Long Thần Tại Đô

Chương 503: Chịu nhục mà sống



"Gào!"

Con quái trùng rít lên, nó giương nanh múa vuốt, trên da nó xuất hiện ngọn lửa để chống lại sự đóng băng.

Sau đó, người nó lắc lư, quét về phía Diệp Phàm và Tần Lâm như rồng thần vẫy đuôi.

Đòn này của nó có uy lực rất mạnh.

Hòn đá nặng cả trăm tấn cũng bị đuôi nó quét trúng mà lập tức vỡ vụn.

Tần Lâm và Diệp Phàm không bị đòn công kích của con quái trùng đánh trúng, cùng lúc thi triển thân pháp huyền ảo, một lần nữa tránh được đòn tấn công của con quái trùng.

"Asura Khai Sát."

Sau khi tránh được đòn tấn công của quái trùng, Tần Lâm hét to một tiếng, sử dụng tuyệt chiêu của bản thân.

Chỉ thấy bao quanh Tần Lâm là nguồn năng lượng màu máu, tốc độ của cậu ta lập tức tăng lên mấy chục lần, tay cầm binh khí tế thần, vây quanh quái trùng mà liên tục tấn công.

Tốc độ của cậu ta quá nhanh, xung quanh còn có vô số dư ảnh.

"Ầm! Ầm! Ầm!"

Chỉ trong nháy mắt, Tần Lâm đã chém hàng chục nhát lên người con quái trùng.

Nhưng khả năng phòng ngự của quái trùng quá mạnh.

Những đòn tấn công liên hoàn kia chẳng hề làm con quái trùng bị thương, chỉ là trên lớp vẩy dày có một vài vết đao mà thôi.

"Gào! Gào! Gào!"

Mặc dù khả năng phòng ngự của con quái trùng rất khủng khiếp, nhưng đòn tấn công của Tần Lâm vẫn khiến nó cảm thấy đau đớn.

Điều này khiến con quái trùng tức điên lên, đôi mắt bò to như chiếc chuông đồng ứ đầy máu, phát ra từng tia sát ý.

Nó lại há mồm, sấm sét từ bốn phương tám hướng tụ lại ở mồm nó, trong nháy mắt đã ngưng tụ thành một quả cầu sét to bằng quả bóng rổ, quả cầu sét có uy lực lớn, tốc độ cũng vô cùng nhanh, con quái trùng phun quả cầu sét về phía Tần Lâm.

"Asura Huyết Kiển!"

Tần Lâm thấy vậy, không dám mất cảnh giác, cậu ta hét lớn, năng lượng màu máu quanh người không ngừng tụ lại, trong nháy mắt đã tạo thành một cái kén lớn màu máu.

Đoàng!

Tia sét kia đánh vào chiếc kén màu máu, tạo ra tiếng nổ kinh thiên động địa.

Chiếc kén máu màu lập tức vỡ nát, cơ thể Tần Lâm bay văng ra ngoài, cậu ta bị thương không nhẹ, toàn bộ lông tóc trên cơ thể đều bị cháy rụi, cậu ta phun ra một ngụm máu.

Nhưng khi quái trùng khiến Tần Lâm bị thương, Diệp Phàm đã bắt lấy cơ hội, tung quyền đập vào con quái trùng.

"Quyền pháp tự nhiên - Phần."

Diệp Phàm tung ra hai quyền, quyền ý mãnh mẽ khơi dậy năng lượng của đất trời, những nắm đấm lửa với nhiều màu sắc khác nhau xuất hiện dày đặc trong không trung, hàng ngàn nắm đấm này như một cơn bão dữ dội đang đập vào con quái trùng.

Hàng ngàn cú đấm chạy ngang bầu trời, như những ngọn lửa với nhiều màu sắc khác nhau, đốt cháy cả bầu trời.

Nhìn giống như đang muốn thiêu con quái trùng thành tro.

"Dám nghịch lửa trước mặt ông đây?"

Con quái trùng không hề sợ hãi ngọn lửa trên bầu trời đang bùng cháy kia. Nó giơ chân phải lên, móng rồng kẹp vào khoảng không, những đám mây trên bầu trời như được dẫn đường bởi một sức mạnh đặc biệt nào đó, từ bốn phương tám hướng tụ lại quanh người con quái trùng.

Mây vốn là hơi nước.

Có hơi nước bảo vệ quanh người nên con quái trùng chẳng hề sợ ngọn lửa này.

"Tâm cảnh - Ngũ Lôi Chu Yêu."

Khi quái trùng đang cố gắng chống đỡ dưới đòn tấn công của Diệp Phàm, anh không hề do dự mà thúc giục chiêu thức người tu hành tâm cảnh.

Anh biết, con quái trùng này không hề tầm thường.

Nhất định phải dùng sấm sét để đánh bại con quái trùng này trong một đòn, nếu trận chiến bị kéo dài, tình hình của anh và Tần Lâm sẽ rất tệ.

Chỉ thấy Diệp Phàm thúc giục chiêu thức người tu hành tâm cảnh, sau lưng anh hiện ra một ảo ảnh, đó là một cung điện nguy nga giống như trong truyện cổ tích, nó nằm giữa biển mây trên tầng 33 của thiên đàng.

Đoàng!

Hai tay Diệp Phàm đẩy về phía trước, năm tia sét với màu sắc khác nhau nổ ra từ trong ảo ảnh.

Năm tia sét liên kết với nhau, tạo thành một tia sét ngũ sắc lớn trong không trung, lao về phía con quái trùng.

Uy lực của tia sét ngũ sắc này quá mạnh, dường như có thể xé nát thế gian này.

"Gào! Gào! Gào!"

Thấy được uy lực mạnh mẽ mà tia sét ngũ sắc kia tạo ra, con quái trùng kinh ngạc, phát ra tiếng hét kì dị, nó lập tức sử dụng chiêu thức kì lạ, lớp vẩy trên thân đều sáng lên, tạo thành một lớp lá chắn, bao bọc nó lại.

Đoàng!

Tia sét ngũ sắc đánh vào lá chắn của con quái trùng, tạo ra tiếng nổ lớn.

Mặc dù khả năng phòng ngự của con quái trùng rất mạnh, nhưng uy lực của tia sét ngũ sắc vẫn mạnh hơn tính toán của nó, sau khi khiên năng lượng bị lôi ngũ sắc đánh vào, "đoàng" một tiếng nổ lớn, khiên năng lượng vỡ vụn.

"Sao mày có thể sử dụng được loại năng lượng này?"

Con quái trùng bị thương nặng, lớp vẩy trên thân bị tróc ra, nó hoảng sợ nhìn Diệp Phàm, phát ra âm thanh run run sợ hãi.

Tuy nhiên, Diệp Phàm không muốn nhiều lời với nó, nhân cơ hội nó đang bị thương, anh định lập tức xuống tay.

Nhân lúc mày bị thương, tao xin luôn mạng mày!

Chỉ thấy Diệp Phàm nhảy vọt lên, tung ra hai quyền, sử dụng quyền pháp uy lực nhất.

"Quyền pháp tự nhiên - Lôi."

Đoàng đoàng!

Diệp Phàm vừa giương quyền, vô số nguồn năng lượng điện lôi trong không trung tụ lại trên tay anh.

Bao quanh hai tay Diệp Phàm là tia sét, trông kinh khủng, khiếp người.

Con quái trùng nhìn thấy cảnh này, sợ đến nỗi cả người run lên, nó mới bị thương nặng, nếu trúng đòn này của Diệp Phàm thì dù không chết thì cũng què cụt.

Lúc này, nó sợ rồi!

"Dừng, dừng tay..." Con quái trùng hét lớn: "Tôi đầu hàng! Chỉ cần ngài không giết tôi, tôi sẵn sàng làm thú cưỡi của ngài … "

Nghe thấy lời quái trùng nói, Diệp Phàm ngẩn người, sau đó anh dừng tay, năng lượng lôi điện trên tay biến mất, anh nói với quái trùng: "Được thôi, chỉ cần mày làm thú cưỡi của tao, tao sẽ không giết mày."

"Nhưng mày phải mở tâm trí, để tâm trí của tao lưu lại dấu ấn trong tâm linh mày."

"Nếu không, tao không thể nào tin tưởng được mày."

Con quái trùng chớp chớp đôi mắt bò to bằng chuông đồng, mặc dù không muốn Diệp Phàm lưu lại dấu ấn trong tâm trí của mình, nhưng tình hình lúc này không hề thuận lợi, nó biết, Diệp Phàm không phải loại người lương thiện hiền lành gì, chỉ cần nó dám nói "Không", điện lôi ngưng tụ trên tay Diệp Phàm sẽ lập tức đánh vào người nó.

Nên chết vinh hay chọn sống nhục đây!

Cuối cùng quái trùng vẫn chọn vế sau.

"Được, tôi sẽ mở tâm trí..." Con quái trùng lập tức hạ cảnh giác, mở tâm trí.

Diệp Phàm miệng lẩm bẩm, một nguồn năng lượng lập tức in dấu ấn ở trong tâm trí của quái trùng, là một người tu hành tâm cảnh, Diệp Phàm nắm vững nhiều chiêu thức kì bí, mà loại lưu dấu ấn vào tâm trí như thế này là một loại khế ước đặc biệt.

Trừ khi đối phương cũng là người tu hành tâm cảnh, còn không, cho dù đối phương có mạnh đến đâu, chỉ cần Diệp Phàm muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể kích hoạt dấu ấn trong sâu thẳm tâm trí của đối phương, lập tức khiến đối phương suy sụp, trở thành kẻ điên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.