Củng Minh Xương bắt đầu thao thao bất tuyệt trình bày.
Triệu Quốc Đống rất chú ý chừng mực, không cắt ngang, không tranh luận, không đánh giá chỉ lẳng lặng lắng nghe, suy nghĩ phân tích xem đối phương muốn tỏ ý gì.
Vị đại biểu nhân dân này sau khi thành lập văn phòng đã có vô số người chú ý, thậm chí ngay cả báo đô thị Hoa Trung cũng đưa tin. Chẳng qua các phương tiện truyền thống lại ít đưa tin vì nghi ngờ về sức sống và khả năng chấp hành của cơ chế mới này.
Triệu Quốc Đống thật ra rất ủng hộ chế độ văn phòng dành cho đại biểu nhân dân, nhưng đây chỉ là thí điểm có thể đạt được hiệu quả hay không thì cũng khó có thể biết được.
Ở trào lưu mới khiến Đảng ủy chính quyền địa phương không ngừng muốn thử thăm dò một vài thứ mới để hoàn thiện sự giám sát và thể chế của chính quyền, chỉ cần không vượt qua pháp luật là có thể tiến hành.
Tằng Khả Phàm cũng đã từng trao đổi về việc này với Triệu Quốc Đống. Sau đó thái độ của Khuê Dương khá tích cực, mặc dù chưa chắc đã thật lòng muốn như vậy nhưng Đại hội đại biểu nhân dân Khuê Dương vẫn cung cấp đảm bảo cơ bản cho Củng Minh Xương. Văn phòng chính quyền Khuê Dương cũng đưa ra mấy quy định tạm thời về chức năng giám sát của đại biểu nhân dân.
Vì thế phạm vi công việc của Củng Minh Xương thoáng cái mở rộng lên không ít. Mà văn phòng của y cũng bận rộn lên, tiếp xúc nhiều thứ hơn, sâu rộng hơn khiến Củng Minh Xương cảm thấy mình không đủ sức.
Nhưng đây chỉ là thứ yếu, các cơ quan hành chính có thái độ chống đối mới là điều làm Củng Minh Xương phải suy nghĩ nhất. Ở địa vị không thể ngang hàng khiến cho anh nếu muốn giám sát thì phải giữ được mối quan hệ tốt với các cơ quan nhà nước, nếu không sẽ có đủ vấn đề được đáp là cần “nghiên cứu một chút”, “điều tra rồi xem xét đã”, đủ lý do kéo dài thời gian. Văn phòng của đại biểu nhân dân chỉ thành một cơ cấu nhận thư tố cáo của dân chúng mà thôi.
- Bí thư huyện ủy, Chủ tịch huyện nếu như ngay cả bỏ chút thời gian để nghe phản ánh vấn đề cũng không muốn, đều lấy lý do bận việc mà thoái thác thì sao có thể khiến các ban ngành chú trọng? Củng Minh Xương càng nói càng kích động, giọng cũng lớn hơn. - Tôi không rõ công việc của Bí thư huyện ủy, Chủ tịch huyện là gì? Là thu hút đầu tư, phát triển kinh tế, chẳng lẽ nói giải quyết các công việc cụ thể cho dân chúng không phải là công việc?
- Vậy anh cho rằng mỗi một việc đều cần Bí thư, Chủ tịch huyện ra mặt giải quyết mới là biện pháp tốt nhất sao? Triệu Quốc Đống lạnh nhạt nói.
Củng Minh Xương ngẩn ra, suy nghĩ một chút rồi nói: - Đương nhiên không phải, nếu chuyện gì mà cũng cần Bí thư, chủ tịch ra mặt giải quyết thì cũng không thực tế, không hợp lý. Bởi vì việc này phần lớn đều chỉ cần các phòng ban, xã, thị trấn giải quyết là được.
- Đúng thế lão Củng, anh rất tỉnh táo, không bị tâm trạng ảnh hưởng. Giải quyết chính vẫn là các phòng ban và chính quyền xã, thị trấn, bọn họ mới là người chịu trách nhiệm chủ yếu, cuối cùng đều phải do bọn họ thực hiện. Triệu Quốc Đống rất kiên nhẫn nói.
- Bí thư Triệu, nhưng cơ quan nhà nước hoặc chính quyền xã không làm thì sao? Động lực khiến bọn họ thực sự để bọn họ tận tâm với công việc là gì? Củng Minh Xương ói: - Giám sát, nhưng làm như thế nào mới có thể chính thức để bọn họ chủ động đi giải quyết vấn đề? phải để cho bọn họ bởi vì thất trách và không tận tụy với công việc có thể mất chức, bọn họ mới thấy áp lực, ý thức mới thay đổi. Căn nguyên chính là ở Huyện ủy, Ủy ban, mà người chịu trách nhiệm chính lại là Bí thư, Chủ tịch huyện.
- Anh nói đúng, trách nhiệm cuối cùng đúng là của Bí thư, Chủ tịch huyện. Nhưng chúng ta cũng phải thấy rằng trong thực tế có nhiều vấn đề rất phức tạp, rất nhiều vấn đề không đơn giản như chúng ta nghĩ. Một vấn đề nhìn như đơn giản nhưng sau lưng ẩn chứa rất nhiều nguyên nhân. Muốn giải quyết một vấn đề cần thời gian, đương nhiên điều kiện là ngành chức năng phải gánh vác trách nhiệm. Cho nên đây là nguyên nhân chính là Thị ủy, Đại hội đại biểu nhân dân thị xã ủng hộ anh mở văn phòng dành cho đại biểu nhân dân. Qua đó để đại biểu nhân dân tha gia và đốc thúc các cơ quan nhà nước tận tâm trong công việc.
Thái độ chân thành của Triệu Quốc Đống làm Củng Minh Xương bình tĩnh lại đôi chút. Y cũng nhận ra Triệu Quốc Đống không phải là nói cho qua chuyện, có thể ngồi đây nói chuyện lâu như vậy với mình nói rõ vị Bí thư thị ủy này thật lòng muốn thúc đẩy công việc. Nếu so sánh với Bí thư, Chủ tịch huyện Khuê Dương thì Bí thư Triệu nhận thức vấn đề này sâu hơn nhiều.
- Bí thư Triệu, xin lỗi, vừa nãy tôi có hơi nóng. Nhưng đúng là đại biểu nhân dân của Khuê Dương có nhiều ý kiến trong công việc của chính quyền Khuê Dương. Dân chúng tìm tới văn phòng của tôi, tôi trao đổi với bọn họ, mới đầu có vẻ khách khí nhưng chỉ nói sẽ điều tra xử lý và cứ để đó. Tôi đương nhiên phải dục, hỏi bọn họ, bọn họ không nhịn được cảm thấy tôi cố ý gây chuyện. Thậm chí còn có người hỏi tôi rốt cuộc đang làm việc, nói chuyện thay ai, tôi đúng là không thể hiểu sao bọn họ lại nghĩ như vậy?
Cuộc nói chuyện này kéo dài hơn hai tiếng, Triệu Quốc Đống mặc dù có không ít chuyện nhưng cũng sai Vân Duệ tạm thời gác lại.
Nói thật Củng Minh Xương đúng là rất chú tâm trong công việc. Có lẽ văn phòng của y được dân chúng kỳ vọng nhiều, phản ánh vấn đề nhiều. điều này cũng làm cho Triệu Quốc Đống thật sự cảm thấy được cấp xã, thị trấn, huyện có không ít vấn đề. Đây coi như là một khung cửa đối với Triệu Quốc Đống, làm cho hắn có thể càng hiểu thêm hơn nữa về những gì mình chưa được tiếp xúc.
Mặc dù những điều Củng Minh Xương giải thích và nắm bắt chưa chắc hoàn toàn chính xác nhưng Triệu Quốc Đống có thể cảm thấy thái độ của Củng Minh Xương càng lúc càng khách quan, không giống hai lần trước gặp mặt nói chuyện với mình đều phản ánh vấn đề một cách phiến diện.
Triệu Quốc Đống tự nhận mình không phải thanh quan, cũng không thích tự đi tìm hiểu dân tình. Theo hắn thấy nếu như phải dùng cách này để tìm hiểu tình hình thì đó là sự bi ai của Đảng ủy, chính quyền địa phương. Đúng vì như vậy nên hắn hy vọng thông qua vật dẫn là Củng Minh Xương để truyền tin lại cho Đảng ủy, chính quyền cấp dưới, để bọn họ có thể cải thiện tác phong làm việc. Cuối cùng tác dụng của Củng Minh Xương giảm đi chính là ý tưởng của hắn.
Chế độ tiếp đón quần chúng và đường dây nóng của Thị trưởng là điều mà Triệu Quốc Đống và Lam Quang vẫn thảo luận. Trên thực tế chế độ này đã có nhưng không tạo thành hệ thống và quy định. Mà Triệu Quốc Đống hy vọng Ninh Lăng có thể đi trước một bước, thử việc Bí thư, Thị trưởng sẽ có ngày tiếp đón dân chúng, đồng thời cũng tăng cường chế độ đường dây nóng.
Ý tưởng này bắt nguồn từ việc hắn muốn thành lập văn phòng cho đại biểu nhân dân. Hiện nay trong công tác của cơ quan nhà nước đúng là thiếu việc hiểu rõ tình hình thực tế, vì vậy Triệu Quốc Đống muốn thông qua con đường này để hiểu ý dân, giảm tâm trạng bất mãn của dân chúng, đẩy mạnh công tác của cơ quan nhà nước.
Triệu Quốc Đống hy vọng cơ chế này được xác thực trước khi hắn đi học. Hơn nữa cũng cần tiến hành phổ biến trước khi hắn học. Theo suy nghĩ của hắn thì Bí thư thị ủy, Thị trưởng cứ một tháng sẽ có một ngày tiếp đón dân chúng, còn ở cấp quận, huyện sẽ là một tháng một lần nghe dân chúng phản ánh vấn đề.
Triệu Quốc Đống cũng biết loại chế độ này có nhiều lúc không thể phát hy tác dụng thực tế của nó. Từ góc độ nào đó mà nói thì chỉ là làm cho có mà thôi, nhưng thường thường lại có thể đạt hiệu quả thực tế khá tốt.
- Vân Duệ, anh sửa lại mấy vấn đề này một chút, sau đó giao cho bên Khuê Dương, mời bọn họ phải chú trọng nghiêm túc điều tra, nếu thật sự có vấn đề ảnh hưởng đến lợi ích củ dân chúng cần phải sửa đúng, cần bồi thường cũng phải nghiêm khắc bồi thường theo quy định.
Tiễn Củng Minh Xương, Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi gọi Vân Duệ vào nói.
Hắn đã viết sơ qua mấy vấn đề cần thiết rồi đưa cho Vân Duệ đi xác thực.
Mấy chuyện cụ thể này vốn không cần hắn quan tâm nhưng đây là mở đầu tốt đẹp. Củng Minh Xương tin tưởng hắn nên mới trình bày chuyện này với hắn, nói những điều mình nghe thấy ra. mặc dù không hoàn toàn chính xác nhưng đó là hiện tượng tốt.
Triệu Quốc Đống hy vọng con đường này được duy trì lâu dài, cũng hy vọng mình có thể tạo khởi đầu tốt cổ vũ các Bí thư, chủ tịch quận, huyện bên dưới làm theo. Hắn hy vọng các Bí thư, chủ tịch quận, huyện có thể giải quyết nhiều vấn đề khi nó vừa mới manh nha, có thể tránh tạo thành mâu thuẫn quá lớn, thậm chí gây thành các sự kiện quần thể.