Bởi vì một nhóm người tủng lập về chính sách chính trị và kinh tế khiến cho nhiều phương diện trở nên phức tạp, khiến cho lực hướng tâm của quần thể này thoạt nhìn không rõ ràng như các phái khác, nhiều quan điểm có vẻ mâu thuẫn khiến cho mấy phương đều hy vọng được quần thể này ủng hộ chủ trương chính trị của mình.
Về phần tình hình thực tế là như thế nào thì khó nói. Như hiện nay mà nói Triệu Quốc Đống chỉ như kẻ nhìn hoa trong sương, với cấp bậc của hắn đúng là chưa đủ tầm để nhận xét.
Triệu Quốc Đống cũng biết chuyện nhà mình. Hắn bây giờ vẫn chỉ có thể vùi đầu làm tốt công việc của mình. Mặc dù hắn khiến vài nhân vật cấp quan trọng có ấn tượng nhưng đó mới chỉ là ấn tượng mà thôi. Mình nếu muốn tiến thêm một bước làm sâu sắc ấn tượng củ bọn họ thì cần không ngừng tích lũy, phải đạt được nhiều thứ thuyết phục kẻ khác.
Triệu Quốc Đống đến An Đô đã lên đèn. Hắn liên lạc với Hứa Gia Ninh, Hứa Gia Ninh còn đang ngồi nói chuyện với chủ tịch tỉnh Tần Hạo Nghiên, như vậy không thể gặp Triệu Quốc Đống rồi.
Về nhà? Chỉ sợ chưa ngồi ấm mông đã phải đi ra. Đi dạo phố? Triệu Quốc Đống không có sở thích này nên hắn không biết đi đâu.
Triệu Quốc Đống bất đắc dĩ bảo Bành Trường Quý chạy xe vòng vòng trên đường. Đợi không được bao lâu điện thoại di động của hắn đã vang lên.
….
Hứa Gia Ninh nhấp ngụm trà Bích Loa Xuân. Mặc dù biết rõ uống trà tối sẽ mất ngủ nhưng y vẫn thích dùng nước trà để đầu óc tỉnh táo. Đối với cháu rể sắp tới, Hứa Gia Ninh có chút tò mò.
Y không ngờ Phó Thủ tướng Tô Giác Hoa lại có chút ấn tượng tốt đối với Triệu Quốc Đống.
Theo y nhớ khi Tô Giác Hoa làm chủ tịch tỉnh An Nguyên thì đó là chuyện nhiều năm trước. Lúc ấy Triệu Quốc Đống chẳng qua mới là thanh niên 25, 26 tuổi. Phó Thủ tướng Tô Giác Hoa vậy mà vẫn nhớ Triệu Quốc Đống đến tận bây giờ.
Hứa Gia Ninh trong lúc vô tình nói chuyện với Tô Giác Hoa về việc xây dựng hệ thống giao thông của An Nguyên. Tình huống nhắc đến tư tưởng và hành động đổi mới của An Nguyên khi xây dựng giao thông. Nhất là năm 94 An Nguyên đã chủ động thu hút đầu tư bên ngoài vào với hình thức BOT, thực hiện xây dựng đồng thời hai đường cao tốc An Quế, An Du, đây coi như là điểm sáng trong xây dựng đường cao tốc của Trung Quốc thời gian đó. Mà người làm ra động tĩnh lớn như vậy chính là Bí thư thị ủy trẻ nhất trong lịch sử An Nguyên.
Hứa Gia Ninh lập tức nghĩ đến Triệu Quốc Đống. Mặc dù y có cảm tưởng bình thường với Triệu Quốc Đống. Theo y thấy Triệu Quốc Đống có thể có chút năng lực nhưng đó chỉ là thứ yếu. Nhưng người này có thể vững vàng ôm lấy chân lãnh đạo chủ yếu là khá tốt. Từ Ninh Pháp đến Thái Chánh Dương, thậm chí còn có Liễu Đạo Nguyên, cùng với Phó trưởng ban Tuyên giáo Trung ương kiêm Tổng cục trưởng Tổng cục điện ảnh quốc gia – Qua Tĩnh, người này đều có thể giữ quan hệ tốt. Vì thế chỉ trong vòng vài năm ngắn ngủi đã bò lên vị trí cán bộ cấp giám đốc sở, chỉ riêng năng lực này đã không có nhiều người có thể so sánh.
Nhưng người được Phó Thủ tướng Tô Giác Hoa khen nhất định không phải người bình thường.
Tô Giác Hoa bình thường không đánh giá người. Người mà được y đánh giá thì nói rõ biểu hiện của người này được y có ấn tượng rất sâu, có chỗ đáng giá khen ngơi, hoặc là loại không còn thuốc chữa.
Sau đó Hứa Gia Ninh cũng đã điều tra một chút. Không nằm ngoài suy đoán của y, năm 1994 Triệu Quốc Đống đúng là đã làm Phó chủ nhiệm văn phòng quản lý đường cao tốc Sở Giao thông An Nguyên, lúc ấy chỉ là một đơn vị mới thành lập vậy mà Triệu Quốc Đống dám can đảm mời Tập đoàn Hòa Hoàng – Hongkong khảo sát Cao tốc An Quế cùng Cao tốc An Du. Cuối cùng hai đường cao tốc này chẳng những cùng được tiến hành xây dựng, dẫn nhà đầu tư Hongkong tiến vào, hơn nữa còn khiến tập đoàn Hòa Hoàng đầu tư vào cảng Ninh Lăng, khiến cảng Ninh Lăng nhanh chóng thành cảng lớn nhất sông Ô Giang
Nếu như nói Thủ tướng Văn Quốc Cơ có ấn tượng với Triệu Quốc Đống là do trận lụt bão năm 98, khi ấy Triệu Quốc Đống có biểu hiện quá chói mắt, cả công và tư đều khiến truyền thông chú ý. Như vậy Ủy viên trưởng Lục Kiến Bang thưởng thức Triệu Quốc Đống chính là do biểu hiện xuất sắc của hắn ở Bộ năng lượng. Vì thế lần đó Ủy viên trưởng Lục Kiến Bang sang thăm bốn nước Nam Á đã chỉ đích danh hắn đi cùng.
Rất nhiều chi tiết này khi Hứa Gia Ninh đến bộ đường sắt làm việc mới biết được. Có thể lọt vào mắt hai vị Lãnh đạo trung ương đã là hiếm có. Mặc dù lúc ấy ở tình hình đặc thù nhưng theo lý thuyết cũng không phải một cán bộ cấp huyện có thể hy vọng, vậy mà Triệu Quốc Đống này làm được. Đến bây giờ ngay cả Phó Thủ tướng Tô Giác Hoa phụ trách công nghiệp, giao thông vẫn còn ấn tượng tốt đối với hắn. Điều này làm Hứa Gia Ninh muốn nhân chuyến đến An Nguyên tìm hiểu thêm về Triệu Quốc Đống.
Triệu Quốc Đống đến rất đúng giờ, mặc bộ đồ âu phục màu xám, nhìn qua khá phong độ. Thư ký đã vào rót trà và biết lãnh đạo muốn nói chuyện với người trẻ tuổi này nên y chủ động rời đi.
Hứa Gia Ninh có thể nhận ra Triệu Quốc Đống trông rất bình tĩnh, rất thản nhiên nhưng không hề có vẻ tùy ý khinh thường. Xem ra vị Bí thư thị ủy này mới hơn 30 tuổi cũng có khí chất tốt.
Trước đây Hứa Gia Ninh không chăm chú tìm hiểu về Triệu Quốc Đống. Triệu Quốc Đống đến bình thường đều là đi cùng Nhược Đồng, Nhược Đồng vốn là cô bé có tính cách lạnh nhạt, không thích gần gũi với người. Cùng trang lứa của Lưu gia cũng không có mấy người thân thiết với cô bé ngoài Lưu Kiều.
Triệu Quốc Đống lúc ở Bộ năng lượng cũng khá ẩn mình, Hứa Gia Ninh không biết người này trước mặt người ngoài có như vậy hay không, nhưng trước mặt người Lưu gia chính là như vậy.
Triệu Quốc Đống trước khi đến cũng đã suy nghĩ xem nên gọi Hứa Gia Ninh là như thế nào.
Đây là cuộc gặp riêng hay gặp mặt vì công việc? Hay là nửa công nửa tư?
Đường sắt An Tương mặc dù có đoạn dài chạy qua đường sắt nhưng tuyệt đối không cần vị Bộ trưởng bộ đường sắt nói chuyện với Bí thư thị ủy Ninh Lăng. Hơn nữa đường sắt An Tương tiến triển thuận lợi, gặp khó khăn không phải vì nguyên nhân ở Ninh Lăng mà do vấn đề địa chất. Hứa Gia Ninh lần này đến chỉ là tỏ vẻ quan tâm tới công trình trọng điểm của quốc gia mà thôi, đảm bảo hạng mục này hoàn thành thuận lợi.
Nếu như nói chỉ gặp mặt mang tính cá nhân thì có vẻ hơi quái dị. Hắn và Hứa Gia Ninh còn chưa đến mức quan hệ mật thiết để nói chuyện riêng.
- Ngồi đi Quốc Đống.
Sau khi thư ký rời đi, Triệu Quốc Đống có chút xấu hổ chào: - Chú, chú đi có mệt không?
- Đừng khách khí với chú, chú biết tính cách của cháu không thích như vậy. Ngồi đi, không có ý gì khác, chú đến An Nguyên chỉ là muốn xem tiến triển của đường sắt An Tương, cháu làm Bí thư thị ủy của đoạn chính trong đường sắt An Tương, có nhiều công việc cần cháu ủng hộ, phối hợp. Hơn nữa chúng ta còn có quan hệ họ hàng cho nên cũng muốn tâm sự với cháu.
Hứa Gia Ninh có vẻ khá dễ gần, thường xuyên tập luyện làm y trông trẻ hơn vài tuổi, chẳng qua vết nhăn trên tán đã lộ ra tuổi thật của y.
- Chú cũng quá khách khí rồi. Đường sắt An Tương có tác dụng lớn đối với sự phát triển kinh tế của Ninh Lăng bọn cháu. Đảng ủy, Ủy ban và dân chúng Ninh Lăng đều sớm mong ngày đường sắt An Tương hoàn thành và thông xe. Nó sẽ xúc tiến Ninh Lăng thành vị trí đầu mối quan trọng của đường sắt khu vực An Đông.
Nếu đã tới thì dù như thế nào cũng phải chiếm tiện nghi một chút. Ga xe lửa Ninh Lăng bây giờ chỉ là trạm cấp ba nhưng lượng nghiệp vụ đã vượt xa trạm cấp ba. Một khi đường sắt An Tương thông xe có thể lập tức xin xây dựng thành trạm cấp hai. Hơn nữa với vị trí địa lý của Ninh Lăng thì cũng có điều kiện xây dựng làm trạm cấp một, nhất là Ninh Lăng còn có cả giao thông đường thủy tốt, đương nhiên cũng cần phải đầu tư mạnh vào ga xe lửa.
Việc này bề ngoài mặc dù không có quan hệ nhiều đến Đảng ủy, chính quyền Ninh Lăng nhưng ga xe lửa mà xây dựng theo cấp một sẽ khiến Ninh Lăng trở thành trung tâm kinh tế của khu vực An Đông, thậm chí của An Nguyên. Triệu Quốc Đống đương nhiên không muốn bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
Hứa Gia Ninh cười cười nhìn Triệu Quốc Đống. người này đúng là không hề khách khí, ba câu đã nói đến sự phát triển của Ninh Lăng, tạo đầu mối đường sắt quan trọng của An Nguyên đâu phải chuyện đơn giản. Hoàn thành thông xe đường sắt An Tương và xây dựng ga xe lửa Ninh Lăng thành cấp hai không có gì khó, nhưng đầu mối quan trọng thì ít nhất phải là nhà ga cấp một, phải cải tổ nhiều, mà điều kiện Ninh Lăng có đủ không?