Lộng Triều

Quyển 15 - Chương 41



Trong lòng tuy có chút hưng phấn nhưng Triệu Quốc Đống biểu hiện vẫn rất bình tĩnh. Vừa nãy hắn hỏi chẳng qua chỉ là xác minh một chút mà thôi, ngay cả Ngô Nguyên Tể cũng không nhìn ra nửa điểm hư thật.

Bơi cũng là cách rèn luyện nghị lực và thể lực. Bơi một hai ngàn mét, Ngô Nguyên Tể thở hổn hển, mà Triệu Quốc Đống vẫn rất nhàn nhã. Ưu thế về tuổi cùng tập luyện nhiều năm càng khiến hai người thêm chênh lệch. Chẳng qua Ngô Nguyên Tể bơi ếch khá giỏi.

Nằm nghiêng người bên cạnh thành bể, Triệu Quốc Đống từ từ hít thở. Bơi liên tục gần 5000m làm hắn cũng thấm mẹt.

- Ồ, Bí thư Triệu?
Triệu Quốc Đống đang ngâm mình trong nước đột nhiên nghe thấy tiếng nói quen thuộc nên mở mắt ra. Hai người phụ nữ đang khoác khăn tắm đi tới, một người trong đó cách hắn chưa đầy 10m vui mừng kêu lên.

- Ồ, An Nhiên?
Triệu Quốc Đống có chút bất ngờ nhưng lập tức có phản ứng. Trường Đảng cũng có một khóa tập huấn một tháng cho cán bộ cấp phó giám đốc sở.

- Bí thư Triệu, thật sự là ngài? Không ngờ có thể gặp ngài ở hồ bơi.
An Nhiên có chút vui vẻ. Mặc dù hai người một thấp một cao, một người đứng trên bờ, người dưới hồ bơi nhưng có thể gặp ở đây đúng là làm hai người vui vẻ.

- An Nhiên, chúng ta như thế này khó nói chuyện, là chị xuống hay tôi lên?
Triệu Quốc Đống thấy bên cạnh An Nhiên còn có một người phụ nữ hơn An Nhiên vài tuổi.

Người phụ nữ này cũng rất biết ý nên nói:
- An Nhiên, hay là chị đi bơi trước một chút, em nói chuyện với bạn đi.

An Nhiên gật đầu rồi xuống nước, trên mặt lộ rõ vẻ vui mừng vì gặp người quen ở đây.

Triệu Quốc Đống bây giờ đã biết An Nhiên có quan hệ họ hàng với Phó chủ nhiệm – Đại hội đại biểu nhân dân tỉnh Hồ Liêm. An Nhiên đã vào thường vụ Hoài Khánh, Hồ Liêm lui ra nên Tỉnh ủy cũng cho chút mặt mũi. Hơn nữa với lý lịch của An Nhiên thì lên chức cũng là hợp lý.

- An Nhiên, có phải lên học lớp Phát triển xã hội và công trình dân sinh không?
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Tỉnh ta có nhiều người đi học không?

- Cũng không nhiều lắm, chỉ có bốn thị xã. Ninh Lăng lại không có ai.
An Nhiên cười nói:
- Bí thư Triệu, có cảm thấy khác không khi tham gia khóa tập huấn này?

- An Nhiên, đâu là đang đào khổ tôi hả?
Triệu Quốc Đống cười nói. Quan hệ giữa hắn và An Nhiên khá tốt hồi còn ở Hoài Khánh. An Nhiên là người nóng nảy nhưng lại tốt, không hẹp hòi, cũng khá đơn thuần. theo Triệu Quốc Đống thấy tính của cô không thích hợp theo chính trị.

- Hì hì, đào khổ ngài? Bí thư Triệu, ngài đến đây nhưng Bí thư Đàm lại không được đi, ngài không biết là Bí thư Đàm chúng tôi mặt mày khó coi như thế nào đâu?
An Nhiên là người nghĩ gì nói đó nên mới có thể nói ra như vậy.

- Ha ha, cái này phải là Bí thư Đàm không thể sang An Đô làm nên mới không vui, đâu phải nguyên nhân do tôi chứ? Hàng năm trường Đảng tổ chức mấy đợt tập huấn, Bí thư Đàm muốn tham gia thì lúc nào chẳng đi được.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- An Nhiên, tôi thấy chị đây là cố ý chia rẽ tôi và Bí thư Đàm.

- Bí thư Triệu, chột dạ à?

Làn da bánh mật của An Nhiên ở trong nước trông càng thêm mạnh khỏe. An Nhiên mặc dù hơi đen một chút nhưng Triệu Quốc Đống lại thấy thích người phụ nữ này.

- Chột dạ? Nói thật là Bí thư Đàm và Bí thư Long – Vĩnh Lương lúc ấy có tranh chấp, nhưng cuối cùng người khác được lợi. Trung ương phái người tới khiến mọi người phí công. Bí thư Đàm tâm trạng không vui là bình thường, chẳng qua y có nghĩ là đến đây là quyết định của Trung ương, không phải là y thua trên tay ai.
Triệu Quốc Đống thản nhiên nói.

- Nhưng tôi nghe nói danh sách tham gia học lần này cạnh tranh rất kịch liệt. Bí thư Đàm cũng rất muốn tham gia, đáng tiếc không thể?
An Nhiên nhìn chằm chằm vào mặt Triệu Quốc Đống như muốn biết tâm trạng thật của hắn.

- Vậy ư, sao tôi không thấy nhỉ? Hình như cũng như các đợt tập huấn trước đây mà.
Triệu Quốc Đống rất tự nhiên nói:
- Có lẽ Bí thư Đàm hy vọng thông qua đợt tập huấn này để đề cao năng lực của mình. Tôi nghĩ Tỉnh ủy lúc thích hợp nhất định sẽ cho y thỏa mãn.

An Nhiên cười cười không nói. Triệu Quốc Đống đã không còn là người có tính cách trông bốc đồng như hồi còn làm Thị trưởng Hoài Khánh, bây giờ hắn là thanh kiếm sắc giấu trong vỏ.

Hai người liền đổi đề tài sang công việc của mình. Bạn An Nhiên xuống bơi thì An Nhiên mới chào Triệu Quốc Đống và sang bên kia.

Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút. Đàm Lập Phong rất hứng thú với đợt tập huấn này sao? Trước đây sao mình không nghe thấy nhỉ? Có lẽ y cảm thấy không thể lên làm Thị trưởng An Đô nên đi đường vòng, lên Bắc Kinh học rồi về để được đề bạt cũng không chừng.

Chỉ là Đàm Lập Phong tại sao lại chú trọng cơ hội này đến như vậy? Một lần tập huấn thật sự quan trọng với một Bí thư thị ủy như vậy sao?

Triệu Quốc Đống không cho là đúng. Bản thân đợt tập huấn chỉ mang tính tượng trưng mà thôi. Triệu Quốc Đống cảm thấy mình đúng là không quá mẫn cảm ở phương diện này. Nhưng hôm nay hắn đã hiểu ra đôi chút, có lẽ mình cần suy nghĩ lại.

Hàn Đông nhận được điện của Triệu Quốc Đống thì cô đang ở nhà Hàn Độ xem Tv. Hàn Độ chưa về, chỉ có vợ ở nhà. Cô vừa nói chuyện vừa xem Tv.

Vợ Hàn Độ ở nhà một mình nên khá cô đơn, Hàn Đông lúc rảnh liền đến đây chơi.

Triệu Quốc Đống gọi tới làm Hàn Đông rất vui mừng. Chẳng qua cô biết Triệu Quốc Đống đang lên Bắc Kinh học, mọi hành động của đối phương thì cô đều chú ý.

Triệu Quốc Đống cũng không khách sáo mà nói thẳng nghi vấn của mình với Hàn Đông.

Triệu Quốc Đống nói thẳng như vậy làm Hàn Đông vừa thấy tức vừa thấy vui vẻ. Tức vì đối phương không nói gì nhiều với mình, trực tiếp đi vào chủ đề, vui vì hắn có thể dùng thái độ này với cô, hắn đây là tin vào cô.

- Anh cũng chỉ quan tâm việc này sao?
Hàn Đông tức giận nói.

Triệu Quốc Đống nghe xong liền biết nguyên nhân Hàn Đông tức nên vội vàng nói:
- Anh cũng quan tâm tới em mà, nhưng em ở An Đô nên không gặp được. Thời tiết An Đô thay đổi như thế nào anh cũng không biết, nếu không lúc nào em lên Bắc Kinh thì anh sẽ cùng em đi chơi.

- Hừ, nghĩ người ta là nhà quê ra thành phố nên cần anh dẫn đi chơi sao?
Hàn Đông mặc dù cảm thấy ngọt ngào nhưng vẫn cố cứng miệng.

- Hắc hắc, sao? Đi dạo quanh quanh thôi mà. Nhưng em cũng phải lên Bắc Kinh thì ta mới có thể đi, chứ chẳng lẽ chúng ta gọi điện nói đi khắp thế giới sao?

Triệu Quốc Đống luôn có thể tìm được lời nói thích hợp khiến Hàn Đông cười. Quả nhiên Hàn Đông ở bên kia nghe hắn nói liền nở nụ cười.

- Quốc Đống, anh không cần suy nghĩ nhiều. Em hỏi Nhị thúc rồi, chú nói lần tập huấn này đúng là khác trước một chút. Theo ý của Ban Tổ chức cán bộ Trung ương thì chủ yếu tiến hành nâng cao năng lực cho các cán bộ dự bị, vì thế khi chọn người cẩn thận. Nhị thúc mặc dù không nói rõ nhưng em có thể cảm nhận được ý của thúc, người học xong rất có thể đi lên vị trí cao hơn. Mặc dù không phải tuyệt đối nhưng chỉ cần qua lớp học này coi như chính thức lọt vào danh sách khảo sát của Ban Tổ chức cán bộ Trung ương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.