Long Tế Chí Tôn

Chương 685: Thống khổ hiện hữu



Nhưng mà, đạn đại bác còn chưa bắn đến nơi thì đã nổ vang trên không trung rồi.

Số đại pháo Hỗn Độn thần võ này mấy trăm nghìn kỷ nguyên không được cải tiến, nên uy lực khác xa mong muốn của bọn chúng.

Đến tàu chiến của người ta còn chưa bắn tới mà đã nổ tung trên không trung mất rồi.

Trò cười, đúng là làm trò cười mà.

Vậy mà còn muốn đánh tan đối phương, kết quả thì sao?

Tên đại thần cục thần binh sợ đến quỵ xuống đất: “Tiêu rồi, lần này tiêu thật rồi!”

Dứt lời, đầu ông ta liền bay lên.

Bảo kiếm trong tay Cơ Vô Song nhỏ từng giọt máu xuống đất.

“Gian thần hại nước, đáng chết!”

Hiện giờ có vô số cặp mắt đang nhắm vào nhà họ Cơ, bọn chúng đã trở thành trò cười cho thiên hạ!

“Đoàng! Đoàng! Đoàng!”

Pháo thần quang vấn tiếp tục bắn ra.

Sau mười đợt như thế, lồng bảo hộ của Đế Tinh hoàn toàn bị phá vỡ!

“Ngăn cản bằng bất cứ giá nào!”

Cơ Vô Song hạ lệnh!

120 nghìn tỷ chiến tướng, chiến tướng cấp Vương, đại tướng cấp Hoàng, đại thần triều đình, Vương tộc, dòng dõi quý tộc, lão tổ Hoàng tộc rốt rít xông đến!

Nhìn đoàn đại quân rợp trời kéo đến, toàn bộ pháo thần quang đều được đưa ra!

“Truyền lệnh, tăng lên đẳng thứ 3!”

Pháo thần quang đẳng thứ 3 chỉ có thể bắn được mười phát, sau mười phát pháo này thì chính là lúc phải đấu tay đôi với nhau rồi.

“Đoàng!”

Uy năng của pháo thần quang đẳng thứ 3 tăng lên, tuy nhiên lượng tiêu hao cũng rất lớn!

“Cút ngay cho ta!”

“A…”

Trường đao trong tay tên chiến tướng cấp Vương chạm đến pháo thần quang, nhưng pháo thần quang không hề bị đánh vỡ như những gì hắn tưởng tượng.

Ngược lại, trường đao trong tay hắn cứ thế vỡ vụn ra.

Hơn nữa tốc độ rất nhanh, chỉ khoảng 1 phần 10 nghìn giây, trường đao là thần khí Hỗn Độn cấp đặc biệt bị đánh cho tan tành, dư âm sau đó cũng không hề giảm, đánh thẳng vào ngực kẻ kia.

Một vết thương to bằng cái bát ở trên ngực.

Pháo thần quang lợi hại ở chỗ, nó có kèm theo tính sát thương cao.

Năng lượng còn sót lại sẽ ăn mòn thân thể của kẻ địch, dương thần, huyệt khiếu, pháp lực từng cái từng cái một bị ăn mòn.

Hắn chỉ kịp chống đỡ 1 phần nghìn giây, sau đó người chết đạo tan.

“Nhất định phải mở được toàn bộ lồng bảo hộ, pháo binh của kẻ địch quá mạnh!”

Vòng thứ nhất pháo thần quang đã nổ chết trên 10 tỷ chiến tướng quân địch.

Những kẻ bỏ mạng đều là những con tốt thí tu vi tương đối thấp, tác dụng chính của bọn chúng chính là trợ giúp tướng lĩnh cao cấp ngăn cản đạn pháo.

“Giết!”

“Đoàng!”

Đợt pháo thần quang thứ hai bắn ra!

Lúc này Nguyên Dương đang phụ trách điều binh khiển tướng, 80 nghìn tỷ quân sẽ được chia làm 8 quân đoàn.

Người đứng đầu quân đoàn sẽ lần lượt chia thành: Trần Tú, Trần Mục, Trần Thành... và những tướng lĩnh trẻ tuổi là Trần Bất Hối, Mạc Vô Kỵ, Thần Nam.

Ai nấy đều là cao thủ cảnh giới Vô Hạn, bọn họ đều tu luyện Vô Địch Pháp.

“Tướng sĩ mau nghe lệnh, chuẩn bị tinh thần thật kỹ, sau khi đợt pháo thứ 10 bắn ra, xông lên cho ta!”

“Xông lên!”

Tinh không chấn động, cửu thiên thập địa cũng phải sợ hãi.

Cùng lúc đó, đội Trảm thủ của Ma Dương cũng đã tập kết.

Có chừng hơn 10 nghìn người!

“Đoàng! Đoàng! Đoàng!”

Đợt pháo thứ 5 bắn ra.

Tình hình cuộc chiến trở nên thảm thiết.

Hàng chục tỷ con tốt thí chết dưới pháo thần quang.

Nhị thế tổ nhà họ Cơ dù là lão tổ cảnh giới Quy Nhất đi chăng nữa, cũng phải tỏ ra sợ hãi.

Không đợi đến lượt pháo thần quang thứ 6 bắn ra, bọn chúng đã bắt đầu phát động tấn công.

Cảnh giới Quy Nhất đã đạt đến đỉnh của thế giới bên kia bờ Hỗn Độn.

Hàng tỷ dặm bầu trời mênh mông bị xé ra, vô số ngôi sao sau khi chịu công kích thì đều vỡ vụn.

Điều đáng sợ nhất chính là đạo pháp lưu lại sao mỗi đợt pháo, những tướng sĩ bình thường nếu bị cuốn vào trong đó thì tan xác trong nháy mắt.

“Cút đi!”

Ma Dương hét lớn một tiếng, Hỗn Nguyên Kiếm bắn ra kim quang, giống như một thanh thần kiếm màu vàng dài vô tận vậy, chém thế giới ra làm hai nửa.

Khí tức của bảo vật Siêu Thoát làm người ta kinh hãi.

“Cảnh giới Quy Nhất mà cũng chết trong gang tấc!”

Khí tức đáng sợ kia khiến thế tổ và đệ tử Vương tộc nhà họ Cơ rợn cả tóc gáy!

“Chiến trường của cảnh giới Quy Nhất là trên kia, chứ đâu phải ở đây!”

Hóa thân Ma Dương, Bắc Dương, Dương Phật, Âm Dương Ngũ Hành đứng ở đầu trận, dĩ nhiên còn có cả Diệp Thần!

Sau đó chính là một đám phân thân của Trần Dương, mặc dù được sản xuất hàng loạt, nhưng trên thực tế đều là cường giả Quy Nhất sơ kỳ. Lớp thứ 3 mới đến đại lão thế giới Hỗn Độn của mình.

Nhưng nói cho cùng, nền tảng của những người bên cạnh Trần Dương vẫn hơi kém một chút.

Cũng may là anh không có gì ngoài tài nguyên cả, thuật thiên biến vạn hóa có thể giúp phân thân có thể tự chủ về nhân cách.

Nhìn thấy lực lượng của kẻ địch cũng có vẻ tương đương, đám lão tổ nhìn nhau một lượt: “Xông lên!”

Quy Nhất đấu với Quy Nhất, Vô Hạn đấu với Vô Hạn!

“Chết đi!”

Nhị thế tổ nhà họ Cơ xuất thủ, bàn tay khổng lồ lao đến, vô cùng kinh khủng.

“Xem tay ai lớn hơn ai?”

Dương Phật cười một tiếng, sử dụng Chưởng Trung Phật Quốc.

Đoàng!

Hai bàn tay chạm nhau sinh ra lực xung kích, thổi đám người kia nghiêng ngả, thậm chỉ ảnh hưởng đến cả những chiến sĩ bình thường bên dưới.

Há!

Đây chính là sức mạnh khi hai lão tổ Quy Nhất chiến đấu hay sao?

Thật là mạnh vô cùng!

Chỉ là làn sóng khí được tạo ra bởi sự va chạm vậy mà lại có thể nghiền chết được chiến tướng cấp Vương.

“Được đấy!”

Dương Phật gật đầu một cái, trên mặt lộ ra sự vui vẻ, ai không biết còn tưởng rằng anh ta đang khen Nhị thế tổ nhà họ Cơ!

Mặt Cơ Quảng trầm xuống, bàn tay của đối phương, không chỉ có sức mạnh uy hiếp bản thân, hơn nữa còn mạnh hơn ông ta một bậc.

Quan trọng nhất là, trong đường vân của bàn tay đó có nhiều đường đại đạo thiên địa, đó nào phải bàn tay, rõ ràng đó là thể hiện của đại đạo thuần túy.

Cho dù trong lòng bàn tay ông ta có hàng nghìn hàng vạn đạo đạo, nhưng nếu so với đối phương thì không nhằm nhò gì!

“Phiên Thiên Ấn!”

Hình chiếu của bảo vật Siêu Thoát trong nháy mắt hóa thành ấn vuông to mười triệu dặm: “Dựa trên danh nghĩa của Phiên Thiên Ấn, sắc phong trời đất, cấm không cấm pháp nơi này, kẻ nào vi phạm chém chết!”

Mỗi một bảo vật Siêu Thoát đều tồn tại dựa vào khí vận trời đất, được thế giới bên kia bờ Hỗn Độn thừa nhận.

Một luồng ý chí chí cao vô thượng trải rộng trong hàng nghìn hàng vạn dặm, ai nấy đều cảm nhận được thân thể như bị đè nén, thậm chí khó lòng thi triển pháp lực được.

“Phá!”

Ma Dương híp mắt, Hỗn Nguyên Kiếm chém trên Phiên Thiên Ấn.

“Răng rắc!”

Chỉ một kiếm, mà khiến Phiên Thiên Ấn xuất hiện một kẽ hở. Sau đó kẽ hở kéo rộng ra, trải rộng toàn bộ thân ấn.

“Đoàng!”

Thân ấn bể tan tành!

“Chết đi!”

“Vô Địch Vũ Trụ Bạo Trác Quyền! Sức mạnh đẳng thứ 3!”

“Đoàng!”

Quả đấm tràn đầy sức mạnh đánh thẳng vào Cơ Quảng, người này nhất định là lãnh đạo cao cấp nhà họ Cơ, nếu như có thể đánh chết ông ta, nhất định sẽ gây ra ảnh hưởng lớn đến những kẻ khác.

Lúc này Cơ Quảng vẫn đang kinh hãi vì Phiên Thiên Ấn bị đánh vỡ.

“Ngươi… trong tay ngươi là bảo vật Siêu Thoát!”

“Đoàng!”

Dứt lời, quả đấm liền bị phóng đại lên rất nhiều lần trước mắt ông ta!

“Thuật Đại Na Di!”

Xoạt!

Trong nháy mắt Cơ Quảng đã dịch chuyển được hàng trăm triệu dặm!

“Ngươi nghĩ trốn được sao?”

“Thế giới thống khổ, Vĩnh Thế Trầm Luân!”

Ma Dương đánh một quyền ra, thế giới thống khổ vô hạn tràn ngập, trải rộng hư không!

Cực Thống Chi Ý quả là mạnh, dù Trần Dương đã có vô số đại đạo, nhưng Cực Thống Chi Ý vẫn chưa phát huy hết được tác dụng của mình.

Vô số thống khổ chất chồng tạo thành thế giới cực thống, khiến tốc độ của Cơ Quảng chậm lại trong nháy mắt.

Ý nghĩ thống khổ hối hận lan tràn trong lòng ông ta, một khắc thôi, trong đầu ông ta hiện ra vô số những điều hối hận.

Tại sao ông ta phải nhường cho đại ca phi thăng, tại sao người phi thăng không phải là ông ta.

Tại sao ông ta phải phục tùng anh trai mình để lại vợ con bơ vơ, ông ta không phải là người hay sao!

Thật là đau đớn, quá đau đớn!

Cơ Quảng ôm đầu, sau một hơi thở, ông ta gắng gượng cắn đầu lưỡi mình, trong nháy mắt lấy lại được sự bình tĩnh!

Ông ta biết, đây là thần thông của đối phương!

Quá kinh khủng!

Lúc ông ta đang định chạy trốn, Ma Dương chạy đến!

“Trầm luân của cảnh giới Vô Hạn, vì ngươi không chịu quay đầu nên mau sám hối đi!”

Cực Đạo Trầm Luân Quyền!

Vô số thống khổ đan vào nhau tạo thành một thế giới thống khổ đến cực hạn!

“Đau đau đau!”

“Khổ khổ khổ!”

“A… ta sống trên đời còn có ý nghĩa gì!”

Ngay cả hít thở thôi cũng cảm thấy đau khổ, ngay cả việc mở mắt cũng là một sai lầm.

“Không ổn, Nhị thế tổ trúng chiêu rồi!”

Ánh mắt Cơ Hoàng lạnh đi, cầm Phiên Thiên Ấn trên tay, đập về phía bảo kính huyền quang.

Vào lúc này, trong lòng Ma Dương run lên, dường như cảm thấy có gì đó ập đến.

“Thiên Diệu!”

Một phần vạn giây sau, một khối bảo ấn sáng chói vô cùng giáng từ trên trời xuống chỗ Ma Dương đứng.

Ngay cả vũ trụ hư không cũng bị đánh vụn, vô số linh cơ thế giới bị hút vào một cách điên cuồng.

“Đánh lén sao?”

Thần nhãn của Ma Dương đã tu luyện đến cấp cao nhất, anh ta nhìn Đế Tinh, xuyên thấu qua vách ngăn của từng tầng một: “Đừng có vội, chẳng mấy chốc sẽ đến lượt ngươi thôi”.

Cũng chính vào lúc này, Cơ Quảng tỉnh lại.

Toàn thân ông ta bị mồ hôi ăn mòn, hồi tưởng lại hết thảy những chuyện vừa xảy ra ban nãy, ông ta không ngừng sợ hãi.

Thần thông này thật quá kinh khủng.

Khiến cho người ta sa vào thống khổ.

“Đa tạ Bệ hạ!”

Cơ Quảng hướng về phía hư không nói một câu, ông ta biết Cơ Hoàng sẽ nhìn thấy.

Cơ Hoàng thu hồi bảo vật Siêu Thoát, ông ta không những không cảm thấy vui, ngược lại còn rất tức giận.

Ông ta đã ngang nhiên ra tay đánh lén, vậy mà đối phương lại thoát được.

Kẻ này rất mạnh.

Hơn nữa trong tay anh ta còn có bảo vật Siêu Thoát, ông ta nhất định phải đánh với đối phương một trận.

“Lãnh tụ quân Ma Vương sao?”

Cơ Hoàng đoán được thân phận của Ma Dương.

“Lãnh Vực Quái Dị!”

Lúc này Cơ Quảng cũng sẽ không nhún nhường nữa, nhà họ Cơ mạnh nhất chính là đạo Quái.

Thân thể ông ta dần trở nên hư ảo, người hóa thành lãnh vực quái dị, không tìm ra được bản thể của ông ta, thì đừng hòng ra khỏi lãnh vực.

Bầu trời biến thành một màu đỏ thẫm, quái dị vô cùng xoay quanh bên người Ma Dương.

Một cảm giác quái dị hoang đường dâng lên trong lòng.

Ma Dương gật đầu một cái, đúng là có lý do để nhà họ Cơ trở thành một trong 10 đại Đế tộc.

Vũ Trụ Bạo Trác Quyền siêu cấp vô địch!

Phát động đẳng thứ 4.

Sức mạnh vô cùng ngang tàng được khơi thông, hàng tỉ dặm tinh không đều bị niết diệt trong quyền này.

Nhưng mà, lãnh vực quái dị vẫn chưa bị đánh vỡ.

“Được đấy, thậm chí ngay cả thần nhãn cấp bậc cao nhất cũng không thể tìm ra bản thể, xem ra có thể khắc chế được các loại thần nhãn!”

“Nếu như ta không cần dùng đến mắt thì sao?”

Ma Dương cười một tiếng, dùng Dương Thần Cảm Tri Pháp để cảm nhận.

Anh ta nhắm hai mắt lại, thần niệm quét một lượt trong linh cơ vũ trụ vô cùng vô tận.

“À, ta tìm được ngươi rồi, thì ra ngươi trốn ở đây!”

Đoàng!

Ở hướng Đông Nam của Ma Dương có một tia dị động.

“Roẹt!”

Sức mạnh vô cùng lớn phá nát không gian.

“Ựa!”

Cơ Quảng phụt ra một ngụm máu tươi, mặt đầy kinh hãi.

Chuyện này sao có thể, sao hắn có thể phát hiện ra mình?

Thần niệm?

Không thể nào, thể chất Tiên Thiên của nhà họ Cơ có thể khắc chế các loại thần nhãn, cho dù là thần niệm cũng không thể bắt được chân thân của ông ta.

Vậy mà đối phương có thể phát hiện ra dễ như trở bàn tay sao.

Ông ta không thể nào tin nổi chuyện này!

Ông ta lấy ra pháp bảo bản mệnh của mình, đó là một chiếc đèn lồng.

Đèn lồng rất đẹp, đặc biệt là cán của nó, trắng như ngọc, đó rõ ràng là một cái xương người!

Nếu nhìn vào chiếc đèn lồng, dường như còn có mặt người trên đó.

Chiếc đèn lồng này được tạo ra bằng cách dùng da trên người vợ con của đại ca ông ta.

Oan hồn của bọn họ bị vây khốn trong đèn lồng, máu thịt của bọn họ biến thành dầu đèn, dương thần chính là ngọn đèn!

Còn có vô số tiếng than khóc trong đó.

“Đi đi, đây là thức ăn của các người, chắc đủ cho các người no nê một bữa!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.