Lộng Triều

Quyển 13 - Chương 19



Thư ký đúng là một vấn đề với Triệu Quốc Đống. Muốn chọn thư ký vừa ý như Lệnh Hồ Triều là không dễ, đây là cần duyên phận.

Hắn biết Tiêu Phượng Minh sẽ chọn vài người cho mình chọn. Mặc dù Triệu Quốc Đống cũng không có bao thành kiến với Tiêu Phượng Minh nhưng thư ký riêng của hắn thì đối phương bố trí cho cũng không quá thích hợp. Chẳng qua việc này vẫn phải do Tiêu Phượng Minh phụ trách vì y còn kiêm chức Trưởng ban thư ký Thị ủy.

Trưởng ban thư ký cũng là một vấn đề. Triệu Quốc Đống trước khi đến Ninh Lăng đã từng nghĩ có phải nên để Tiêu Phượng Minh về chức Trưởng ban thư ký, còn để người khác làm Trưởng ban tổ chức cán bộ không? Nhưng cuối cùng hắn thấy chuyện này không ổn.

Không nói trên tỉnh không chấp nhận cách làm trái quy củ này, nếu hắn làm như vậy thì sẽ tạo ra một kẻ địch trong Thị ủy, hơn nữa là kẻ địch không chết không thôi.

Triệu Quốc Đống cũng tin tưởng mình tuyệt đối nhanh chóng nắm giữ Hội nghị thường ủy. Hơn nữa hắn cũng có ấn tượng khá tốt với Tiêu Phượng Minh. Chỉ cần Tiêu Phượng Minh thuận lợi qua cửa Ủy ban kỷ luật tỉnh, không liên quan gì đến vụ án của Hoàng Lăng ra thì Triệu Quốc Đống cũng không ngại do Tiêu Phượng Minh làm Trưởng ban tổ chức cán bộ.

Tiêu Phượng Minh làm Trưởng ban tổ chức cán bộ, như vậy chức Trưởng ban thư ký Thị ủy sẽ do ai đảm nhiệm?

Chức Trưởng ban thư ký Thị ủy tương đương người phụ trách chung của Thị ủy, mọi chuyện to nhỏ của Thị ủy đều do người này bố trí. Triệu Quốc Đống làm Bí thư Thị ủy cũng có nhiều công việc cần Trưởng ban thư ký bố trí.

Đây là nhân vật rất quan trọng, từ góc độ nào đó mà nói chọn Trưởng ban thư ký tốt hay xấu sẽ liên quan đến hiệu suất làm việc của Thị ủy.

Trong yêu cầu của Triệu Quốc Đống, người làm Trưởng ban thư ký phải là người rộng lượng, linh hoạt, hơn nữa còn một điểm rất quan trọng là hòa hợp với hắn.

Triệu Quốc Đống cũng có sự lựa chọn thích hợp nhưng bây giờ vẫn còn hơi sớm một chút.

Trang Quyền lúc ở Ninh Lăng đã thoáng đề cập với hắn, nói hắn số đỏ. Triệu Quốc Đống lúc đầu có chút kinh ngạc vì mình bị đẩy vào chỗ khó khăn là Ninh Lăng, vậy mà nói mình số đỏ là sao?

Sau đó hắn mới hiểu ý Trang Quyền. Tiêu Phượng Minh kiêm hai chức, như vậy chức Trưởng ban thư ký Thị ủy nhất định sẽ phải được phân công mới. Đây chính là cho Triệu Quốc Đống một cơ hội. Chứ nếu có người khác vào vị trí này rồi, Triệu Quốc Đống chẳng lẽ đuổi người ta đi?

Hơn nữa Mao Bình cuối năm sẽ đến tuổi, theo thông lệ chị ta sẽ sang làm Phó chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân. Chẳng qua Triệu Quốc Đống nghe nói Mao Bình đang tích cực vận động muốn đến Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân làm Chủ tịch thay Lâm Thanh.

Có lẽ chuyện này Triệu Quốc Đống cũng cần phối hợp với Mao Bình một chút. Như vậy chức Trưởng ban Tuyên giáo chính là một thứ để Triệu Quốc Đống trao đổi.

Nếu nhìn từ góc độ này mà nói thì Triệu Quốc Đống cảm thấy số mình đúng là may. Hai ứng viên cho chức Thường vụ thị ủy đều tiến hành điều chỉnh sau khi hắn nhận chức. Đương nhiên điều này còn gặp khó khăn ở trên tỉnh nên hắn không rõ là cán bộ từ ngoài phái tới hay là từ cán bộ địa phương?

Triệu Quốc Đống đang suy nghĩ thì điện thoại di động vang lên. Hắn lấy ra nhìn, hóa ra Giản Hồng gọi tới.

Giản Hồng có lẽ bị Vưu Liên Hương ảnh hưởng nên mặc dù sớm đã làm Phó trưởng ban thư ký Thị ủy nhưng sau khi Tông Kiến xuống Quận Tây Giang, chị ta cũng không thể thành Chánh văn phòng Thị ủy.

Giản Hồng cũng rất cố gắng công tác, chẳng qua lãnh đạo chủ yếu lại có ý kiến.

- Giản Hồng à, tôi có ở văn phòng, sao lại khách khí như vậy, đến là được.

Bỏ máy xuống, Triệu Quốc Đống có chút buồn cười. Giản Hồng có lẽ là người đầu tiên chủ động gọi cho mình. Mặc dù khi hắn chưa chính thức nhận thức đã nhận được rất nhiều lời chúc mừng, nhưng sau khi hắn nhận chức thì không ai gọi tới.

Dù là ai cũng cần thời gian giảm xóc để quen với thân phận đã thay đổi của hắn, một lần nữa xác định quan hệ hai bên.

Tâm trạng Giản Hồng lúc này cũng phức tạp. Cô không muốn đến văn phòng Triệu Quốc Đống vào lúc này, mặc dù cô là người Triệu hệ.

Bí thư Triệu mới tới nên rất nhiều người đều nhìn chằm chằm vào, nhất là xem những người vốn là Triệu hệ. Có lẽ bản thân Bí thư Triệu cũng rất kiêng kỵ những người có quan hệ mật thiết với hắn liên lạc quá sớm với hắn. Nhưng Tiêu Phượng Minh phân công cô không thể không nghe. Dù sao đối phương cũng là Trưởng ban thư ký Thị ủy, là lãnh đạo trực tiếp của cô.

- Bí thư Triệu.

- Giản Hồng đến rồi sao? Sao lâu không gặp nên xa lạ sao? Có phải là cảm thấy thân phận tôi thay đổi nên không còn quan hệ tốt như trước?
Triệu Quốc Đống rất dễ dàng từ vẻ câu nệ của Giản Hồng mà nhìn ra vấn đề nên cười ha hả nói.

- Bí thư Triệu, tôi …
Giản Hồng hơi nóng mặt. Giọng điệu khôi hài của Triệu Quốc Đống đã giảm không ít áp lực.

- Ngồi đi, tôi bây giờ không có thư ký nên chị tự rót nước cho mình.

Văn phòng Triệu Quốc Đống là văn phòng Hoàng Lăng trước đây đã dùng nhưng đã được sửa lại đôi chút.

- Bí thư Triệu, Trưởng ban Tiêu bảo tôi tới hỏi ý ngài một chút. Bây giờ trong văn phòng Thị ủy có ba ứng viên làm thư ký cho ngài, muốn hỏi ngài xem ai thích hợp?
Giản Hồng cố cười nói.

- Ồ, nhanh như vậy đã chọn người giúp tôi rồi sao? Được, không có một thư ký đúng là không tiện. Giản Hồng, chị chọn thay tôi đi.
Giản Hồng cũng là người đáng tin, ít nhất khi chọn thư ký thì chắc không vấn đề gì.

- Cái này chủ yếu xem ý của ngài. Trong ba người có một từ bên Thị đoàn mới chuyển sang, một vẫn công tác ở Văn phòng Thị ủy, một mới điều từ Văn phòng ủy ban Thương Hóa lên.
Giản Hồng có chút do dự. Tiêu Phượng Minh bảo cô đến báo cáo việc chọn thư ký cho Triệu Quốc Đống làm cô khá lo lắng. Dù sao thư ký của Bí thư Thị ủy có bao người nhìn chằm chằm vào đó.

- Từ đâu tới không quan trọng, quan trọng chính là xem ai thích hợp hơn. Chuyện này tôi giao cho chị. Không nói chuyện này nữa, nói về chị xem, công việc gần đây thế nào?

- Tôi ư? Ừ, rất tốt. Trong văn phòng Thị ủy có bốn Phó trưởng ban thư ký, mỗi người có trách nhiệm riêng. Tôi phụ trách phòng lịch sử Đảng và phòng kiểm tra.
Giản Hồng gật đầu nói.

- Cái gì mà tốt, tôi đâu phải hỏi phân công công việc của văn phòng Thị ủy.
Triệu Quốc Đống lắc đầu nói:
- Được rồi, hôm nay tôi không nói chị, về suy nghĩ kỹ đi. Sau đây tôi sẽ nghe các vị Phó trưởng ban thư ký báo cáo công việc.

Giản Hồng cũng không biết sao biểu hiện hôm nay của mình kém đến như vậy, nói vài câu đã làm cho Triệu Quốc Đống không hài lòng. Lúc ra đầu óc cô vẫn còn mờ mịt, đến khi về cô mới nghĩ ra Triệu Quốc Đống bảo cô quyết định chọn thư ký cho hắn. Nhưng việc này đâu dễ làm.

Cô không có quyết định nhưng bên Tiêu Phượng Minh lại muốn chờ cô nhanh đưa ra kết quả.

Giản Hồng cảm thấy hôm nay mình quá ngu ngốc, đến văn phòng Bí thư Triệu mà chẳng làm được gì, còn gặp vấn đề khó khăn nữa chứ.

- Vưu tỷ, chị nói tôi nên làm như thế nào bây giờ?
Giản Hồng chỉ có thể cắn răng hỏi ý kiến Vưu Liên Hương.

Vưu Liên Hương nghe điện là biết có việc gì.

Tiêu Phượng Minh không biết rõ tính cách của Triệu Quốc Đống, không dám tự tiện chọn thư ký cho hắn. Nếu chọn không tốt, Triệu Quốc Đống chủ động yêu cầu đổi thư ký thì y sẽ mất mặt. Cho nên mới đẩy Giản Hồng ra, vừa có thể thông qua Giản Hồng hiểu tính cách Triệu Quốc Đống.

- Việc này đơn giản mà, cô cứ làm theo lời hắn, chọn một người cho hắn. Tính cách của hắn thì cô cũng biết mà, chọn người kiên định, trầm tĩnh, linh tính, tuổi nhỏ một chút không sao mà.
Vưu Liên Hương cười hì hì nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.