Lộng Triều

Quyển 12 - Chương 8



Sau đó mọi người nói chuyện khá vui vẻ, Triệu Quốc Đống lên tiếng mỗi người nói về một chuyện mình ghi nhớ nhất trong cả năm qua.

Đề nghị này được mấy người Vưu Liên Hương hùa theo. Chẳng qua mọi người có chút không quen mấy, chẳng qua Vưu Liên Hương lại ủng hộ nhưng với điều kiện là do Triệu Quốc Đống lên tiếng đầu tiên, hơn nữa phải nói thật. Đề nghị này được mọi người đồng ý.

Triệu Quốc Đống cũng không khách khí, nói về những gì mình gặp khi khảo sát ở huyện Thanh Bình, nói có ấn tượng rất sâu về Phó chủ tịch thường trực huyện Thanh Bình - Lam Hữu Phương. Người này nói chuyện khá cứng rắn, không biết là có gì để tự hào mà như vậy.

Triệu Quốc Đống nói làm Quế Toàn Hữu và Vương Lệ Quyên khá chú ý. Lam Hữu Phương ở huyện Thanh Bình không quá tốt. Bí thư huyện ủy Thân Đức Vinh rất khôn khéo, mà Chủ tịch huyện Trử Hoa Thải lại nổi tiếng là người cứng rắn, nổi giận là không nể mặt ai, ngay cả Bí thư huyện ủy cũng dám chống đối.

Lam Hữu Phương lại là người cứng rắn, quan điểm làm việc không quá giống Trử Hoa Thải, hai người hay có tranh chấp. Trử Hoa Thải hay lên tiếng trách Lam Hữu Phương trong hội nghị thường trực Ủy ban hoặc Hội nghị thường ủy. Mà Thân Đức Vinh lại ra vẻ không ủng hộ ai. Công tác xây dựng bộ máy của huyện Thanh Bình năm trước xếp thứ nhất của Thị xã.

Cũng may người khác không nhận ra Lam Hữu Phương, chỉ coi đây là chuyện thú vị.

Vưu Liên Hương cũng nói về một ấn tượng của cô khi đến Quảng Đông và Chiết Giang học tập.

Khi cô sang đây, cô cảm thấy tâm lý muốn làm chủ chứ không muốn đi làm thuê của người dân địa phương là rất cao. Cho dù một quán nhỏ chỉ có ba đến năm người, dù vất vả đến mấy cũng không muốn đến làm việc ở văn phòng. Tâm lý này khác hẳn suy nghĩ ở khu vực trung tây là ai cũng muốn vào cơ quan nhà nước để tìm công việc ổn định.

Điều này cũng khiến mọi người bàn tán khá sôi nổi.

Không ít người ngồi ở đây từng tới khu vực duyên hải, cũng nhận ra không khí này. Nhất là thầm than về cách sống và làm việc nhanh chóng ở Thâm Quyến. Cho rằng tâm lý uể oải, chậm chạp của người khu vực trung tây chính là trở ngại lớn cho sự phát triển kinh tế.

Truyền thông các tỉnh cũng từng tranh luận không ít, cũng có không ít quan điểm cho rằng nhịp sống quá khẩn trương sẽ dễ gây áp lực tâm lý, còn cho rằng cuộc sống diễn ra đều đều là tốt…

Chẳng qua theo Triệu Quốc Đống thấy thì Ninh Pháp sau khi làm Bí thư tỉnh ủy đã nghiêm khắc yêu cầu các cơ quan nhà nước cải tiến tác phong làm việc, tăng hiệu suất làm việc, nhất là mảng kinh tế và phục vụ. Điều này cũng làm nhà đầu tư từ ngoài vào An Nguyên thấy biến hoá rất rõ ràng.

Gần như tất cả mọi người đều tập trung vào cuộc trao đổi này. Không cần biết anh nói chuyện gì, chỉ cần anh làm cho người ta thấy hứng thú hoặc mới mẻ là được. Đương nhiên hầu hết mọi người ở đây đều có thể nói một việc làm người khác tranh luận.

Khi người cuối cùng nói xong đã là 11h tối. Một buổi tối nói chuyện đúng là làm thời gian trôi qua rất nhanh.

Bốn căn biệt thự đủ để chứa 30 người. 16 căn phòng đảm bảo anh có giấc ngủ ngon.

Hai ngày nghỉ ngơi thoáng cái tan đi. Trên đời vốn không có bữa tiệc nào không tàn, chẳng qua cuộc tụ họp này làm tất cả mọi người đều có thể thả lỏng bản thân.

Bảy ngày nghỉ là cơ hội thả lỏng hiếm có của Triệu Quốc Đống. Hai ngày đầu chơi với bạn bè, năm ngày sau thuộc về hắn.

Ngày thứ ba Triệu Quốc Đống về nhà chơi với bố mẹ và con của chị gái Triệu Linh San. Tối hắn cùng Cù Vận Bạch đi xem phim. Trong thời gian này Cù Vận Bạch hay thích xem phim, mấy hôm trước đó còn kéo Triệu Quốc Đống đi xem phim Võ sĩ giác đấu.

Ngày thứ tư Triệu Quốc Đống cùng Cù Vận Bạch đến Hồ Thanh Ngõa Giang Khẩu chơi. Ngày thứ năm hắn cùng Cù Vận Bạch tham gia hội nghị cao tầng của Tập đoàn Thiên Phu ở Thượng Hải về việc có mua lại Tập đoàn Hoa Mậu hay không? 10h sáng hắn lên máy bay.

Mà Triệu Quốc Đống cũng cần gặp Phòng Tử Toàn từ Bắc Kinh bay về để bàn ảnh hưởng từ việc kinh tế quốc gia hồi phục đối với công ty Quốc Toàn như thế nào. Mà Trường Xuyên cũng muốn bay từ Thượng Hải đến để bàn về việc này.

Ngày thứ 6, Triệu Quốc Đống còn tham gia lễ cưới con gái Chu Tinh Văn. Ngày thứ 7 hắn chưa có lịch gì nhưng hắn đoán kế hoạch không nhanh bằng biến hoá nên phải dành một ngày để có gì còn kịp điều chỉnh.

Lễ cưới con gái Chu Tinh Văn tổ chức ở khách sạn quốc tế Khải Toàn An Đô, tên nghe thì oai nhưng thực ra đó chỉ là khách sạn ba sao. Chẳng qua hoàn cảnh cũng đẹp, nằm ở vành đai hai của khu vực nội thành, diện tích không hề nhỏ.

Triệu Quốc Đống còn chưa đến nơi đã nhận được điện thoại của Khâu Nguyên Phong và Đồng Mạn.

Khâu Nguyên Phong cũng tham gia lễ cưới vì trước đó cũng từng làm việc với Chu Tinh Văn, quan hệ hai bên cũng khá tốt. Nhưng Đồng Mạn cũng tham gia làm Triệu Quốc Đống có chút ngạc nhiên.

Đồng Mạn năm trước kết hôn, chồng cô là một cảnh sát điều tra của Đại đội cảnh sát hình sự Cục Công an Thành phố An Đô. Nghe nói học trên Triệu Quốc Đống hai khóa. Lúc ấy khi đám người Triệu Quốc Đống vào học thì tên kia đã tốt nghiệp.

Đồng Mạn trước khi kết hôn, hai người đã gặp hai lần tên kia. Triệu Quốc Đống cũng có ấn tượng tốt đối với y, là người trông khá tốt, cũng tốt với Đao Kiếm Môn. Bây giờ sắp được đề bạt làm đội trưởng một tiểu đội bên dưới.

Chu Tinh Văn bây giờ vẫn làm Bí thư Đảng ủy chính pháp huyện Mai, như vậy sao có thể mời Đồng Mạn, mà Đồng Mạn hình như cũng không đến mức chủ động tới tham gia lễ cưới của con gái Chu Tinh Văn. Điều này làm Triệu Quốc Đống rất khó hiểu. Chẳng lẽ chồng Đồng Mạn – Minh Diệu sẽ xuống huyện Mai làm việc?

Triệu Quốc Đống đến nơi đợi vợ chồng Đồng Mạn. Vợ chồng Đồng Mạn đi xe Santana màu đen, biển AnO.

Triệu Quốc Đống cười cười bắt tay Minh Diệu. Minh Diệu hơn Triệu Quốc Đống ba tuổi nhưng y trước mặt Triệu Quốc Đống có vẻ hơi rụt rè, ngược lại Đồng Mạn thực ra thoải mái hơn.

Triệu Quốc Đống có thể nhận ra tâm trạng Minh Diệu đang khá vui vẻ, trên mặt nở nụ cười hạnh phúc. Điều này làm Triệu Quốc Đống có chút khó hiểu, hắn nhìn Đồng Mạn thì thấy bụng cô hơi to vì thế hiểu ngây:
- Tiểu Mạn, sắp làm mẹ sao?

Đồng Mạn mặt đầy hạnh phúc nói:
- Tháng tư năm sau.

- Chúc mừng.
Triệu Quốc Đống cười cười một tiếng. Chuyện giữa hắn và Đồng Mạn cũng không có gì, nó cũng đã nhanh chóng trôi đi. Nhưng nhìn vẻ hạnh phúc của cô làm hắn có chút ghen tị, chẳng qua hắn rất nhanh vứt tâm trạng này đi.
- Trưởng phòng Chu cưới con cũng mời hai người sao?

Đồng Mạn cười nói:
- Quốc Đống, xem ra anh đúng là không biết gì à. Chú rể là bạn học của chúng ta mà anh không biết sao?

- Ai thế?
Triệu Quốc Đống có chút tò mò nói.

- Hoàng Hóa Thành đó.
Đồng Mạn nói.

- Hoàng Hóa Thành?
Triệu Quốc Đống có chút giật mình. Tên này từng có chút căng thẳng với hắn vì thấy hắn qua lại gần với Đồng Mạn. Bây giờ không ngờ lại cưới con gái Chu Tinh Văn.

- Ừ Hoàng Hóa Thành bây giờ đã điều tới Đội cảnh sát hình sự phân cục Thiên Hà, làm việc dưới quyền của Cục trưởng Khâu.
Đồng Mạn cười cười giải thích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.