Đồn công an Tinh Kỳ rất nhanh có người tới, sau khi xem xong thẻ của Đường Lăng Phong, cảnh sát liền gọi về cho lãnh đạo đồn, yêu cầu đám người Đường Lăng Phong cùng hai người bị hại đến Đồn công an.
- Tại sao những người khác không đi? Triệu Quốc Đống lạnh lùng nói: - Ngoài chúng tôi thì còn có mấy người khác tham gia, còn có một người phụ nữ đã đi, sao các anh không mang tới Đồn công an điều tra.
- Chúng tôi sẽ thông báo bọn họ tới.
- Xin lỗi, tôi cảm thấy các anh xử lý như vậy là không thỏa đáng. Chúng tôi báo cảnh sát, các anh chỉ mang chúng tôi về, kẻ tình nghi ngay trước mặt mà không mang về là có nguyên nhân gì? Mời trả lời. Triệu Quốc Đống lạnh nhạt nói.
Tên cảnh sát có chút tức giận. Đối với việc đồng nghiệp không theo quy củ mà tới đây gây rối thì y cũng khó chịu, không xem đây là đâu. Dù mày là Phó cục trưởng phân cục Khánh Châu thì không thể như vậy. Nói là cứu người nhưng ai biết bọn mày ở đây làm gì.
Đường Lăng Phong rất nhanh nhận được điện, vừa nghe đã có người mắng. - Đường Lăng Phong, anh làm trò gì vậy hả? Anh không ở địa bàn của mình mà tới Hoài Châu làm gì? Nhà hàng Xích Nham có việc cũng là việc của phân cục công an Hoài Châu, cần anh ra mặt sao?
Đường Lăng Phong bị mắng cũng nóng mặt nhưng người đó là lão lãnh đạo của y, bây giờ là Phó cục trưởng Cục Công an Thị xã - Dương Viêm, y coi như là người của Dương Viêm. Trước đây khi y làm đội trưởng Đội cảnh sát hình sự thì Dương Viêm khá coi trọng nên mới có thể cố gắng đưa làm phó phân Cục trưởng.
- Sếp, ngài nghe tôi giải thích. Đường Lăng Phong còn chưa nói xong thì bên kia đã cắt ngang: - Đường Lăng Phong, tôi không cần biết là tình hình gì nhưng nếu là cần trinh sát thì phải do Cục Công an ra mặt hoặc thông báo cho phân cục Hoài Châu. Anh là Phó cục trưởng phụ trách an ninh trật tự của phân cục Khánh Châu sang Hoài Châu làm gì? Bây giờ Điền Hằng gọi cho tôi, có lẽ đã gọi cho Cục trưởng Ngũ, cũng may hôm nay tôi trực ban, nếu để Cục trưởng Lý biết thì anh không dễ đâu. Lập tức rời đi và giao cho phân cục Hoài Châu xử lý.
- Sếp Viêm … tôi. Đường Lăng Phong còn định nói thì Dương Viêm ở bên kia đã nghiến răng nghiến lợi mà nói: - Đường Lăng Phong, anh còn muốn làm Phó cục trưởng không hả? Mã Cam Xương là ai anh còn không biết sao, việc nhỏ này có thể làm gì được hắn? Anh đừng gây chuyện cho tôi, đây là lệnh. Nếu để Cục trưởng Lý biết thì tôi thấy anh xong đời đó.
Đường Lăng Phong còn định giải thích thì ngoài cửa đã có một chiếc xe công an lao tới, một tên béo tiến vào.
- Cục trưởng Đường, có chuyện gì mà cần anh sang bên Hoài Châu chúng tôi chấp hành nhiệm vụ thế này? Bên này có gì không tốt thì báo anh em một tiếng, cần gì như vậy để thương tình cảm hai bên. Sau này Cục trưởng Điền và Cục trưởng Ngũ bên anh họp cũng không được tốt mà.
Đường Lăng Phong biết tên này, đây là Phó cục trưởng phụ trách an ninh trật tự của phân cục Hoài Châu – Quách Hoa, tất nhiên là nhận được thông báo mà tới.
- Cục trưởng Quách, thật xin lỗi, chúng tôi không chấp hành nhiệm vụ mà đến đây ăn thì gặp việc này. Đường Lăng Phong có chút xấu hổ nhưng không tiện giải thích nhiều. Dương Viêm bên kia nghe được liền nói: - Đường Lăng Phong, đưa điện thoại cho Quách Hoa, tôi nói chuyện với Quách Hoa.
Đường Lăng Phong rất không tình nguyện mà đưa máy cho Quách Hoa. Quách Hoa nghe thấy bên kia là ai nên nói: - Sếp Dương, vâng, tôi là Quách Hoa, vâng, ngài xem chuyện này nên xử lý như thế nào? Có phải là mời Cục trưởng Đường đi trước, chuyện còn lại do tôi xử lý? Ngài yên tâm, tôi sẽ xử lý ổn thỏa, không làm Cục trưởng Đường thêm phiền, yên tâm.
Triệu Quốc Đống đoạt điện thoại từ tay Quách Hoa mà nói với đầu bên kia: - Cục trưởng Dương, tôi là Triệu Quốc Đống, hôm nay tôi trùng hợp ăn tối ở đây và gặp chuyện này. Tôi thấy phân cục Hoài Châu các anh xử lý việc này không ổn. Tôi đề nghị bên thanh tra Cục Công an Thị xã nên đến kiểm tra một chút, được, tôi chờ anh.
Dương Viêm đầu bên kia trong lúc nhất thời không nghĩ ra Triệu Quốc Đống là ai, chỉ nghe thấy giọng đối phương hơi trẻ. Dương Viêm có chút tức giận, Quách Hoa này sao lại đưa máy cho người ngoài? Hơn nữa tên Triệu Quốc Đống kia lại nói chuyện rất càn rỡ, như ra lệnh cho mình.
Tên Triệu Quốc Đống thì y hình như đã nghe qua nhưng bây giờ lại không nhớ. Y lẩm bẩm hai tiếng rồi đột nhiên nghĩ ra, Triệu Quốc Đống, Triệu Quốc Đống, không phải là Phó thị trưởng thường trực mới nhận chức hôm qua đó chứ?
Dương Viêm liền vội vàng tỏ vẻ mình sẽ đến hiện trường ngay.
Triệu Quốc Đống này nghe nói có lai lịch không đơn giản. Khổng Kính Nguyên là nhân vật như thế nào mà vốn nắm chắc làm Phó thị trưởng thường trực lại bị tên thanh niên chưa đầy 30 tuổi cắt ngang, hơn nữa nghe nói do đích thân Bí thư tỉnh ủy điểm danh. Một Phó thị trưởng thường trực nho nhỏ mà được Bí thư tỉnh ủy điểm danh tức là có lai lịch không bình thường. Dương Viêm đâu dám chậm trễ, chỉ là y không biết sao Đường Lăng Phong lại đi cùng Triệu Quốc Đống.
Quách Hoa bị đoạt máy thì vốn tức giận định mắng ầm lên. Nhưng nghe thấy giọng điệu nói chuyện của Triệu Quốc Đống với Dương Viêm, y không nghe rõ Triệu Quốc Đống nói tên mà chỉ thấy Dương Viêm bên kia giọng hơi yếu, Quách Hoa rất khó hiểu nên định hỏi Đường Lăng Phong.
- Anh là Phó cục trưởng phân cục Hoài Châu? Triệu Quốc Đống đưa trả máy cho Đường Lăng Phong rồi lạnh lùng nhìn Quách Hoa.
Quách Hoa bị Triệu Quốc Đống nhìn cái liền ngẩn ra. Biết mình là Phó cục trưởng còn dám nói chuyện với mình bằng cách này thì đúng là không có mấy người, chỉ sợ là quan to hoặc con nhà quan to. Nhưng từng này tuổi chắc không phải quan to, chắc con nhà quan to.
- Tôi là Quách Hoa, Phó cục trưởng phân cục Hoài Châu, xin hỏi anh là …? Quách Hoa nghiêm mặt nói.
- Tôi là Triệu Quốc Đống, Cục trưởng Dương Viêm lập tức tới. Hôm nay tôi tận mắt thấy, Đồn công an Tinh Kỳ thuộc phân cục Hoài Châu quản lý? Bọn họ hôm nay xử lý tình huống là tôi không hiểu, tôi hy vọng anh có câu trả lời hợp lý cho tôi.
Quách Hoa há hốc mồm. Triệu Quốc Đống?
Xong đời.
Mấy ngày này người được thảo luận nhiều nhất của quan trường Hoài Khánh chính là cái tên này. Cái gì mà có họ hàng với Lãnh đạo trung ương, cái gì mà cán bộ được Ban Tổ chức cán bộ bồi dưỡng, cái gì mà có lai lịch? Phó thị trưởng thường trực chưa đầy 30 của Hoài Khánh, có thể nói là chưa từng có trong lịch sử Hoài Khánh.
Mã Cam Xương ơi là Mã Cam Xương, động ai không động mà lại chạm vào tên này.
Quách Hoa vội vàng cúi đầu nói: - Xin lỗi Thị trưởng Triệu, chuyện này là do trách nhiệm của tôi. Đồn công an Tinh Kỳ do phân cục Hoài Châu chúng tôi quản lý, bọn họ có vấn đề khi chấp hành nhiệm vụ, tôi lập tức để bọn họ làm kiểm điểm. Xin ngài yên tâm, chúng tôi nhất định nghiêm túc xử lý.
Triệu Quốc Đống đúng là phục tên này, chỉ cần lãnh đạo lên tiếng là nhận lầm. Người như vậy mới phù hợp làm quan.
- Được rồi phó Cục trưởng Quách, lát nữa Cục trưởng Dương tới, tôi hy vọng phân cục Hoài Châu phối hợp Cục Công an Thị xã nghiêm túc xử lý việc này. Nhà hàng này có lai lịch gì, trong đó có một người phụ nữ chắc của nhà hàng này không ngờ bởi vì hai cô gái từ chối bị người sàm sỡ mà dám xé quần áo đối phương trước mặt mọi người, tôi đúng là chưa từng thấy việc này. Vậy mà Đồn công an Tinh Kỳ tới chỉ mang tôi là người báo cảnh sát đến Đồn công an, không hỏi gì mấy người vi phạm pháp luật. Cục trưởng Quách, anh là phó phân Cục trưởng phân cục Hoài Châu, tôi muốn hỏi là có nguyên nhân gì?
Quách Hoa đổ mồ hôi, gặp phải đối phương ngoài coi là đen đủi thì có thể nói gì? Chuyện này càng giải thích càng không ổn, bây giờ chỉ có thể nhận sai.
- Các anh còn chờ gì? Lập tức thông báo Trưởng đồn lại đây làm theo yêu cầu của Thị trưởng Triệu, dù ai dính vào đều phải xử lý. Quách Hoa hét lên với mấy tên cảnh sát.