Lộng Triều

Quyển 15 - Chương 15



Chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển – Vu Quân cùng Phó chủ nhiệm phụ trách các hạng mục cơ sở vật chất Cẩu Đạo Thành đến rất đúng giờ. Còn kém 2 phút nữa là 6h30, hai vị đi xe Audi A6 xuất hiện trong bãi đỗ xe khách sạn. Trúc Văn Khôi dẫn theo Phó chánh văn phòng Ủy ban thị xã – Khúc Hiểu Yến đứng ở bãi đón khách, đưa bọn họ vào phòng Vip.

- Chủ nhiệm Vu, chủ nhiệm Cẩu, đã lâu không gặp, có phải là thấy Ninh Lăng chúng tôi quá xa nên không muốn tới không?
Triệu Quốc Đống khá nhiệt tình chào hai vị khách.

Ai cũng nói Ủy ban kế hoạch phát triển tỉnh là cái nôi để lên làm Phó chủ tịch tỉnh. Bình thường làm chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển tỉnh một khóa chỉ cần tuổi không quá cao thì lấy một chức Phó chủ tịch tỉnh là bình thường. Nói cách khác chỉ cần anh có thể vào chức chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển là anh chính là ứng cử viên vào chức Phó chủ tịch tỉnh.

Chẳng qua gần 10 năm nay thông lên này của tỉnh An Nguyên có chút thay đổi. Theo vài nơi trong tỉnh phát triển mạnh khiến tỉnh coi trọng các thị xã hơn. Gần 10 năm nay tỷ lệ sinh ra cán bộ cấp phó tỉnh từ Bí thư thị ủy các nơi phát triển nhanh dần tăng lên. Mà tỷ lệ Phó chủ tịch tỉnh sinh ra từ chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển, giám đốc Sở tài chính, giám đốc Sở Giao thông cũng giảm xuống.

Như khóa này ngoài Tề Hoa, Khang Nhân Lương được giữ lại ra thì có Bí thư thị ủy Hoài Khánh – Trần Anh Lộc lên làm Phó chủ tịch tỉnh, cũng may giám đốc Sở tài chính Tào Ninh được lên làm Phó chủ tịch tỉnh. Lúc này mới khiến các sở ban ngành không bị bỏ xó.

Vốn có lời đồn Vu Quân là ứng cử làm Thị trưởng An Đô, nhưng rất sớm bị đào thải khỏi danh sách, thậm chí y còn không cạnh tranh được với người trong tỉnh. Qua đó đủ thấy bây giờ lãnh đạo các sở ban ngành quan trọng thuộc tỉnh đã dần mất thế.

- Bí thư Triệu, xem ngài nói kìa. Chủ nhiệm Đạo Thành năm trước còn đến Thổ Thành, Vân Lĩnh khảo sát vài hạng mục. Theo chủ nhiệm Đạo Thành về giới thiệu thì chỉ có thể dùng một từ hình dung là mở rộng tầm mắt. Thổ Thành tập trung nhiều công ty chế biến thực phẩm nổi tiếng. Mà bên Vân Lĩnh khu công nghiệp nặng cũng dần thành quy mô, tạo được phương tiện trụ cột tốt. Tôi nghĩ nếu như không phải năm nay Trung ương đưa ra chính sách khống chế thì Huyện ủy, Ủy ban Vân Lĩnh hoàn toàn có thể tiến hành vài hạng mục.

Triệu Quốc Đống có chút buồn cười. Vu Quân này vừa vào đã đưa ra một chiếc phao đề phòng, tất nhiên là ngại mình cứ qấn lấy, chỉ còn kém mỗi nước nói thẳng mà thôi.

- Chủ nhiệm Vu, Ninh Lăng năm ngoái phát triển tốt như vậy toàn bộ là nhờ vào Ủy ban kế hoạch phát triển tỉnh bật đèn xanh và ủng hộ. Năm nay là năm mấu chốt của Ninh Lăng, Ninh Lăng chúng tôi vẫn mong Ủy ban kế hoạch phát triển ủng hộ như trước.
Triệu Quốc Đống nói.

Mặc dù hắn nói mấy từ khá chung chung và phổ biến nhưng vẫn làm Vu Quân phải cảnh giác. Bắt đầu từ cuối năm ngoái Ủy ban kế hoạch phát triển đã thắt chặt việc phê duyệt hạng mục. Vốn trước đây do Phó chủ nhiệm phụ trách phê duyệt nhưng giờ chuyển hết sang chủ nhiệm phê. Mà quy mô lớn một chút còn phải cần được Phó chủ tịch phụ trách mảng đó đồng ý, hạng mục khổng lồ còn cần xin chủ tịch tỉnh hoặc trình lên hội nghị thường trực Ủy ban quyết định.

- Bí thư Triệu, Ủy ban kế hoạch phát triển chúng tôi còn có thể không ủng hộ công việc của Ninh Lăng sao? Năm ngoái Ninh Lăng làm tỉnh An Nguyên chúng ta nở mày nở mặt, hơn nữa đứng đầu cả nước, Bí thư Ứng đi đâu đều khen Ninh Lăng, còn chuyên môn yêu cầu văn phòng Tỉnh ủy tiến hành nghiên cứu hiện tượng Ninh Lăng, tổng kết kinh nghiệm. Ủy ban nhân dân tỉnh cũng có ý này, ý định do Ủy ban nhân dân tỉnh dẫn đầu, do Ủy ban kế hoạch phát triển chúng tôi, Sở tài chính, Sở công thương, Cục Thế tỉnh, sở tài nguyên môi trường lập tổ điều tra đến tìm hiểu toàn bộ tình hình Ninh Lăng, xem nguyên nhân phát triển của Ninh Lăng là gì. Đây chính là khẳng định công tác của Ninh Lăng.

Trả lời là Phó chủ nhiệm Cẩu Đạo Thành. Y phụ trách mảng đầu tư công. Trúc Văn Khôi cũng hay liên lạc với y. Người này có đầu óc linh hoạt, làm việc trong Ủy ban kế hoạch phát triển còn nhiều năm hơn cả Vu Quân. Chẳng qua y có một vấn đề đó là cuộc sống về đêm quá phong phú, thấy gái đẹp là không thể đi nổi.

- Ha ha, vậy phải cảm ơn chủ nhiệm Đạo Thành năm ngoái đã giúp đỡ Ninh Lăng, Ninh Lăng đạt thành tích chính là nhờ sự giúp đỡ, ủng hộ của Ủy ban kế hoạch phát triển tỉnh.
Triệu Quốc Đống một bên chào khác, một bên ra hiệu Khúc Hiểu Yến mời khách vào.

Khúc Hiểu Yến cũng khá quen với Cẩu Đạo Thành, rất thân thiết mời đối phương. Chẳng qua Cẩu Đạo Thành trước mặt Khúc Hiểu Yến trông khá khắc chế bản thân, không hề ba hoa, tùy tiện như bình thường. Điều này làm Triệu Quốc Đống có chút ngạc nhiên.

- Bí thư Triệu, Chủ tịch Vi Phong sẽ tới chứ?
Vu Quân biết Triệu Quốc Đống có quan hệ tốt với Nhâm Vi Phong, y nhìn thấy còn trống một vị trí thì biết đó là chỗ dành cho Nhâm Vi Phong:
- Chủ tịch Vi Phong hình như có hội nghị quan trọng bên khách sạn Hồ Thiên Nga, có thể sang đây được không?

- Ừ, có hội thảo về kinh tế gì đó. Toàn do các vị chuyên gia kinh tế phát biểu thôi mà.
Trúc Văn Khôi ở bên nói:
- Hơn nữa các chuyên gia kinh tế nước ta so với chuyên gia kinh tế người nước ngoài còn nhiều hơn một chút, đó đều là người không có đạo đức, liêm sỉ gì, toàn chịu tiền chi phối.

Triệu Quốc Đống trừng mắt nhìn Trúc Văn Khôi. Người này cái gì cũng dám nói.

- Lão Trúc, có phải là bị thiệt thòi gì bởi chuyên gia kinh tế không? Là mua cổ phiếu bị lỗ hay là đầu tư vào ngành nào bị thiệt?

Vu Quân có quan hệ khá tốt với Trúc Văn Khôi. Trúc Văn Khôi mặc dù chỉ là một Phó thị trưởng nhưng tính cách thẳng thắn, có mùi giang hồ. Hơn nữa y phụ trách mảng đất đai, xây dựng và giao thông của Ninh Lăng nên có nhiều thời gian qua lại với bên Ủy ban kế hoạch phát triển tỉnh. Mấy vị chủ nhiệm và không ít trưởng phòng của Ủy ban kế hoạch phát triển đều có ấn tượng tốt đối với vị Phó thị trưởng này. Người của Ủy ban kế hoạch phát triển mỗi lần tới Ninh Lăng đều gọi cho Trúc Văn Khôi, đương nhiên đó phải là cán bộ cấp trưởng phòng trở lên.

- Ha ha, lão Trúc tôi không bao giờ chơi mấy trò này. Có tiền nhàn rỗi không bằng mua mấy đồ cổ về chơi, đó mới là thứ chỉ tăng giá chứ không giảm. Vì sao, bởi vì lịch sử không thể thay đổi. Mà bây giờ người có tiền cũng nhiều nên cũng muốn học theo người khác. Vì thế thị trường đồ cổ càng lúc càng sôi động. Nếu như mua được vài món tốt tốt để nhà tầm chục năm có khi bán ra gấp chục lần đó.

Trúc Văn Khôi nói rất hăng hái chứng tỏ y có tìm hiểu về mảng này. Triệu Quốc Đống nghe xong không khỏi cười cười một tiếng. Trúc Văn Khôi này đúng là thẳng thắn, nói rõ mình mua đồ cổ không phải vì sở thích mà vì muốn đợi nó tăng giá và bán.

Nghe Trúc Văn Khôi nói vậy, hai người Vu Quân, Cẩu Đạo Thành cũng sôi nổi bàn về vấn đề đồ cổ. Đến khi Nhâm Vi Phong tới đề tài này mới dừng lại.

Nhân vật chính vừa đến chính là lúc khai tiệc. Nhâm Vi Phong mặc dù uống được nhưng những lúc bên ngoài như thế này y thường ít uống. Vu Quân và Cẩu Đạo Thành cùng với Triệu Quốc Đống đều biết thói quen này của Nhâm Vi Phong nên cũng không thường xuyên mời y.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.