Lộng Triều

Quyển 14 - Chương 75



- Quốc Đống, xem ra Ninh Lăng đầy tham vọng. Đường sắt An Tương hoàn thành là khiến cho Thị ủy, Ủy ban Ninh Lăng xác định Ninh Lăng thành vị trí đầu mối quan trọng của đường sắt khu vực An Đông sao?
Hứa Gia Ninh cười cười trêu chọc.

- Chú, trước mặt chú thì cháu không dám nói bừa. Nhưng Ninh Lăng có điều kiện thành đầu mối đường sắt quan trọng. Bên đường sắt thì chú hiểu hơn cháu, chú là người trong nghề nhưng Ninh Lăng từ nhu cầu vận chuyển hàng hóa đến phát triển kinh tế thì cháu cũng có chút quyền lên tiếng.
Triệu Quốc Đống rất tự nhiên cười giải thích.

- Chú xin lắng tai nghe. Chẳng qua vừa gặp mà đây chỉ là cuộc nói chuyện riêng thì cháu cũng không nên suy nghĩ nhiều làm gì.
Hứa Gia Ninh nói chuyện rất ôn hào.

Triệu Quốc Đống cũng không hề khiêm tốn giới thiệu qua tình hình phát triển kinh tế của Ninh Lăng năm ngoái, đồng thời cũng giới thiệu tương lai phát triển của các sản nghiệp trụ cột của Ninh Lăng, cũng báo cáo chi tiết về tình hình xây dựng cảng Ninh Lăng và quốc lộ ở Ninh Lăng. Hứa Gia Ninh nghe rất chăm chú, nhất là khi Triệu Quốc Đống nói về ảnh hưởng vận chuyển giao thông, hàng hóa của cảng Ninh Lăng, ga Ninh Lăng, cùng với Thị ủy, Ủy ban Ninh Lăng đang tích cực quy hoạch xây dựng sân bay Ninh Lăng. Hứa Gia Ninh đúng là rất rung động, chẳng qua y không biểu hiện gì ra ngoài mặt.

Triệu Quốc Đống cũng không cảm giác được gì, có gì nói đó. Hứa Gia Ninh lấy thân phận cá nhân nói chuyện với hắn là tốt nhất, hay lấy thân phận Bộ trưởng bộ đường sắt hiểu tình hình cũng tốt. Tình hình đường sắt là ở đó, anh nên có khả năng phân tích và sức phán đoán của mình, không cần phải nói quá làm gì. Hắn thực ra lại không biết Hứa Gia Ninh lúc này đã không quá chú ý đến việc Ninh Lăng muốn tạo thành đầu mối quan trọng của đường sắt của khu vực An Đông.

Hứa Gia Ninh bây giờ nghĩ chính là sự phát triển sau này của Triệu Quốc Đống.

Liễu Đạo Nguyên khi nói chuyện với y về Triệu Quốc Đống thì khen không dứt miệng, làm Hứa Gia Ninh cảm nhận thậm chí khen quá. Đương nhiên về tình về lý Liễu Đạo Nguyên không cần phải khen Triệu Quốc Đống không có lý do. Y cũng có thể hiểu khen quá nhiều khi ngã sẽ càng đau. Nhưng Liễu Đạo Nguyên đánh giá Triệu Quốc Đống đúng là quá cao nên Hứa Gia Ninh có chút không tin. Nhưng hôm nay y cảm thấy có lẽ mình đánh giá thấp Triệu Quốc Đống.

Triệu Quốc Đống có chút kinh ngạc, Hứa Gia Ninh hình như không đặt tâm tư vào điều mình giới thiệu. Chẳng qua hắn cũng không có gì không hài lòng cả, hắn chỉ ngồi đó lặng lẽ đợi Hứa Gia Ninh.

Hứa Gia Ninh rất nhanh cảm nhận được điểm này nên lắc đầu nói:
- Xin lỗi chú nghĩ đến việc khác. Quốc Đống, lời cháu nói chú cũng nhớ kỹ. Tương lai của Ninh Lăng rất sáng. Chú thấy việc Ninh Lăng thành đầu mối giao thông quan trọng của khu vực An Đông không phải là không thực tế, là ảo tưởng, rất có tính thực tiễn. Điều này do vị trí địa lý đặc biệt cùng tiềm lực phát triển kinh tế của Ninh Lăng. Cháu cũng có tư tưởng mới ở việc này, nhưng nó cần đầu tư rất lớn. Vì thế cháu cần phải căn cứ vào tình hình tài chính của Ninh Lăng mà chia thành từng bước đẩy mạnh.

Triệu Quốc Đống gật đầu đồng ý với Hứa Gia Ninh. Ninh Lăng hiện nay đặt mục tiêu cao. Đương nhiên nó cũng có quan hệ lớn đến tốc độ phát triển rất nhanh của Ninh Lăng. Các khoản nợ về tài chính cũng tăng lên. Mặc dù thu tài chính của Ninh Lăng cũng tăng cao nhưng cũng phải cân bằng với khoản nợ tăng lên. Hắn đã trao đổi vài lần với Cố Vĩnh Bân về việc này. Cố Vĩnh Bân cũng nhắc hắn phải chú ý khống chế khoản nợ một cách hợp lý, đưa ra yêu cầu chậm xây dựng vài hạng mục nhưng Triệu Quốc Đống không đồng ý. Hắn biết một hai năm nay là thời kỳ rất quan trọng đối với Ninh Lăng, phải từng bước hoàn thiện cơ sở vật chất để tăng sức thu hút đầu tư.

Nếu như mục tiêu của Ninh Lăng chỉ là thành phố công nghiệp đơn thuần thì Triệu Quốc Đống sẽ không đưa ra quy hoạch như vậy. Tư tưởng của hắn chính là lợi dụng vị trí địa lý, hệ thống giao thông của Ninh Lăng, biến Ninh Lăng thành đô thị trung tâm của khu vực. Vì thế chẳng những cần phát triển kinh tế nhanh, hơn nữa còn mạnh về các phương diện khác nữa.

Dù không thể chói mắt, huy hoàng như Thâm Quyến thì ít nhất cũng thành viên minh châu chói mắt của tỉnh An Nguyên, thậm chí là cả khu vực. Vì thế trước đó hắn cần kiên trì vay vốn để đầu tư vào cơ sở vật chất, đảm bảo điều kiện cho Ninh Lăng phát triển về sau.

Về quan điểm này sau nhiều lần trao đổi với Chung Dược Quân, cuối cùng cách đây không lâu hắn và Chung Dược Quân đã có ý kiến thống nhất.

Thành tích có đôi khi dùng số liệu chói mắt và công trình bề mặt để thể hiện, những lời này áp dụng vào bây giờ, sau này vẫn thế. Có vài thứ không phải ở động cơ mà là kết quả. Đối với Triệu Quốc Đống mà nói chỉ cần có thể giúp hắn làm cho kinh tế Ninh Lăng phát triển, làm cho đô thị Ninh Lăng tốt đẹp hơn, làm cho dân chúng Ninh Lăng giàu có hơn là đủ rồi.

Chuyện dần lệch khỏi Ninh Lăng, Triệu Quốc Đống cũng không biết là Hứa Gia Ninh cố tình hay không mà đề tài rất rộng nhưng luôn vây quanh tình hình phát triển kinh tế của quốc gia.

Kinh tế Trung Quốc đang tăng trưởng nóng, vấn đề cơ cấu khá đột xuất. Ví dụ như ngành thép, vật liệu xây dựng, thiết bị điện, bất động sản đều đầu tư rất nhiều, mà thị trường bất động sản càng lúc càng trở nên hỗn loạn.

- Trong nước xuất hiện tình huống như vậy là rất bình thường, nhất là khi chính quyền địa phương xúc tiến phát triển đô thị khiến hiện tượng tăng trưởng nóng càng nhiều hơn. Điều này có quan hệ rất lớn đến việc từ Trung ương đến địa phương luôn xác định một nơi dựa vào GDP, quan điểm này mặc dù tạo ra chút tranh luận nhưng cũng không thể thay đổi được.
Hứa Gia Ninh khá khách quan nói:
- Hơn nữa công việc trung tâm của chính quyền địa phương các nơi vẫn là phát triển kinh tế, cho nên trong thời gian dài sắp tới thì vẫn sẽ có nhiều tranh luận về đề tài này. Quốc Đống, cháu thấy sao?

Triệu Quốc Đống vẫn suy nghĩ ý đồ mà Hứa Gia Ninh gọi mình tới đây. Hắn không ngờ nhân vật cấp cao như Hứa Gia Ninh lại có hứng thú với mình.

Hắn cảm thấy mình vẫn rất tỉnh táo xác định vị trí của mình. Mặc dù gần đây kinh tế Ninh Lăng phát triển nhanh, được truyền thông trong nước khen ngợi nhưng mới chỉ là bề ngoài mà thôi. Nếu như hắn cảm thấy đó là cơ sở để hắn trở nên nổi bật thì đó là sự sai lầm.

Theo hắn nhớ trong cơn khủng hoảng tài chính thế giới sắp tới thì các ngành như thép, vật liệu xây dựng, du lịch đều bị ảnh hưởng rất mạnh, đòn trừng phạt nặng nề nhất vẫn chủ yếu rơi vào các công ty tư nhân, mà các công ty nhà nước lại thoát ra toàn bộ, điều này làm cho rất nhiều người không thể chấp nhận.

Khi ấy trong và ngoài nước không ngừng tranh luận nhưng không thể nghi ngờ đó là một tín hiệu. Nó khiến các công ty tư nhân phải điều chỉnh lại suy nghĩ của mình, xác định vị trí của mình, phải biết học tập nhẫn nhịn, không nên cố gắng tranh giành lợi ích với công ty nhà nước khổng lồ.

- Phát triển kinh tế có quy luật và tính giai đoạn. Trong một thời gian phát triển quá nóng không đại biểu gì cả. Trung ương đưa ra chính sách khống chế là điều cần thiết. Nhưng cháu cảm thấy cần phải khống chế trong phạm vi đúng mực, nhất là phải nhằm vào các thân phận kinh tế khác biệt thì cũng cần có chính sách công bằng. Nhất là hiện nay công ty tư nhân đang phát triển cực nhanh, làm như thế nào vừa có thể khống chế vừa bảo vệ tính tích cực của bọn họ, cháu cảm thấy Trung ương cần cân nhắc kỹ.

Hứa Gia Ninh không ngờ Triệu Quốc Đống lại nói đến việc này. Y suy nghĩ một chút và nói:
- Trung ương khi đưa ra chính sách sẽ có sự nghiên cứu, nhưng vẫn chỉ nhằm vào vài ngành nghề đặc biệt. Đó là xuất phát từ đại cuộc chứ không phải nhằm vào thành phần kinh tế nào cả. Thành phần kinh tế sớm được bàn luận, bây giờ đưa ra tranh luận không có bao ý nghĩa. Hơn nữa kinh tế tư nhân đang phát triển nhanh là điều không có gì phải nghi ngờ. Làm như thế nào xử lý chuyện này thì chú nghĩ Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia, Ngân hàng nhà nước Trung ương và Bộ Thương mại sẽ biết chừng mực.

- Cháu thấy chưa chắc. Hiện nay kinh tế tư nhân phát triển nhanh, đúng là đã có tác dụng không ít, người sử dụng chính sách cụ thể nếu như tư duy có thành kiến, trong tay nắm giữ quyền lực thì sẽ có thể làm theo quan điểm, suy nghĩ cá nhân của mình.
Triệu Quốc Đống thản nhiên nói.

Hứa Gia Ninh vốn không định dây dưa nhiều ở đề tài này với Triệu Quốc Đống, nhưng Triệu Quốc Đống có vẻ có hứng thú khiến Hứa Gia Ninh phải nói tiếp.

Hai người nói rất nhanh đến các vấn đề khác ở phương diện kinh tế. Triệu Quốc Đống lúc này mới ý thức được Hứa Gia Ninh gọi mình tới là có ý đồ gì, quyết không đơn giản chỉ là gặp mặt mà còn có hàm nghĩa rất sâu, hắn cũng mơ hồ hiểu ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.