Lộng Triều

Quyển 12 - Chương 1



Triệu Quốc Đống không thể không thừa nhận Tập đoàn Hoa Mậu còn có chút nhân tài. Một khu vực đồi núi phía thành đông lại được xây dựng thành như thế nào. Khu nghỉ dưỡng Hồ Vân Loa là nơi nổi tiếng ở An Đô về sự sang trọng, đắt đỏ. Không có tài chính lớn và ý tưởng độc đáo thì khó có thể tạo được nơi đẹp như thế này.

Chẳng qua cơ chế quản lý của công ty nhà nước của Tập đoàn Hoa Mậu có khuyết điểm trời sinh khiến cho Tập đoàn Hoa Mậu dần dần bại trận. Mặc dù thị trường bất động sản đang ấm lên nhưng Tập đoàn Hoa Mậu đã không thể duy trì nổi nữa.

Dương Thiên Bồi gọi điện cho Triệu Quốc Đống nói về việc lãnh đạo Ủy ban kinh tế tỉnh hẹn gặp nói chuyện với y, hy vọng Tập đoàn Thiên Phu có thể cân nhắc mua lại Tập đoàn Hoa Mậu, điều này làm Tập đoàn Hoa Mậu rất giật mình.

Khi Dương Thiên Bồi nói tin này cho Triệu Quốc Đống, Triệu Quốc Đống cũng rất sợ hãi.

Tập đoàn Hoa Mậu là ông lớn nhất thời gian trước trong làm việc bất động sản của tỉnh. Giữa những năm 90 có thể nói là phát triển cực mạnh, nắm không ít hạng mục và đất đai trong tay. Sao bây giờ đã không thể kinh doanh nổi vậy?

Không tính tới công trình kiến trúc của Hồ Vân Loa, chỉ riêng khu đất máy ngàn mẫu đã là khoản tiền rất lớn.

Tập đoàn Hoa Mậu sao lại không thể kinh doanh nổi nữa?

Dương Thiên Bồi vội vàng đến đây tìm hắn để bàn bạc. Việc mua lại Tập đoàn Hoa Mậu hay không là điều Dương Thiên Bồi khó có thể tự mình quyết định. Nhớ tới lúc trước Thiên Phu còn phải nhờ vào Tập đoàn Hoa Mậu, bây giờ được mời mua lại đúng là một vòng tròn.

- Bồi ca, anh có việc thì mau tới đi, em còn có khách nữa, chẳng qua trưa bọn họ mới tới.

Triệu Quốc Đống bỏ máy xuống rồi đừng ở ban công đi vài bài quyền.

Mấy chục căn biệt thự với diện tích khác nhau ở Hồ Vân Loa này đúng là rất đẹp, rất hấp dẫn. Triệu Quốc Đống cũng rất thích ở đây. Có kiểu kiến trúc Châu Âu, của Mỹ, của Trung Quốc, có đủ loại cho anh lựa chọn. Nếu là mấy năm trước thì mỗi căn biệt thự ở đây đều có giá vài chục triệu. Chỉ tiếng Tập đoàn Hoa Mậu đã không duy trì được nữa, toàn bộ Hồ Vân Loa đã gán nợ cho ngân hàng xây dựng tỉnh, mà mấy căn biệt thự sang trọng đắt tiền này bây giờ cũng không dễ bán.

- Tiểu Âu, dậy thôi.

Triệu Quốc Đống đẩy cánh cửa thủy tinh ra, một cô gái để nửa trần thân trên đang nằm với tư thế không đẹp mắt, chăn mỏng bị cuốn lên. Hàng mi cong vút, chiếc mũi thẳng, đôi môi đỏ mà quyến rũ, nhìn từ nửa ên mặt đúng là không có chút tỳ vết nào cả.

Chiếc váy ngủ được khoác lên nhưng khó khăn lắm mới che được eo và non nửa bờ mông to của cô. Triệu Quốc Đống chỉ nhín lướt qua là có thể thấy được màu hơi đen ở chỗ khe hở giữa hai chân.

Triệu Quốc Đống nuốt nước bọt đánh ực ngồi xuống kéo chiếc váy ngủ che bên dưới của cô.

Chiếc quần lót hình chữ T được vứt ở trên thân đèn, áo lót và áo sơ mi được vứt trên thảm, đây là kết quả sau một đêm điên cuồng của hai người.

Tiểu Âu mặc dù vẫn nhắm mắt nhưng cô đã tỉnh. Triệu Quốc Đống biết cô đã dậy, hắn dựa đầu tới ngửi mùi hương trên cơ thể cô, mắt nhìn lên bộ ngực đầy đặn của cô.

- Dậy thôi con lợn lười.
Triệu Quốc Đống khẽ đưa tay bóp mũi Tiểu Âu.

- Không dậy, anh không phải nói bạn anh trưa mới tới sao?
Tiểu Âu cuối cùng đã mở mắt ra, hai tay đưa ra ôm eo Triệu Quốc Đống. Bộ ngực cao vút ưỡn lên, hai điểm đỏ bừng như giọt máu trên tuyết trông rất bắt mắt.

Triệu Quốc Đống không khỏi lắc đầu, hai tay không thể khống chế sờ vú cô, nhẹ nhàng vân vê, hôn lên đôi môi đã sớm ngẩng lên chờ đợi của cô.

- Còn có khách, lát sẽ tới.
Triệu Quốc Đống cảm nhận tay Tiểu Âu đưa xuống dưới nghịch ngợm nắm lấy chỗ hiểm của mình. Một cảm giác kích thích truyền khắp người hắn.

Tiểu Âu cũng cảm nhận thấy cơ thể Triệu Quốc Đống biến hoá nên đắc ý nói.

- Không được Tiểu Âu, khách lập tức tới đó.
Triệu Quốc Đống thở hổn hển nói.

- Kệ hắn, không ai có thể ngăn cản giờ phút này của hai chúng ta.
Tiểu Âu chu môi lên, hai tay đã kéo quần đùi Triệu Quốc Đống xuống, không thèm để ý đến lời của hắn.

- Nhưng mà là Bồi ca.
Triệu Quốc Đống vội vàng nói.

- Bồi ca, anh nói là Dương thúc?
Tiểu Âu cứng đờ lại, mặt mày lộ vẻ nghi ngờ nhìn xem Triệu Quốc Đống có phải nói dối không?

- Anh lừa em làm gì. Bồi ca đến là có việc quan trọng mà. Em cũng biết Bồi ca không thích quấy rầy người khác mà.
Triệu Quốc Đống vỗ mạnh vào mông Tiểu Âu.

- Vậy không được, ai bảo anh lúc nãy dụ em.
Tiểu Âu chu môi lên, hai tay đẩy Triệu Quốc Đống xuống dười, cả người như con rắn quấn chặt lấy hắn.

Triệu Quốc Đống lắc đầu cười khổ một tiếng, trong lòng cũng hơi dao động. Cũng may Dương Thiên Bồi còn tầm tiếng nữa mới tới đủ để hắn xử lý Tiểu Âu.

Dương Thiên Bồi tới nơi, Triệu Quốc Đống và Dương Thiên Bồi cũng vừa tắm xong. Trong phòng tắm Triệu Quốc Đống lại một lần nữa cảm nhận được sự quyến rũ cực độ của Tiểu Âu. Làm hắn thấy mình mà suốt ngày ở bên cô thì nhất định giảm thọ vài năm.

Dương Thiên Bồi đến được Tiểu Âu mở cửa. Hắn ngẩn ra rồi thầm nghĩ nhất định hai người này tối qua ở đây. Y thầm thở dài một tiếng, không biết hai người này sẽ kết thúc như thế nào.

Dương Thiên Bồi giới thiệu qua về tình hình Tập đoàn Hoa Mậu. Tập đoàn Hoa Mậu kinh doanh không được do thiếu tài chính lưu động. Mấy ngân hàng lớn của tỉnh đã liệt Tập đoàn Hoa Mậu vào danh sách đen, từ chối cho vay. Mặc dù Ủy ban kinh tế và Ủy ban nhân dân tỉnh đã ra mặt nhưng do tình hình kinh doanh của Tập đoàn Hoa Mậu càng lúc càng kém, ngân hàng trước đó còn nghe lời nhưng về sau đã từ chối tuyệt đối.

Mà ngành bất động sản và xây dựng đều cần tài chính lưu động lớn để duy trì. Bất cứ công trình nào cũng tầm vì chục triệu, bây giờ trong sổ của Tập đoàn Hoa Mậu chỉ có mấy triệu tiền mặt, căn bản không thể duy trì được tập đoàn lớn như thế này. Chỉ riêng tiền chi hàng tháng đã khó có thể đối phó, mà không ít tài sản đã được thế chấp với ngân hàng.

Tập đoàn Hoa Mậu trực thuộc quản lý của Ủy ban kinh tế tỉnh nhưng là đơn vị sự nghiệp. Bây giờ Tập đoàn Hoa Mậu có mấy ngàn nhân viên cần giải quyết công ăn việc làm, đây là vấn đề rất khó khăn. Cho nên Ủy ban kinh tế cũng đang mong tìm được người mua lại.

Tập đoàn Hoa Mậu nợ ngân hàng xây dựng tỉnh, Ngân hàng trung ương tỉnh và Ngân hàng Công thương Thành phố An Đô cùng mấy tổ chức tài chính khác khoảng 800 triệu, nhưng tất cả tài sản lại không đến 800 triệu. Hơn nữa trực thuộc Tập đoàn Hoa Mậu có mười mấy công ty. Ngoài hai ngành chính bên bất động sản và xây dựng ra thì còn có công ty xi măng, công ty sản phẩm xi măng, công ty cây xanh, công ty du lịch, công ty khí đốt … mấy công ty con này có hiệu quả kinh doanh quá kém.

Trong tỉnh cũng cảm thấy Tập đoàn Hoa Mậu bây giờ là cái động không đáy về hút tiền, hơn nữa không thấy khả năng nào cho thấy sẽ khởi sắc. Cứ tiếp tục kéo dài như vậy không bằng sớm ném ra ngoài.

Dương Thiên Bồi cũng đã cân nhắc nhiều về vấn đề này.

Lãnh đạo Ủy ban kinh tế đã chọn rất nhiều đơn vị, cuối cùng mới tính tới Tập đoàn Thiên Phu, một công ty tư nhân. Nguyên nhân chủ yếu là các công ty nhà nước trong lĩnh vực bất động sản hoặc xây dựng của tỉnh An Nguyên đều đang gặp khó khăn, không thể mua lại Tập đoàn Hoa Mậu, không chừng còn cả làm hai đều chết. Vì thế sau nhiều lần nâng lên đặt xuống mới có thể vứt quả cầu sang cho Tập đoàn Thiên Phu. Điều này làm Dương Thiên Bồi vừa mừng lại vừa lo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.