Long Tế Chí Tôn

Chương 684: Bao vây Đế Tinh



Biết càng nhiều thì anh càng cảm thấy mình dốt nát.

“Thôi bỏ đi, nghĩ nhiều để làm gì đâu”.

Trần Dương vỗ vỗ mặt, lại chìm đắm vào trong vũ trụ bên trong cơ thể.

Sau khi anh đột phá lên cảnh giới Quy Nhất, thì mở khóa cảnh giới Vô Hạn, hiện giờ cường giả cảnh giới Vô Hạn trong vũ trụ bên trong cơ thể anh cũng có đến một tỷ người, con số này thậm chí còn nhiều hơn cả thế giới bên kia bờ Hỗn Độn.

Tiềm lực của thế giới bên kia bờ rất lớn, nhưng tiềm lực vũ trụ trong cơ thể Trần Dương thì vô hạn.

Vô số sinh linh cấp dưỡng cho một người, quả là kinh khủng.

Nhưng trước khi bọn họ nuôi dưỡng Trần Dương, thì anh cũng đã cung cấp cho họ toàn bộ tài nguyên họ cần.

Tu luyện cũng giống như vấn đề nguồn gốc, cũng giống như hỏi con gà có trước hay quả trứng có trước vậy.

Chắc chắn năng lượng sẽ luôn được bảo toàn, vậy những năng lượng này từ đâu mà đến?

Đích đến cuối cùng của tu luyện, chính là theo đuổi ngọn nguồn của vạn vật.

Đối với những sinh linh trong cơ thể mà nói, anh chính là ngọn nguồn mà vô số sinh linh theo đuổi.

Vậy thì bản thân Trần Dương thì sao?

Anh cảm thấy bản thân mình cũng đang theo đuổi ngọn nguồn của mọi sự.

Như vậy mới không uổng công anh đến thế gian một chuyến.

Nước thế giới bên kia bờ Hỗn Độn rất sâu, dường như rất mãnh liệt, trên thực tế ở dưới đáy sâu nhất thì lại sóng êm gió lặng.

Thực lực của anh còn chưa đủ, còn chưa đạt đến độ có thể trấn áp hết thảy.

“Những ngày không có bảo vật Siêu Thoát để cắn nuốt, tu luyện cũng chậm đi nhiều”.

“Nguyên Dương cũng không có ở đây, nên mình phải tự theo dõi, đúng là thấy hơi nhàm chán”.

“Thôi bỏ đi, Nguyên Dương cũng vất vả rồi, để anh ta thoải mái bên ngoài một chút đi”.

Cuộc sống mà 1 người tu luyện, 1 người theo dõi thật là nhàm chán.

Cũng may là khi rảnh rỗi làm anh có thể đi vào Hỗn Độn trong cơ thể cùng bố mẹ, vợ con.

Nếu so sánh với thế giới bờ bên kia luôn dâng trào những cơn sóng vĩ đại, bọn họ cảm thấy thế giới Hỗn Độn của anh vẫn thoải mái hơn, yên tâm hơn.

Mấy trò đánh giết không thích hợp với bọn họ.

Nhưng nhờ sự cố gắng của Trần Dương, mà tu vi của các chị em đều lên đến cảnh giới Vô Hạn.

Sau đó ở vũ trụ chủ tối cao, phát triển công ty, nuôi dạy con em đời sau của Trần Thị, thậm chí vũ trụ còn ngày càng có xu hướng tiến lên vũ trụ khoa học kỹ thuật.

Chuyện khiến người ta kinh ngạc hơn chính là, cháu đời thứ 600 của anh đã phát minh ra được Nhị Hướng Bạc – một loại vũ khí hủy diệt vũ trụ. Mặc dù hiện giờ chỉ có thể hủy diệt được vũ trụ cấp trung, nhưng tiềm lực là vô hạn!

Trần Dương đưa cậu ấy ra khỏi vũ trụ của mình, sau đó thả vào những thời không với tốc độ khác nhau, bảo cậu ấy đẩy nhanh việc nghiên cứu.

Một khi vũ khí này nghiên cứu thành công, nó sẽ trở thành vũ khí hủy diệt.

Nếu trang bị cho quân Ma Vương, thì ngay cả Thần hay Ma cũng phải bỏ mạng.

Ngoài cái này ra, còn có vũ khí niết diệt, cái này còn mạnh hơn so với cả Nhị Hướng Bạc.

Một pháo bắn ra, có thể đánh ra được hố đen niết diệt lớn gấp hàng trăm trỉ lần so với hố đen vũ trụ, nghe nói có thể nuốt trọn được hàng nghìn hàng vạn vũ trụ Hỗn Độn, uy lực hiện giờ vẫn chưa được coi là lớn lắm.

Trong lúc Trần Dương đang tập trung tu luyện, bên ngoài lại xảy ra chiến tranh một lần nữa.

Lần này do quân Ma Vương dẫn đầu, thống lĩnh quân chính là Nguyên Dương, còn Bắc Dương và Dương Phật làm trợ thủ.

80 nghìn tỷ quân chạy rầm rầm về phía Cơ vực.

Ma Dương cầm Hỗn Nguyên Kiếm, lần này anh ta làm tiên phong của đội Trảm Thủ.

Chỉ có bảo vật Siêu Thoát mới có thể chống cự nổi, Trần Dương còn đưa cho anh ta Hỗn Nguyên Đỉnh.

Vừa có thể tấn công vừa có thể phòng thủ.

“Tin mới nhất cho thấy, quân Ma Vương đã phát động tấn công Cơ vực, nghe nói là đi chinh phạt những loạn thần phản nghịch!”

Sau khi nhận được tin tức, Khương Hoàng nói: “Điều tra tiếp đi, nhất định phải tìm hiểu cho rõ”.

“Dạ!”

Cùng lúc đó tại Nhậm vực.

“Báo cáo Bệ hạ, quân Ma Vương đã có động tĩnh!”

Nhậm Hoàng gật đầu một cái: “Thuận Phong Nhĩ và Thiên Lý Nhãn nói sao?”

“Thế của đối phương rất lớn, e là đánh một trận thôi cũng đủ san bằng Khương vực!”

“Trong tay Cơ Hoàng có Phiên Thiên Ấn, dù là Cơ vực có bị đánh đổ đi chăng nữa, chỉ cần trong tay Cơ Hoàng còn có bảo vật Siêu Thoát, thì có thể vực dậy được”.

“Kệ đi, mặc cho bọn chúng đánh nhau, tốt nhất là Cơ Hoàng chạy thoát được, có trong tay bảo vật Siêu Thoát, nhưng lại không chịu đầu hàng, cũng đủ để quân Ma Vương nhức đầu rồi đúng không?”

Nhậm Hoàng cười một tiếng: “Mặc kệ bọn chúng đi”.

Hiên Viên Hoàng cười một tiếng: “Đây có phải cơ hội tốt để đánh lén quân Ma Vương hay không?”

Nhậm Hoàng lắc đầu, nói: “Lần này đối phương đã điều động 80 nghìn tỷ quân, còn quân thường trực của bọn chúng lên đến 300 nghìn tỷ, đánh lén làm sao được?”

Trừ phi 6 nhà cùng điều động quân một lúc, mỗi nhà cử ra 30 nghìn tỷ đại quân, thì may ra mới có thể!

Nhưng để thuyết phục được bọn họ thì quá khó khăn, hơn chục nghìn năm từ cuộc chiến Vương tộc, vậy mà quân Ma Vương chưa một lần thất bại.

Hơn nữa tai mắt của đối phương đã trải rộng trên khắp thế giới bờ bên kia, vậy nên sợ là còn chưa triệu tập được binh lính thì quân Ma Vương đã biết tin rồi.

Vậy nên bọn họ tức mà không làm được gì.

Bọn họ cũng hết cách với hệ thống tình báo đã mục nát từ lâu.

Triều đại của bọn họ cũng đã tồn tại 100 triệu kỷ nguyên, nên nát thì cũng nát lâu rồi.

Hiên Viên Hoàng lắc đầu, nói: “Quân Ma Vương thật là khác người, chỉ trong 10 nghìn năm ngắn ngủi, vậy mà có thể phát triển như vũ bão, nếu như không thể đánh bại bọn chúng trong cuộc chiến Hoàng tộc, thì e rằng cuộc sống sau này sẽ càng khó khăn hơn”.

“Bất luận là chiến đấu tầm cao hay chiến đấu tầm trung, bọn chúng không hề kém chúng ta chút nào”.

“Quan trọng nhất là thể chế của bọn chúng, ta đã nghiên cứu qua rồi, đúng là một thể chế vô cùng đáng sợ”.

Nói đến đây, Viên Hiên Hoàng lắc đầu một cái, đại vực Hiên Viên của ông ta từ lâu đã bị quân Ma Vương xâm nhập.

Thậm chí đã có khá nhiều quân khởi nghĩa âm thầm gây sự, nhưng đều bị bọn họ trấn áp.

Dân thường rồi bạo dân dưới đáy thì không nói làm gì, chỉ sợ bọn họ có tổ chức, có kỷ luật!

Đâu có thể cứ gặp dân thường là giết được?

“Nhất định sẽ có cách, bất luận là như thế nào, lần đại chiến này chính là một cơ hội tốt. Nếu như nhà họ Cơ thắng, nhất định sẽ là đòn công kích lớn đối với quân Ma Vương. Còn nếu thua, quân Ma Vương cũng hao tổn không ít lực lượng, lúc đó chính là thời điểm để chúng ta ra tay”.

“Nhậm Hoàng nói có lý!”

Hiên Viên Hoàng cười ha hả.

Tại cung đình Vương vực!

“Hả, quân Ma Vương phát động tổng tấn công nhà họ Cơ sao?”

Vương Lâm ý thức được đây là một cơ hội tốt!

Hàng trăm nghìn tỷ đại quân đối chiến, sẽ chết bao nhiêu người chứ?

Hắn có thể hấp thu bao nhiêu khí vận?

Nghĩ thôi đã đủ cảm thấy kích thích rồi.

“Ngươi cầm lấy ngọc Nghịch Vận, âm thầm ẩn núp trong chiến trường, có thể hấp thu được bao nhiêu khí vận thì hấp thu bấy nhiêu, nhớ là nhất định phải ẩn mình cho cẩn thận, tránh bị phát hiện”.

Một cái bóng nửa trong suốt gật đầu, nhận lấy ngọc Nghịch Vận.

Sau đó biến mất trong tích tắc.

“Khí vận đúng là thứ tốt, nếu cho ta thêm một chút thời gian, ta nhất định có thể luyện thành bảo vật Siêu Thoát!”

Trong mắt Vương Lâm lóe lên một tia sáng.

Phong vực!

Sau khi Phong Hoàng biết được quân Ma Vương điều động đại quân, thì vẫn rất bình tĩnh: “Canh chừng kỹ bên đó, thắng bại ra sao thì báo cáo lại!”

Ngoại trừ điều này ra thì Phong Hoàng không hề có động tĩnh gì.

“Đế tổ, quân Ma Vương bên kia…”

“Chỉ thế thôi sao!”

Lão già mặc áo bào trắng lạnh lùng nói: “Đánh cờ phải chuyên tâm, đám quân Ma Vương cũng chỉ là một con cờ mà thôi, nuôi béo chúng thêm chút nữa, rồi thu hoạch cả thể cũng được chứ sao?”

“Dạ, đa tạ Đế tổ dạy bảo!”

Phong Vô Tà gật đầu một cái, trong lòng cảm thấy phấn chấn, lần này lão tổ đánh một ván cờ lớn, nếu như hoàn thành được, tất cả người nhà họ Phong bọn họ cũng có thể phi thăng đến vực Vĩnh Hằng!

10 triệu kỷ nguyên rồi, tâm nguyện của nhà họ Phong bọn họ, cuối cùng cũng có thể trở thành hiện thực trong tay ông ta.



Hành quân ba ngày, những nơi mà quân Ma Vương đi đến đều lần lượt đầu hàng, cán bộ quân Ma Vương nằm vùng ở các đại vực dẫn đầu đội quân dân thường khởi nghĩa.

Những quý tộc, Vương tộc kia sớm đã biết quân Ma Vương rất ghét việc chúng bóc lột dân đen, vậy nên đi đến đâu, máu chảy thành sông đến đó!

Chạy tứ tung loạn xạ, trốn đến Đế Tinh!

Lúc này Đế Tinh cũng không khá khẩm hơn, những binh lính mà các đại gia tộc rồi Vương tộc nuôi dưỡng được đều đã bị trưng dụng, khó khăn lắm mới huy động được 120 nghìn tỷ quân.

Cơ Hoàng mặc trên người bộ áo giáp Cửu Long Đế Vương, tay cầm Phiên Thiên Ấn, toàn bộ đại thần Vương tộc đều tập trung lại, chừng mấy chục nghìn người.

Bên ngoài còn có những tướng lĩnh cấp cao, cảnh giới Vô Hạn cũng có khoảng hơn một trăm nghìn người, cảnh giới Hỗn Độn lên đến hơn triệu người, kinh khủng nhất chính là các lão tổ của nhà họ Cơ.

Ước chừng có đến một trăm thế tổ, đều là siêu cường giả cảnh giới Quy Nhất!

“Chư quân, Trẫm ở đây chờ mọi người khải hoàn trở về!”

Cơ Hoàng là Hoàng Đế, nên không dễ dàng ra mặt như vậy, Phiên Thiên Ấn trong tay ông ta cũng đã ngưng tụ được mấy chục bảo ấn, số bảo ấn này sẽ đưa cho các đệ tử chi chính sử dụng.

“Xin Bệ hạ yên tâm, trận chiến này nhất định sẽ thắng!”

“Nhà họ Cơ tất thắng, tất thắng!”

Mọi người đồng loạt hô vang, âm thanh lớn đến nỗi đánh tan cả mây trắng trên bầu trời.

“Chư quân, chúng ta sẽ chiến thắng!”

Cơ Hoàng bưng rượu lên, uống một hơi cạn sạch, sau đó đánh vỡ chén rượu này.

“Choang, choang!”

Những tiếng đập vỡ vò rượu vang lên không ngớt.

“Bệ hạ bảo trọng!”

“Bảo trọng…”

Cơ Hoàng ngồi trên điện Kim Loan, trước mặt ông ta là một tấm bảo kính huyền quang, nhìn thấy những đoàn tàu chiến dài vô tận hiện lên trong kính, trong lòng cũng cảm thấy có chút run sợ.

Nếu như cật lực đánh quân Ma Vương từ khi bọn chúng còn yếu, thì đâu có họa ngày hôm nay?

Nhưng giờ có nói gì thì cũng không kịp nữa rồi!

Điều khiến ông ta tức giận chính là ba tên Cơ Động, Cơ Thắng, Cơ Thao lại chính là quân tiên phong đi đánh trận này.

Chuyện này chả khác nào vả vào mặt ông ta một cái, danh dự nhà họ Cơ bị dẫm nát.

Ông ta biết rằng, chắc chắn trên Đế Tinh có những tai mắt của Đế tộc khác.

Thôi bỏ đi, hiện giờ nhà họ Cơ chỉ còn lại Đế Tinh là chưa bị công phá, một khi Đế Tinh bị công phá thì Hoàng triều họ Cơ sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn!

“Giết! Giết! Giết!”

Tướng sĩ của quân Ma Vương cùng nhau hô lớn.

Tiếng la giết gột rửa vũ trụ, vô số ngôi sao bị nghiền ra thành bột.

“Các huynh đệ, ngày giải phóng Cơ vực đã đến rất gần rồi, xông lên!”

“Xông lên!”

Tàu chiến bắt đầu khởi động, trên mỗi một tàu chiến, đều trang bị hàng trăm khẩu pháo thần quang!

Hơn trăm triệu tàu chiến đồng loạt nã pháo, trên 10 tỷ phát pháo thần quang bắn ra, năng lượng đó có thể giết được vô số thế giới Hỗn Độn, ngay cả lão tổ cảnh giới Quy Nhất cũng khó mà chống cự nổi.

“Đoàng! Đoàng! Đoàng!”

Pháo thần quang rợp trời bị một màn sáng màu trắng ngăn lại, đây chính là pháp trận phòng vệ của Đế Tinh, phòng ngự vô song, ngay cả lão tổ cảnh giới Quy Nhất cũng khó mà đánh thủng!

“Một nửa pháo thần quang tăng sức mạnh lên đẳng thứ 2, một nửa kia che chắn, bắn ra liên tục, khiến đối phương không có thời gian để thở!”

Nguyên Dương ban mệnh lệnh ra, ở một mức độ nào đó, Nguyên Dương quả thật phù hợp với vị trí nắm đại cục hơn là Ma Dương.

Uy lực của pháo thần quang đẳng thứ 2 đã tăng gấp 10 lần!

“Đoàng! Đoàng! Đoàng!”

“Đoàng! Đoàng! Đoàng!”

Đạn pháo đẳng thứ hai đánh cho màn sáng màu trắng không ngừng rung động, thậm chí còn xuất hiện vết nứt.

“Chết rồi, pháo binh của bọn chúng quá mạnh, lồng bảo hộ sắp không đỡ nổi rồi!”

“Không đỡ được cùng phải đỡ!”

Dẫn đầu là con trai lớn của Cơ Hoàng, cũng là Thái tử đương triều, Cơ Vô Song!

“Nhanh lên đi, đám vô dụng này, đại bác của bọn chúng đã đánh đến cửa nhà rồi, pháo Hỗn Độn thần võ của chúng ta khi nào mới xong hả?”

“Đợi thêm 1 tiếng nữa ạ!”

Viên đại thần cục thần binh mồ hôi đầy trán.

Ai mà ngờ được, quân phản loạn lại đánh đến Đế Tinh, hơn nữa chỉ trong ba ngày, mà đã có thể vượt được mấy chục nghìn đại vực, điều này đúng là không tưởng tượng nổi!

“1 tiếng sao?”

Cơ Vô Song tức giận túm lấy cổ áo người kia: “Ta không quan tâm, hiện giờ có bao nhiêu đại pháo Hỗn Độn thần võ thì mang ra hết đây, bắn bọn chúng cho ta!”

“Nếu không bắn được, thì bổn Thái tử sẽ chém bay cái đầu chó của ngươi!”

“Dạ, dạ, dạ!”

Viên đại thần kia cảm nhận được sát cơ ác liệt, sợ đến đái ra quần, vội vàng chạy đi hạ lệnh!

Đế Tinh thái bình mấy triệu kỷ nguyên, vũ khí lạc hậu, khó khăn lắm mới có thể làm ra được 20 triệu đại pháo Hỗn Độn thần võ.

Hơn nữa gần một nửa trong số đó là hỏng hóc.

“Bỏ đi, không cần suy nghĩ nhiều đến thế, nã pháo!”

“Đoàng! Đoàng! Đoàng!”

Đại pháo Hỗn Độn thần võ bay lên không trung, hướng về phía tàu chiến của quân Ma Vương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.