Triệu Quốc Đống đoán không sai. Ba người kia vừa rời khỏi bể bơi đi một đoạn, nhân viên phục vụ cũng đã biến mất, Thường Xuân mới không nhịn được nói: - Lão Vi, lão Trần, hai anh nhận ra tên kia? Nó làm gì?
- Lão Thường, anh coi như phản ứng nhanh nếu không tôi và lão Vi cũng khó xuống thang. Trần Dân lạnh nhạt nói: - Đó là ủy viên Tỉnh ủy trẻ, Bí thư thị ủy trẻ nhất tỉnh. Lão Vi, sợ là anh quen hơn tôi phải không?
Thường Xuân có chút giật mình, lập tức đoán ra: - Bí thư thị ủy Ninh Lăng – Triệu Quốc Đống?
- Không phải hắn còn là ai chứ? Trần Dân cười lạnh một tiếng. Triệu Quốc Đống và Lưu Triệu Quốc có quan hệ mật thiết, người nhà y đã có hai lần va chạm với hắn. Mà mình trong đợt cạnh tranh chức Phó cục trưởng thường trực Cục công an An Đô đã thất bại nên phải chuyển lên tỉnh.
Cũng may mình có quan hệ với Nghiêm Lập Dân nên không đến mức quá kém ở sở. Chẳng qua chức đội trưởng đội an ninh trật tự không được mấy, nhất là ở An Đô thì đừng nói y chỉ là một tổng đội trưởng, dù là phó giám đốc sở bình thường cũng phải làm việc cẩn thận, không thoải mái như chức Phó cục trưởng Cục công an Thành phố An Đô. Y không lúc nào không hy vọng có thể quay về An Đô, nhất là khi Nghiêm Lập Dân làm Phó bí thư Thị ủy càng có tâm tư này. Về phần Lưu Triệu Quốc cũng không phải loại tốt đẹp gì, chỉ là đối phương ẩn giấu tốt mà thôi.
Thường Xuân không suy nghĩ nhiều như Trần Dân. Y bên ngành thuế nên khá độc lập, hơn nữa bình thường chỉ quen với các Phó thị trưởng thường trực các nơi mà thôi, nhiều lắm thêm lãnh đạo các sở ban ngành. Triệu Quốc Đống khi làm Phó thị trưởng thường trực Hoài Khánh thì Thường Xuân vẫn còn làm ở Cục thuế An Đô, cho nên không nhận ra Triệu Quốc Đống.
- Lão Vi, anh chắc quen hắn nhiều chứ? Thường Xuân nhìn chằm chằm Vi Sùng Thái rồi nói.
- Không, hắn vốn có quan hệ tốt với Qua Tĩnh cùng Trang Quyền, bây giờ hình như cũng có quan hệ tốt với Trưởng ban Hàn, tôi và hắn chỉ là qua lại xã giao. Nếu không phải trời tối đen thì tôi sợ cũng không thể giả vờ không nhận ra. Vi Sùng Thái mới lên làm phó Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, trước đây làm phó giám đốc sở Nội vụ, không có qua lại nhiều với Triệu Quốc Đống.
- Người này nghe nói rất kiêu căng, bị người đá đít khỏi Hoài Khánh, bây giờ lại quay về làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng, ha ha, không đơn giản. Thường Xuân mặc dù không nhận ra Triệu Quốc Đống nhưng cũng không có nghĩa là không biết gì về hắn.
- Ha ha, hắn có tư cách để kiêu ngạo. Lão Thường, anh ở bên ngành thuế chẳng lẽ không biết thời này lãnh đạo coi trọng nhất là phát triển kinh tế sao? Triệu Quốc Đống này giỏi làm kinh tế, hắn đến Ninh Lăng một năm đã khiến kinh tế khởi sắc, anh phải biết mới đúng chứ?
Vi Sùng Thái là người rất tỉnh táo, tuyệt đối không vì việc nhỏ mà mâu thuẫn với người. Y lo Thường Xuân còn trẻ nên xúc động, hơn nữa cũng có chút lai lịch nên sợ gây rối.
- Ừ, việc này tôi biết. Năm nay Ninh Lăng liên tục đưa mấy hạng mục lớn vào, nhất là Fukuda là hạng mục công nghiệp lớn nhất tỉnh trong năm nay. Hai giai đoạn của hạng mục này nghe nói có giá trị sản lượng trên 16 tỷ, hơn nữa có tác động không nhỏ đối với kinh tế địa phương. Thường Xuân có thể ngồi ổn trên chức vụ cục trưởng Cục thuế tỉnh thì chỉ dựa vào quan hệ là không đủ, cũng phải có năng lực nghiệp vụ.
- Lão Vi, anh nói tên này đến đây làm gì? Nghe nhân viên phục vụ nói còn dẫn theo mấy cô gái nên không tiện. Ha ha, mấy cô gái đúng là làm người ta phải suy nghĩ. Không ngờ vị Bí thư Triệu này lại khỏe đến thế.
Vi Sùng Thái khẽ nhíu mày, Thường Xuân này nói chuyện kiểu gì vậy? Đường đường là đội trưởng đội an ninh trật tự tỉnh mà lại nói vậy sao?
Thường Xuân cũng không hề khách khí nói: - Lão Vi, việc này đúng là cần phải suy nghĩ. Một Bí thư thị ủy đêm tối đến đây dẫn theo vài cô gái, không cần biết hắn làm gì thì cũng có ảnh hưởng mà. Lão Trần, hay là anh bố trí người vào hỏi vài câu, không chừng còn có thể mang phần quà to cho Ủy ban kỷ luật đó.
Vi Sùng Thái lắc đầu. Thường Xuân này quá ngây thơ, đừng nói đây chỉ là nghi ngờ, dù là thật thì Trần Dân dám vào điều tra sao? Khi bên trên chưa xác định động vào Triệu Quốc Đống, anh làm trước là vi phạm pháp luật, sẽ mất chức trước.
Trần Dân nghe Thường Xuân nói chỉ cười ha hả chuyển sang chuyện khác. Lời này nói thì được nhưng nếu áp dụng thì sợ là chưa điều tra ra cái gì thì mình đã xong đời. Chẳng qua bây giờ không được không có nghĩa về sau không được mà. Nếu có cơ hội Trần Dân không ngại làm kẻ đâm sau lưng. … Triệu Quốc Đống cũng không lo lắng vì việc này. Thể hội viên là do Trường Xuyên đưa cho hắn, có điều tra thì do thị xã trả tiền mà. Ai cũng không thể nói em trai tặng anh trai là không được.
Cổ Tiểu Âu đã đổi chỗ ở, cô ở khu biệt thự ngoài ngoại ô An Đô, đây là nơi tập đoàn Thiên Phu xây dựng.
Nơi này là khu dân cư sang trọng của An Đô, giá cả của nó hơn xa so với biệt thự Mai Giang Minh Châu nhiều lần.
Cổ Tiểu Âu lúc đổi nhà liền trực tiếp nói với Triệu Quốc Đống, muốn đổi nhà kiểu nào nhưng thiếu tiền. Cô nói những câu này nhưng không hề e ngại, xấu hổ.
Triệu Quốc Đống rất thích tính cách thẳng thắn này của Cổ Tiểu Âu. Khi Triệu Quốc Đống thi thoảng trêu cô là tiêu tiền của mình cô có xấu hổ không, Cổ Tiểu Âu nói rất thẳng là mọi thứ của cô đều của hắn, có gì phải xấu hổ. Câu này thực ra lại làm Triệu Quốc Đống xấu hổ. Xem ra hắn là kẻ tìm xương trong quả trứng.
Cổ Tiểu Âu cũng không ngại bày tỏ quan hệ đặc biệt của cô với Triệu Quốc Đống trước mặt Kiều San cùng Đồng Úc. Thực ra Kiều San cùng Đồng Úc đã sớm biết quan hệ của hai người. Đôi khi Cổ Tiểu Âu còn nói về cảm giác tuyệt vời khi hai người quan hệ với Kiều San cùng Đồng Úc nghe, điều này làm Kiều San cùng Đồng Úc vừa giận vừa xấu hổ rồi hợp sức xử lý Cổ Tiểu Âu.
Triệu Quốc Đống mạnh mẽ tiến vào trong cơ thể Cổ Tiểu Âu, Cổ Tiểu Âu rên lên đầy sung sướng. Đôi chân thon dài khỏe đẹp quấn lấy eo hắn, cố đẩy mông lên, đôi tay cũng ôm lấy cổ hắn, da thịt trắng nõn lúc này hơi đỏ lên và lấm tấm mồ hôi.
Đây là cơ thể không bao giờ làm người ta chán, còn làm người lưu luyến khó quên. Triệu Quốc Đống cảm thấy mình càng lúc càng không muốn rời khỏi cô.
Hai cơ thể sau một phen điên cuồng mới tách nhau ra, nhưng cả hai vẫn ôm lấy nhau. Lúc này điều hòa mới phát huy chút tác dụng của no. Triệu Quốc Đống âu yếm khẽ lau mồ hôi trên trán Cổ Tiểu Âu, làm cô thoải mái nằm trong lòng hắn.
Cổ Tiểu Âu khẽ nhắm mắt lại, đưa tay kéo tay Triệu Quốc Đống đặt lên cặp mông của mình. Cô biết hắn thích nơi nào trên người mình.
Khuôn mặt do chiếc mũi cao càng làm cô thêm gợi cẩm. Cổ Tiểu Âu thêm dòng máu lai nên theo tuổi tăng lên, Triệu Quốc Đống thấy cô thích hợp nhất chính là trên sàn diễn. Đôi chân thon dài cùng gương mặt đẹp nếu trang điểm một chút, ra vẻ lạnh lùng đúng là quá hoàn hảo.
Chẳng qua dù mặc bộ đồ bình thường thì trên người cô cũng vẫn đẹp. Đi dạo phố rồi vào siêu thị với cô thì cửa hàng cô vào chắc lúc ấy không bán thêm được hàng. Các cô gái nhìn thấy Cổ Tiểu Âu đều tự ti mặc cảm.
Chỉ tiếng cô bé này lười biếng, không thích làm việc cố định, có vẻ cả đời cô đều thích như vậy.