Khi người khác nhìn nhận một chuyện, chỉ nhìn mặt trước của nó nhưng lão lại nhìn được cả mặt sau.
Chưa kể máy truyền ảnh này còn có thể nâng cấp lên các đời sau nữa, ngay cả cao thủ chú trọng việc tu luyện không quan tâm đến mọi chuyện thế gian như lão còn thấy tò mò, thì những người khác chắn chắn sẽ càng rung động.
Diệp Thần yên lặng nghe, chợt cảm thấy tự hào.
Đây là đại sư huynh của anh ta, là tông môn của anh ta.
“Điêu tiền bối, Thần Đao Tông của chúng tôi đồng ý làm nhà phân phối”.
“Mẹ nó, Thần Kiếm Tông của ông đây không có tư cách làm à?”
Dường như trong nháy mắt, đại sảnh biến thành chợ bán cá, cãi nhau ầm ĩ.
Cuồng Kiếm chân quân cũng rung động ghê gớm, một khi tung máy truyền ảnh này ra ngoài, chắc chắn sẽ làm giới tu hành điên cuồng, Thuần Dương Tông bọn họ phải chen chân vào mới được.
“Điêu đạo hữu, Thuần Dương Tông chúng tôi sẵn sàng làm nhà phân phối của Nạp Hải Tông!”
Đại Khánh Chân Quân cắn răng: “Độn Thế Tiên Cung của tôi cũng đồng ý!”
“A Di Đà Phật, Tiểu Quang Minh Thánh Địa đồng ý chia sẻ áp lực giúp Nạp Hải Tông!”
“Mẹ nó, đồ đầu trọc, nói cho đàng hoàng nhé, một khi tung máy truyền ảnh này ra, chắc chắn sẽ là món đồ mà các tu sĩ giành nhau, có gì mà áp lực? Áp lực vì đếm tiền nhiều quá bị chuột rút hả?”
Mọi người cực kỳ khinh bỉ!
Đối diện với ánh mắt mọi người, Pháp Quy Bồ Tát không thèm quan tâm, ông ta đã tu thành Bồ Tát rồi, độ dày mặt đâu thể tụt lại phía sau được?
Thấy mọi người cãi cọ ồn ào, Trần Dương cười khẽ: “Mọi người yên lặng đi!”
“Hôm nay là đại lễ khai tông, không phải đại hội nhà phân phối, nếu mọi người có lòng, ba ngày sau lại đến Nạp Hải Tông, đến lúc đó chúng tôi sẽ chọn những người ưu tú nhất làm nhà phân phối, chia sẻ áp lực giúp chúng tôi!”
“Cái gì, phải đợi thêm ba ngày nữa à, một ngày tôi đã không đợi nổi rồi!”
“Đùa nhau à, kiếm tiền đó, thời gian là vàng bạc!”
Để xoa dịu cơn giận của mọi người, Trần Dương đưa một bộ máy truyền ảnh.
Tất nhiên, đây là máy truyền ảnh đời thứ hai, dành riêng cho phái cấp cao!
Lúc này, mọi người mới hài lòng, cầm máy truyền ảnh lên để lại dấu ấn của mình, trong nháy mắt đã hoàn thành việc nhận chủ.
Tất cả mọi người đều cầm máy truyền ảnh chơi không biết mệt.
“Nào, chúng ta kết bạn, có gì dễ liên lạc hơn!”
“Ha ha ha, thêm tôi nữa, thêm tôi nữa… Ba ngày sau chúng ta đi chung!”
Đám người sử dụng thử, khoái chí mê mẩn máy truyền ảnh!
Thứ này đại diện cho thể diện.
Đến lúc đó tôi có máy truyền ảnh đời thứ hai, anh chỉ có máy cục gạch, chẳng thèm chơi với anh!
Người của giới tu hành thực tế vậy đó!
Những đệ tử đi theo trưởng bối để tham gia tiệc cực kỳ hâm mộ.
“Sư thúc, cho con chơi thử đi, cho con chơi thử đi mà được không?”
“Sư bá, máy truyền ảnh này có thú vị không? Cho con cảm nhận niềm vui xíu được không?”
“Sư phụ, chụp cho con tấm hình đi, con cũng muốn chụp hình…”
Nhìn mọi người bên dưới, Trần Dương khẽ cong môi cười, nhìn Diệp Thần đang đứng trong góc, gật đầu.
Diệp Thần kinh ngạc: “Đại sư huynh nhìn tôi rồi!”
“Chắc là Long sư huynh đã nói với anh ấy rồi!”
“Cậu đi vòng ra phía sau, tôi đứng đằng sau đợi cậu!”
Trần Dương nói rồi bảo hai người Khuê Xà và Hỏa Quang đón tiếp bọn họ, anh thì đi vào sảnh sau.
Trong tông môn, Diệp Thần là người vô hình nhỏ nhoi nên sự rời đi của anh ta chẳng hề thu hút sự chú ý của bất kỳ ai.
Đến sảnh sau, Trần Dương dùng pháp trận ngăn âm thanh.
“Diệp Thần chào đại sư huynh!”
“Đứng lên đi!”
Trần Dương đỡ anh ta lên: “Tôi đã nghe Ngạo Thiên nói rồi, cậu… rất tốt, giúp cậu ấy tìm được linh hỏa Hồi Thiên!”
“Thật ra tôi cũng không hỗ trợ gì, chỉ là vô tình nghe được tin này thôi, không ngờ trong đó có linh hỏa Hồi Thiên thật!”
Diệp Thần gãi đầu, hơi ngại ngùng.
Nhìn bộ dạng thật thà chất phác này của anh ta, ai mà ngờ anh ta đã đánh hôi hơn một nghìn tu sĩ?
Kinh khủng nhất là anh ta còn đánh cả người phe mình!
“Cho dù thế nào thì cậu cũng đã giúp rất nhiều”.
Trần Dương cười ấm áp, nói: “Chỉ có tôi và Ngạo Thiên đến đây, áp lực rất lớn, bây giờ thêm một người là cậu, gánh nặng trên người tôi cũng nhẹ hơn nhiều!”
Diệp Thần không ngờ Trần Dương lại xem trọng anh ta đến vậy!
“Đại sư huynh, đó là chuyện tôi nên làm, chẳng phải môn quy của môn pháp chúng ta là yêu thương người trong nhà hay sao?”
“Ha ha, tốt lắm, rất giống tôi”.
Trần Dương vỗ vai anh ta: “Ngạo Thiên đã nói với tôi chuyện pháp lực cậu cằn cỗi, tôi chắc chắn có thể giải quyết vấn đề của cậu!”
“Thật hả, đại sư huynh!”
Diệp Thần kích động, mặc dù anh ta đã quyết tâm đi con đường thể tu nhưng ai lại không muốn pháp lực của mình trở nên mạnh mẽ?
“Tất nhiên là thật rồi, nhưng mà… cũng có nguy hiểm!”
Sắc mặt Trần Dương nghiêm túc: “Chỉ một chút bất cẩn thôi, thậm chí có thể sẽ người mất đạo tan!”
Diệp Thần cũng tỉnh táo hơn nhiều, tự trách mình nhất thời quá kích động, hít một hơi thật sâu hỏi: “Đại sư huynh chắc được bao nhiêu phần trăm!”
“80%!”
Cái gì?
Chắc 80%?
Sắc mặt Diệp Thần kỳ lạ hơn hẳn, anh ta còn tưởng chỉ có 20, 30%, ai ngờ là 80%!
Anh ấy cũng… cẩn thận quá nhỉ?
Chuyện này chẳng là gì so với khi đại sư huynh độ kiếp trước mặt mấy trăm nghìn tu sĩ.
“Có phải cậu thấy tôi cẩn thận quá không?”
Trần Dương cười cười: “Cậu đã từng chứng kiến tôi tự tin độc đoán, mỗi khi làm chuyện gì thì cao ngạo không kiềm chế được, lại không biết sau lưng tôi đã cẩn thận đến nhường nào”.
“Vốn dĩ tu hành là hành trình đi ngược dòng, giúp cậu thay đổi dung lượng pháp lực của huyệt khiếu, đây là hành trình nghịch thiên, tôi không thể không cẩn thận!”
“Một khi đã không nắm chắc 100%, thì đều rất nguy hiểm, bởi vì cậu là sư đệ của tôi nên tôi không muốn cậu gặp bất kỳ nguy hiểm gì!”
“Haiz!”
Diệp Thần nghe rất rõ tiếng thở dài của Cổ Lão: “Nhóc Diệp Thần này may mắn thật đó, đệ tử xuất thân từ Hằng Cổ Đệ Nhất Tông đều là quái thai nhưng ai cũng có tấm lòng son, bảo vệ cậu như vậy, cậu may mắn thật!”
Lão chợt nghĩ, nếu như khi xưa lão mới bước chân ra đời mà có được sư huynh giỏi như vậy hộ tống bảo vệ, liệu lão có thất bại hay không?
Lòng Diệp Thần ấm áp, càng thích Hằng Cổ Đệ Nhất Tông hơn, càng quan tâm đến Hàng Cổ Đệ Nhất Tông chưa chính thức thành lập hơn.
“Sư huynh cứ làm đi, cho dù kết quả thế nào, sư đệ vẫn sẽ biết ơn anh”.
Trần Dương vỗ vai Diệp Thần: “Đừng sốt ruột, tôi cần phải chuẩn bị, đợi mấy ngày nay tôi hết bận sẽ giúp cậu giải quyết tật cũ”.
“Cảm ơn đại sư huynh!”
“Được rồi, là anh em với nhau, không cần phải khách sáo”.
Trần Dương cười lấy máy truyền ảnh trong nhẫn trữ đồ ra: “Cậu đến bất ngờ quá, tôi chưa chuẩn bị quà gặp mặt, đây là máy truyền ảnh đời thứ 5, cậu cầm chơi đi!”
Cầm máy truyền ảnh không to bằng lòng bàn tay, Diệp Thần trợn mắt: “Chẳng phải cao nhất là đời thứ ba sao?”
“Ha ha… Tôi lừa bọn họ thôi!”
Trần Dương cười nói: “Thật ra tôi đã chế tạo ra đời thứ năm rồi, nhưng một món đồ tốt thì không thể tung ra một cách nhanh chóng như vậy, phải từ từ. Bước đầu tiên là phổ cập máy truyền ảnh, sau đó mới từ từ đổi mới, cậu hiểu chưa?”
Đây là chiến lược tiếp thị đói, thật ra cũng có liên quan đến thị trường. Giai đoạn đầu tiên là quá trình đào tạo thị trường, giống như Apple ở Địa Cầu vậy, cập nhật từng đời từng đời!”
Mà máy truyền ảnh của anh là thứ không thể phục chế làm giả được, loại hình kinh doanh độc quyền này, chẳng phải thích làm thế nào thì làm thế ấy hay sao?
“Máy truyền ảnh đời thứ 5 có thể truyền âm trong vòng 30 triệu dặm, có thể giao lưu với người thật trong vòng 25 triệu dặm, hàng trăm người có thể trò chuyện trực tuyến cùng lúc, có thể kết bạn với một nghìn người, bộ nhớ không giới hạn”.
“Ngoài giữ hình, ghi âm giọng nói và chụp hình ra thì còn bổ sung Truyền Tống Trận loại nhỏ, trong những lúc cần thiết, có thể dùng để chạy trốn, khoảng cách truyền tống là hơn chục nghìn dặm! Tất nhiên trọng lượng cơ thể càng nhỏ thì khoảng cách truyền tống càng xa!”
“Hơn nữa còn thêm chức năng định vị, mở chức năng định vị có thể xác định chính xác vị trí của cậu! Ngoài ra còn có một bản đồ toàn diện, tất nhiên cái này vẫn đang được khai phá! Trong tương lai nó sẽ trở nên toàn diện hơn!”
Diệp Thần nghe mà tròn mắt, cái này đâu còn là máy truyền ảnh nữa, rõ ràng đây là thần khí phụ trợ toàn năng!
Một món đồ nho nhỏ mà lại có nhiều chức năng như vậy!
“Sư huynh, cái này đắt lắm đúng không?”
Diệp Thần cố gắng nuốt nước bọt.
Trần Dương cười cười: “Đối với tôi mà nói thì chi phí không cao lắm nhưng tiêu thụ ra bên ngoài, ít nhất cũng phải 100 nghìn nguyên thạch cực phẩm!”
100 nghìn nguyên thạch cực phẩm sao?
Diệp Thần cảm thấy tay mình đang run rẩy.
“Cái này quý giá quá!”
Nhưng mà điều đáng sợ là, Diệp Thần không hề cảm thấy đắt, mà ngược lại còn thấy nó rất rẻ!
“Nào, kết bạn với sư huynh đi, sau này có việc gì thì có thể liên hệ bất kỳ lúc nào!”
Trần Dương lấy máy truyền ảnh đời thứ 5 ra, quét nhẹ một cái, kết bạn thành công!
Sau khi nói chuyện xong, Diệp Thần quay về vị trí ban đầu, không có bất kỳ ai nhận ra anh ta đã từng rời đi.
Sau khi mọi người rời khỏi, trận chiến tuyệt thế ở Nạp Hải Tông cũng lan truyền ra ngoài, Nạp Hải Tông… một tông môn mới thành lập, một tông môn có mười đại Uẩn Thần, đều là cường giả tuyệt đỉnh.
Sau lưng còn có Vô Cực Kiếm Tông, một trong Tam Đại Thánh Tông.
Tài nguyên phong phú, giáo dục không phân giống loài, chào đón bán yêu, Nhân tộc, Yêu tộc đến bái sư, bọn họ sẽ cung cấp nền tảng và tài nguyên tốt nhất!
Ngoài ra, còn có máy truyền ảnh mà Nạp Hải Tông mới tung lên thị trường, đây chính là một cơ hội kinh doanh rất lớn!
Biển Vô Ngần hàng nghìn tỉ dặm, các tông môn lớn nhỏ đều biết ba ngày sau, Nạp Hải Tông có đại hội nhà phân phối, bọn họ sẽ trao quyền tiêu thụ máy truyền ảnh ra ngoài.
Mười tông môn đứng đầu và Tam Đại Thánh Tông cũng nhận được tin.
Trong Thuần Dương Tông, một nhóm các trưởng lão Uẩn Thần bao vây Cuồng Kiếm: “Để tôi xem thử, để tôi xem thử, đây là máy truyền ảnh à?”
“Khụ khụ!”
Lúc này, Tông chủ Thuần Dương Tông bước ra: “Cuồng Kiếm trưởng lão, có thể đưa máy truyền ảnh cho tôi xem thử không?”
Cuồng Kiếm: Mẹ nó, trong lòng mê chết ngất rồi mà ngoài mặt còn cười hì hì!
Ở Độn Thế Tiên Cung, một nhóm các trưởng lão vây lấy máy truyền ảnh, dùng hết tất cả các thủ đoạn muốn phân tích nguyên lý của máy truyền ảnh, nhưng cuối cùng… bọn họ chỉ đang mơ mộng hão huyền!
Nếu máy truyền ảnh bị ngoại lực phá giải sẽ lập tức nổ tung.
Đại Khánh chân quân: Tôi muốn chửi thề, không biết có nên chửi hay không!
Trong Tiểu Quang Minh Thánh Địa, Pháp Quy đưa máy truyền ảnh đời thứ hai cho Phật Đà trước.
Phật Đà xem món đồ nhỏ độc đáo trong tay: “A Di Đà Phật, vật này có duyên với Tiểu Quang Minh Thánh Địa của ta, ta nên chia sẻ áp lực với Nạp Hải Tông!”
Nhìn đi, Phật Đà thế nào thì Bồ Tát thế đó, người một nhà phải đồng lòng với nhau!
Trong Vô Cực Kiếm Tông, Linh Nguyên chân quân nhận được tin, tâm trạng phức tạp: “Mẹ kiếp, lúc chúng ta đi cũng chẳng ngăn chúng ta lại, chuyện quan trọng như vậy, con đường phát tài lớn như vậy mà không nói với ông hả?”
“Khốn nạn, nếu không giao quyền nhà phân phối cho ông, ông đây giết cậu ta!”
Cực Nguyên chân quân nhìn lên trời, giống như mọi chuyện không liên quan gì đến tôi.
Diệu Nguyên chân quân: Sư huynh, rất có thể ông không phải đối thủ của cậu ta đâu!