, thì khoảng 400 nghìn đạo.
Nếu so với trước đây, thì cũng không mạnh hơn nhiều.
Anh dồn lực lên, lại thêm 2000 đạo kiếm nguyên nữa.
Tâm linh của anh và Thích Tần gắn kết lại với nhau, trời, 4000 đạo kiếm nguyên vẫn còn chưa phải đạt đến cực hạn!
Sau đó lên đến 5000, 6000 rồi 6500 đạo kiếm nguyên. Nhưng chưa dừng ở đó, giờ lại lên đến 7000, 8000 đại kiếm nguyên!
8000 đạo kiếm nguyên ấy vây quanh Thích Tần.
Thích Tần phát ra tiếng vo ve, có vẻ như đã đạt đến cực hạn.
Có thể là do thuộc tính của Thích Tần và thuộc tính kiếm nguyên của Trần Dương không phù hợp với nhau, dù sao kiếm khí trong cơ thể anh cũng là do phôi kiếm Đại Địa chém ra.
Đợi đến sau khi phôi kiếm Đại Địa thành hình, nó có thể hỗ trợ được kiếm khí, khi ấy có thể chịu được bao nhiêu đạo kiếm nguyên chứ?
Chắc chắn sẽ không kém Thích Tần đâu nhỉ?
“Vậy thì, hay là thử uy lực của 8000 kiếm nguyên trước đi!”
Trần Dương thu lại Thiên Ma Thân, hư ảnh của Thiên Ma trong nháy mắt biến mất, thật ra thì sâu trong thâm tâm anh, cũng có chút đắn đo.
Thiên Ma Thân này, sau này không nên dùng hay là nên dùng ít đi nhỉ, kể cả dùng đi chăng nữa thì cũng phải hiểu rõ về nó sau đó mới dùng được.
“Đoàng!”
Không hề có chút dấu hiệu nào, đạo Thiên Lôi thứ 8 liền bổ xuống.
Không có Lôi Long, mà chỉ có một luồng sáng trắng lóa mắt!
Nhưng bên trong đó chứa đầy năng lượng hủy diệt, mạnh hơn Hắc Long trước đó đến mấy chục lần.
“Thích Tần, chém!”
Trần Dương huy động Thích Tần, quỷ vực của Thích Tần cộng thêm 8000 đạo kiếm nguyên kia, thì tuyệt đối sẽ không đơn giản như vậy.
Vô số ác quỷ gào thét xông đến phía lôi quang.
“Đoàng!”
Đâm thẳng vào nhau, không hề xảy ra vụ nổ nào, cũng không xảy ra bất cứ chuyện gì, giống như nước gặp lửa liền bị tắt ngấm vậy.
Năng lượng của 8000 đạo kiếm nguyên cũng đã bị biến chất, đòn vừa rồi mạnh như thế nào Trần Dương cũng không biết, anh cũng không biết liệu có phải chỉ có cảnh giới Uẩn Thần mới có thể phát huy được thực lực hay không? Dù sao cảnh giới Nguyên Thần e là khó mà đỡ được.
Sau hai phút, kiếm khí mà Thích Tần chém ra cùng 8000 đạo Thiên Lôi bị triệt tiêu.
Dựa vào sức của con người để đấu lại với uy lực của trời.
Trước giờ Quản Chủng vốn không tin.
Nhưng bây giờ lão đã tin rồi.
Quản Chủng mặt đầy sợ hãi nhìn thân ảnh phía xa xa kia.
Có thể trở thành thú cưng của anh, đúng là cơ duyên của lão.
Liên tiếp thả ra hàng chục nghìn đạo kiếm nguyên, lúc này trong cơ thể Trần Dương cảm thấy yếu ớt.
Không còn cách nào khác, anh đã cố gắng hấp thụ linh khí, cho dù uống nhiều đan dược cũng không kịp với tốc độ tiêu hao.
Chuyện này như một đòn cảnh tỉnh Trần Dương, nếu như anh chiến đấu với kẻ khác ở những nơi thiếu linh khí thì làm thế nào?
Cho nên, bắt buộc phải nghĩ ra cách để nghĩ ra công thức đan dược cấp thần, chỉ có khi nạp được thuốc như vậy, thì mới là bá đạo!
Viên Thiên Cương nằm rạp dưới đất, không ngẩng nổi đầu.
Đối mặt với thiên uy cuồn cuộn trước mắt, ông ấy chỉ giống như một con kiến, không dám nghĩ đến chuyện phản kháng.
Mà Trần Dương lại có thể đối mặt một mình, quả là dũng mãnh biết bao?
Anh có thể thành công vượt được 8 đạo Thiên Lôi, chỉ cần vượt qua được 9 đạo Thiên Lôi, vậy thì anh đã đạt đến sức mạnh Uẩn Thần rồi!
Uẩn Thần tăng thọ 3000 năm.
Đừng nói là nước Dạ Lang này, mà ngay cả đại lục Thần Ma cũng thuộc vào hàng đỉnh.
Thật nực cười, tầm nhìn ông ấy quá thiển cận, đúng là nực cười!
Cùng lúc đó, dưới lòng đất hàng nghìn trượng, có một cái bóng bị sương đen dày đặc bao phủ, vẻ sợ hãi nói: “Đây là khí tức của lão tổ, làm sao có thể, sao có thể xuất hiện ở đây được nhỉ?”
“Không lẽ nào lão tổ đã thoát được nạn?”
Màn sương đen dày đặc bỗng trở nên căng thẳng: “Không được, nhất định phải tăng tốc lên. Đám yêu ngu ngốc này, đã lâu như vậy sao vẫn chưa đem máu ăn đến cho ta”.
“Đúng rồi, nếu như lão tổ đã thoát ra được, thì còn cần gì đến máu ăn?”
Âm thanh phát ra từ cái bóng đen kia vô cùng phấn khởi.
Bằng cảm ứng của bản thân, kẻ này nói tiếp: “Chắc chỉ cách chỗ mình vạn dặm thôi, nếu dùng thần niệm hóa thân thì có thể miễn cưỡng đạt đến vị trí đó”.
Kẻ này phân ra một đoạn thần niệm, cái này rất quý giá với một thân thể yếu ớt hiện nay của hắn.
Làn sương đen dày đặc bỗng hóa thành một luồng ánh sáng rồi bay về phía chân trời!
Tốc độ vô cùng nhanh, chớp mắt cái đã bay được hàng ngàn dặm, mặc dù thần niệm của đoạn này không mạnh, nhưng sự giác ngộ vẫn còn.
…
Đạo Thiên Lôi thứ 9 nổi lên rất lâu, giúp Trần Dương có thể hít thở được một chút, bày ra pháp trận phòng ngự, nuốt đan dược vào, Thích Tần cũng mở rộng sức mạnh, thân thể của anh cũng trở nên cường tráng hơn.
Giờ phút này, thân xác của anh có thể sánh với đạo khí trung phẩm ấy chứ?
Vì khi anh thử dùng Thích Tần chém lên tay một phát, thì chỉ lưu lại một vết mờ mờ.
Trong nháy mắt đã có thể phục hồi lại bình thường.
Anh điểu chỉnh thân thể mình về với phong độ cao nhất.
Ngẩng đầu nhìn lên trời, chờ đợi đạo Thiên Lôi thứ 9.
Ngay vào lúc này, một đám mây đen bắn xuống.
“Không được, sao lại có người độ kiếp ở đây!”
“Chết rồi, đây không phải là độ kiếp, mà là trời phạt!”
Trong đám mây đen truyền đến một vẻ hoảng sợ.
“Đoàng!”
Ngay vào lúc này, Thiên Lôi giáng xuống, đánh tan đám mây đen dày đặc kia.
“A… ta không cam lòng…”
Tiếng thét chói tai bị tiếng sấm chớp lấn át, Trần Dương cũng không nghe được, anh chém ra kiếm khí, chống cự đạo Thiên Lôi thứ 9!
Không giống như một phát hủy diệt tất cả, đạo Thiên Lôi này cuồn cuộn như sóng, thần uy sáng rực khiến khả bầu trời nhuộm thành màu vàng kim.
Không còn một chỗ tối nào có thể che giấu được.
Trong giây phút va vào quỷ vực của Thích Tần, liền hóa thành một đám bụi tàn.
8000 đạo kiếm nguyên hóa thành kiếm khí, chống cự được nửa khắc, thì bay tán loạn, va chạm với pháp trận bảo vệ.
Mấy pháp trận phòng ngự tan biến trong khoảnh khắc.
Kim Lôi vô cùng mạnh bổ lên người Trần Dương.
Nhìn thì có vẻ chỉ là một cú giáng bình thường, nhưng lại mạnh hơn những đạo Thiên Lôi trước đó gấp mấy lần.
“Đậu má, đau chết đi được!”
Trần Dương kêu lên thành tiếng, giờ khắc này, thân khác của anh, nguyên thần, rồi thần niệm đều dường như bị nghiền cho vỡ vụn dưới đạo Thiên Lôi này.
Huyệt khiếu cũng sắp sửa vỡ nát.
Cái này gọi là độ kiếp cái con khỉ gì chứ, rõ ràng là muốn trừng phạt!
Nếu như lôi kiếp mà lúc nào cũng hung hãn như này, thì ai mà độ cho được?
Trần Dương tự hỏi rằng các thủ đoạn công kích của anh đã là những chiêu át chủ bài rồi, nếu như là kẻ có cùng cảnh giới với anh thì lấy đâu ra nhiều như thế.
Hơn nữa, lần này anh cũng chỉ tưởng là độ thiên kiếp của Ngưng Đan thôi, ai ngờ lại lớn như vậy.
Anh đã xem nhiều sách ở nhà họ Viên như vậy, quả là có ích, anh biết, độ kiếp bình thường của Ngưng Đan, thì cũng chỉ cần độ qua dăm ba đạo Thiên Lôi mà thôi.
Nhưng những đạo Thiên Lôi giáng xuống anh thì dường như level tăng dần, ngày càng mạnh.
Anh dám chắc, lần thiên kiếp này, nếu như chưa đạt đến cảnh giới Uẩn Thần thì không kẻ nào độ qua nổi!