Lộng Triều

Quyển 13 - Chương 116



Triệu Quốc Đống không nói mà chỉ gật đầu hiểu ý. Nhưng hắn vẫn suy nghĩ lời nhắc của Hàn Độ.

Miêu Chấn Trung là người bảo thủ. Mặc dù Miêu Chấn Trung cũng không phản cảm gì với Triệu Quốc Đống, nhưng cũng không có nghĩa đối phương sẽ chấp nhận vài điều mà y cho rằng không chính xác. Người như thế thường tự cho mình rất cao, cảm thấy mình cần phải kiên trì quyết định bản thân, thậm chí ngay cả Bí thư tỉnh ủy, chủ tịch tỉnh nói chuyện y cũng chưa chắc lể mặt. Dương Thiên Minh là như vậy, Yến Nhiên Thiên như vậy, Miêu Chấn Trung cũng là như vậy.

Nếu Phó bí thư phụ trách đảng đàn lúc nào cũng vâng dạ với Bí thư tỉnh ủy, không có nguyên tắc của mình vậy anh không đủ tư cách.

Chuyện này lại thành khó, ngay cả ý kiến của Bí thư tỉnh ủy mà anh cũng dám đặt câu hỏi, vậy Triệu Quốc Đống hắn lấy gì mà đả thông đối phương? Chỉ có thể đi một bước xem một bước.

Hàn Đông rất biết ý chuyển đề tài, nói chuyện đến việc điều chỉnh nhân sự ở thành phố Lam Sơn. Kỳ Dư Hồng đã điều tới làm Phó chủ tịch Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân tỉnh. Thị trưởng thành phố Lam Sơn đang kiêm chức Bí thư thị ủy.

Triệu Quốc Đống hơi động tâm, Hàn Đông đúng là hiểu ý người. Trước khi tới cô hỏi hắn tìm Nhị thúc có phải có công việc gì khác không, hắn cũng thẳng thắn nói muốn tìm hiểu xem tỉnh có phải định điều chỉnh nhân sự không? Hàn Đông nghe là biết ý của hắn ngay.

- Bí thư Dư Hồng đúng là cầu gì được đó, cuối cùng cũng thành cán bộ cấp phó tỉnh. Bây giờ Thị trưởng Lận đang kiêm chức Bí thư, sao không thấy Tỉnh ủy bố trí ai làm Thị trưởng vậy Ban Tổ chức cán bộ?
Triệu Quốc Đống cũng không vòng vo mà nói thẳng.

Hàn Độ trừng mắt nhìn Triệu Quốc Đống:
- Tỉnh ủy vẫn chưa xác định vấn đề này. Lam Sơn một hai năm nay phát triển chỉ có thể miễn cưỡng nói là ổn định. Nhất là lần trước Ủy viên trưởng đến thị sát, tôi nghe nói Bí thư Ứng có cái nhìn với công việc của Lam Sơn. Kỳ Dư Hồng có thể đến Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân tỉnh coi như sự an ủi. Lận Thải Nho tuổi đã khá cao, lý lịch có đủ vì thế làm Bí thư coi như hợp tình hợp lý. Chẳng qua tỉnh muốn một người giỏi làm kinh tế, có trí tiến thủ, sáng tạo làm Thị trưởng Lam Sơn.

- Ha ha, không biết Ban Tổ chức cán bộ thấy sao về Thị trưởng Liên Hương – Ninh Lăng chúng tôi?
Triệu Quốc Đống cười cười xoa tay nói.

- Vưu Liên Hương?
Hàn Độ lắc đầu nói:
- Cô ta hình như là cán bộ từ Ủy ban kỷ luật đi ra thì phải? Có làm được kinh tế không? Từ Phó thị trưởng thường trực thoáng cái nhảy lên làm Thị trưởng, Quốc Đống, cán bộ Ninh Lăng có phải tự cho mình quá cao không?

Thực tế mà nói kinh tế Ninh Lăng còn có chênh lệch không nhỏ so với Lam Sơn. Nếu là trước đây nếu Phó thị trưởng thường trực Ninh Lăng muốn cạnh tranh chức Thị trưởng thành phố Lam Sơn đúng là nằm mơ giữa ban ngày, ngay cả suy nghĩ cũng đừng nghĩ. Nhưng bây giờ lại khác. Tốc độ tăng trưởng kinh tế của Ninh Lăng rất cao đó là sự tự tin lớn nhất. Số liệu kinh tế quý hai mặc dù chưa có nhưng chỉ dựa vào các hạng mục và tài chính thực tế có thể thấy Ninh Lăng năm nay khác hẳn trước đây. Ngay cả số tiền thu hút đầu tư ở Ninh Lăng, An Đô cũng không dám so sánh.

Hàn Độ mặc dù không làm công tác kinh tế nhưng là Thường vụ tỉnh ủy, Trưởng ban tổ chức cán bộ nên cũng phải tìm hiểu tình hình phát triển kinh tế trong toàn tỉnh. Triệu Quốc Đống dám nói thì tất nhiên là có chỗ dựa. Ninh Lăng năm nay phát triển rất nhanh, có lẽ nửa cuối năm càng tốt hơn. Người thông minh đều biết tốc độ tăng trưởng kinh tế và sản xuất công nghiệp của Ninh Lăng năm nay sẽ đứng đầu tỉnh, vượt xa so với vị trí thứ hai.

Khi Hàn Độ báo cáo công việc với Ứng Đông Lưu và về việc Ninh Lăng công khai tuyển chọn hai cán bộ cấp huyện, Ứng Đông Lưu cũng phải than thở khi nói đến sự phát triển của Ninh Lăng. Ứng Đông Lưu đã nói nếu dùng đúng người thì sẽ khiến nơi đó biến hoá rất lớn, cho nên cần ủng hộ phải ủng hộ, không thể vì nghi ngờ và áp lực bên ngoài mà thay đổi. Điều này cũng làm cho Hàn Độ cảm thấy Ứng Đông Lưu trước đây gặp không ít áp lực khi quyết định để Triệu Quốc Đống làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng.

- Ban Tổ chức cán bộ, có phải là ngài cảm thấy kinh tế Lam Sơn tốt hơn Ninh Lăng một chút, Phó thị trưởng thường trực Ninh Lăng làm Thị trưởng thành phố Lam Sơn là quá cao không?
Triệu Quốc Đống cười hì hì nói:
- Tôi nói thật năm nay chúng tôi không bằng Lam Sơn nhưng sang năm nhất định vượt quá Lam Sơn. Năm nay rất nhiều hạng mục được xây dựng, phải đến cuối năm mới thấy hiệu quả rõ ràng. Thị trưởng Liên Hương làm Phó thị trưởng thường trực phụ trách công tác thu hút đầu tư, có thể nói dành nhiều tâm trí. Một người phụ nữ có thể làm được như vậy là không dễ. Hạng mục Cummins và Fukuda lúc đầu do tôi và Thị trưởng Chung dẫn tới khảo sát, nhưng về sau đều do Thị trưởng Liên Hương chú ý. Từ việc gặp gỡ, đàm phán, từ đầu tới cuối về cơ bản đều do Thị trưởng Liên Hương phụ trách. Hai hạng mục này thành công đầu tư vào Ninh Lăng, công của Thị trưởng Liên Hương không thể không có mà.

Hàn Độ gật đầu. Phó thị trưởng thường trực phụ trách công tác thu hút đầu tư là thông lệ. Một năm qua việc thu hút đầu tư của Ninh Lăng khởi sắc rất nhiều. Mặc dù nói có quan hệ lớn đối với Triệu Quốc Đống, nhưng nếu như không có trợ thủ đắc lực thì đâu có được. Công việc Lam Sơn hai năm qua quá ổn định, điều này chính là nguyên nhân chính mà Ứng Đông Lưu muốn điều chỉnh bộ máy Lam Sơn.

- Hơn nữa Thị trưởng Liên Hương phụ trách tài chính, từ đó đến giờ tình hình tài chính Ninh Lăng cải thiện rất nhiều, đương nhiên điều này có quan hệ đến việc kinh tế phát triển, nhưng cũng là do Thị trưởng Liên Hương đưa ra quy hoạch cụ thể.

Triệu Quốc Đống không chịu bỏ qua việc thuyết phục Hàn Độ. Cơ hội này nhất định phải nắm bắt. Ở điều kiện này thì chủ yếu cần xem ấn tượng của hắn trong mắt lãnh đạo chủ yếu.

- Quốc Đống, chuyện này chỉ có thể nói tới đây mà thôi. Chủ yếu phải xem ý của Bí thư Ứng. Tôi thấy Bí thư Ứng năm nay không được vui. Tình hình toàn tỉnh làm y vừa mừng vừa lo. Mấy thành phố, thị xã lớn như An Đô, Miên Châu, Kiến Dương, Lam Sơn, Nam Hoa đều giảm tốc độ tăng trưởng, mà Thiên Châu, Đường Giang, Vinh Sơn, Lô Hóa lại không có chút sức lực nào. Nhất là Vinh Sơn, Lô Hóa cùng Đường Giang có thể nói không gượng dậy nổi. Làm như thế nào để chấn hưng mấy thành phố công nghiệp cũ này lên là điều mà Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh luôn trăn trở. Điều chỉnh thành viên bộ máy chính là một con đường.

Ứng Đông Lưu cũng đã nói chuyện với Hàn Độ về việc điều chỉnh bộ máy lãnh đạo tất cả thành phố, thị xã trong tỉnh. Hàn Độ cũng mơ hồ cảm nhận được áp lực và sự lo lắng của Ứng Đông Lưu.

Năm ngoái tốc độ tăng trưởng kinh tế của An Nguyên vẫn có thể đứng hàng đầu cả nước nhưng quý một năm nay đã giảm đi.

Sau khi bộ máy Tỉnh ủy, Ủy ban được thành lập, lãnh đạo chủ yếu của tỉnh muốn trong ba năm đuổi kịp tỉnh Chiết. Hết khóa này sẽ kịp tỉnh Lỗ. Nhưng số liệu GDP năm trước đã có. Tỉnh Chiết tăng trưởng kinh tế rất nhanh, đạt đến 740 tỷ, mà An Nguyên năm ngoái chỉ đạt 640 tỷ, còn cách tỉnh Chiết 100 tỷ, so với tỉnh Lỗ còn kém xa. Mà năm nay tỉnh Chiết đột nhiên tăng tốc, kinh tế An Nguyên lại giảm đi, theo xu thế phát triển như vậy thì có lẽ năm nay khoảng cách giữa An Nguyên và tỉnh Chiết càng lớn hơn. Vì thế tỉnh khá lo lắng. Ứng Đông Lưu cùng Tần Hạo Nghiên đang liên tục xuống các thành phố, thị xã kiểm tra tình hình phát triển kinh tế, tìm con đường phát triển.

Ở tình huống như vậy, Ninh Lăng quý một có tốc độ tăng trưởng đạt 45%, quý hai có lẽ đạt đến 60%, nửa cuối năm mấy hạng mục lớn của Ninh Lăng sẽ khánh thành, đi vào sản xuất, có lẽ hai quý cuối năm đạt trên 80%, tốc độ tăng trưởng cả năm đạt 80%, đây có thể nói là liều thuốc kích thích cho cả tỉnh.

Triệu Quốc Đống có lẽ thấy được điểm này nên mới tự tin đề cử cán bộ Ninh Lăng ra ngoài.

Hàn Độ nói làm Triệu Quốc Đống khá động tâm. Lãnh đạo chủ yếu của tỉnh bắt đầu chú ý đến sự phát triển không cân bằng trong toàn tỉnh. Hoài Khánh, Vĩnh Lương cùng Ninh Lăng phát triển rất nhanh khác hẳn so với Lô Hóa, Vinh Sơn, Đường Giang. Mà An Đô, Miên Châu cùng Kiến Dương vốn đứng đầu kinh tế cả tỉnh lại đang giảm tốc độ tăng trưởng cũng khiến lãnh đạo tỉnh rất chú ý.

Hiện nay Hoài Khánh, Vĩnh Lương cùng Ninh Lăng được xếp vào nhóm một về tốc độ tăng trưởng kinh tế. Mà Tân Châu, Lam Sơn, Thông Thành, Thiên Châu biến thành nhóm phát triển nhanh thứ hai. Hai nhóm này có tốc độ tăng trưởng kinh tế cao hơn trung bình của tỉnh. Mà An Đô, Miên Châu, Kiến Dương mặc dù có tổng GDP cao nhưng tốc độ tăng trưởng chậm, tạo thành nhóm ba. Còn Đường Giang, Lô Hóa, Vinh Sơn không phát triển mấy, ngành sản xuất công nghiệp trì trệ, công ty nhà nước phá sản, sản xuất nông nghiệp đình trệ, mâu thuẫn xã hội nhiều.

Căn cứ thống kê của Đảng ủy chính pháp Tỉnh ủy. Năm nay số lượt đến Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh kiện cáo tăng nhiều. trong đó có 60% đến từ Đường Giang, Lô Hóa cùng Vinh Sơn.

Bộ máy ba thị xã này thiếu sức sống, năng lực của lãnh đạo nhất định có vấn đề. Đây cũng là suy nghĩ của Ứng Đông Lưu, Tần Hạo Nghiên và Hàn Độ. Việc điều chỉnh bộ máy ba thị xã này là rất cấp bách. Căn cứ Hàn Độ đoán thì Tỉnh ủy nhất định sẽ tiến hành điều chỉnh bộ máy ba nơi này trong nửa cuối năm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.