Chư Hiền lặng lẽ cúi đầu như đang viết gì đó. Thực ra y đang rất buồn bực.
Phong ba trong vấn đề của Triệu Quốc Đống vượt quá tưởng tượng của y.
Phó chủ tịch mặc dù không tỏ rõ thái độ nhưng Chư Hiền cũng biết Phó chủ tịch có khuynh hướng đồng ý Triệu Quốc Đống xuống địa phương. Phó chủ tịch là người rất chính trực, không võ đoán, muốn dùng phương thức trao đổi để đạt thành công thức chung. Dù là không được như vậy cũng có ý lấy nguyên tắc tập trung dân chủ để đưa ra quyết định.
Đây là lần thứ hai mình không cùng ý kiến với phó chủ tịch về Triệu Quốc Đống. Lần trước khi Triệu Quốc Đống làm phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển thì mình đưa ra ý kiến không đồng ý, Phó chủ tịch lại khá uyển chuyển lên tiếng bảo mình đi hỏi ý kiến Thủ tướng, căn cứ ý kiến của Thủ tướng mà đưa ra quyết định. Kết quả Thủ tướng đồng ý với ý kiến của Tiền Việt, cuối cùng Triệu Quốc Đống thuận lợi qua cửa.
Chư Hiền không muốn thấy tình hình này xảy ra, nhưng làm trưởng ban tổ chức cán bộ trung ương thì y phải kiên trì nguyên tắc của mình.
Mình không có thành kiến gì với Triệu Quốc Đống. Lúc trao đổi với Ninh Pháp, Chư Hiền cũng nói rõ thái độ của mình. Y cho rằng Triệu Quốc Đống còn quá trẻ, biểu hiện trong công việc thường nóng nảy, gấp gáp, cần rèn luyện ở vị trí hiện tại. Mặc dù trung ương quyết định điều chỉnh hắn cũng cần phải rèn luyện một thời gian ở vị trí tương đối bình yên. Mà theo Chư Hiền thấy thì Bộ năng lượng là khá thích hợp. Dù sao chỉ là cơ quan mang tính chỉ đạo, hầu hết là tiến hành đưa ra chính sách và giám sát các tỉnh.
Nhưng gbi xem ra có không ít người không tán thành quan điểm của mình, Chư Hiền có chút mệt mỏi.
- Từ mấy vấn đề mà đồng chí Chư Hiền đưa ra có thể thấy dị nghị về đồng chí Triệu Quốc Đống chính là độ tuổi và kinh nghiệm công tác có thể nào thiếu sách lược và kinh nghiệm khi xử lý công việc trung tâm và sự kiện lớn hay không? Triển khai công việc có thể nóng lòng cầu thành, có thể có cái nhìn đại cuộc không?
Phó chủ tịch phân tích khá chính xác suy nghĩ của mọi người, ngài nói ra khiến không ít ủy viên gật đầu. Hiển nhiên bọn họ cũng có chút do dự ở vấn đề này.
Nếu trước đó hỏi ý kiến việc lên chức của Triệu Quốc Đống thì bọn họ còn có thể tiếp nhận, nhưng xác định Triệu Quốc Đống tới vị trí nào thì cần cẩn thận cân nhắc. Đây là trách nhiệm với Đảng với quần chúng nhân dân, đồng thời cũng là trân trọng Triệu Quốc Đống. Cán bộ còn trẻ như vậy, tiền đồ tốt đẹp như vậy, nếu như bởi vì an bài không thỏa đáng mà có vấn đề thì sẽ tạo hậu quả nghiêm trọng.
- Ở vấn đề này tôi thực ra cảm thấy có thể do quỹ tích trưởng thành của đồng chí Triệu Quốc Đống tạo ra. Nhìn biểu hiện công tác của đồng chí Triệu Quốc Đống, nhất là thành tích công việc ở cấp sở và cấp phó tỉnh, tôi cảm thấy thông qua thực tế để phân tích và phán đoán càng khách quan hơn. Phó chủ tịch giơ giơ tài liệu trong tay lên.
Đây là bản giới thiệu chi tiết về các cán bộ được đề bạt, mỗi vị ủy viên cũng có một phần. Bên trong giới thiệu cụ thể một cán bộ từ thời còn đi học tới tham gia công việc, cũng bao gồm ý kiến của Ban Tổ chức cán bộ và Ủy ban kỷ luật, thanh tra với mỗi cán bộ khi đề bạt. Chẳng qua khi tới cấp độ nhất định thì phân tích cụ thể về tài đức, năng lực của cán bộ cụ thể hơn, đủ để nói rõ đồng chí này tại sao đều có thể vượt qua người khác mà lên.
Tiếng giở tài liệu không ngừng vang lên, thực tế mọi người đã sớm biết sơ qua về lý lịch thành tích của cán bộ, lần này xem chủ yếu là thể hiện sự coi trọng mà thôi.
Điều chỉnh nhóm người này mọi người không có ý kiến gì nhiều, nhưng việc phản đối Triệu Quốc Đống tới làm bộ trưởng Bộ Lâm nghiệp thì có nghĩa đợt điều chỉnh nhân sự này sẽ có biến hoá rất nhỏ, cũng phải xem Ban Tổ chức cán bộ trung ương ứng phó như thế nào?
Tổng bí thư nhìn quanh một vòng, ứng viên này tạo tranh luận lớn như vậy làm ngài có chút bất ngờ, ngài vốn nghĩ trước đó phố hợp giao tiếp sẽ không có vấn đề gì lớn, không ngờ đặt ở vị trí gì cũng có són gió. Ngài có thể hiểu là hai bên không ai chịu ai, nếu không được có thể dùng nguyên tắc tập trung dân chủ để giải quyết. Nhưng làm người chủ trì thì ngài cho rằng chưa cần đi tới bước đó.
Tổng bí thư đang cân nhắc thì người bên cạnh giơ tay lên ra hiệu, Tổng bí thư gật đầu biết đối phương có ý kiến muốn trình bày.
- Tổng bí thư, tranh luận về đồng chí Triệu Quốc Đống đúng là nằm ngoài dự đoán của mọi người. Theo tôi thấy thì đồng chí này là nhân vật mang tính đại biểu. Năng lực và cá tính thậm chí nhân cách đều rất đột xuất, nhưng cũng tồn tại khuyết điểm rõ ràng. Có thể tưởng tượng một cán bộ 37 tuồi, công tác chưa đày 16 năm thì kinh nghiệm công tác và lý lịch vẫn phải có chênh lệch so với các đồng chí khác. Đương nhiên phó chủ tịch đề cập thì mọi người cũng có thể thấy, đúng là đồng chí này có lý lịch khá phong phú, ở trình độ nhất định sẽ bù đắp cho khuyết điểm. Sầm Quốc Xuân chỉnh chỉnh gọng kính trên mũi rồi nói tiếp: - Tổng bí thư, tôi thấy có phải nên dành thời gian nghỉ trưa để mọi người cân nhắc chu đáo rồi lại tiếp hành nghiên cứu tiếp không?
- Ừ, ý kiến của đồng chí Sầm Quốc Xuân tôi thấy có thể. Sắp tới giờ ăn trưa rồi, nhân lúc nghỉ trưa mọi người cân nhắc một chút mấy nội dung mà chúng ta nghiên cứu hôm nay, chiều tiếp tục. Tổng bí thư gật đầu đồng ý đề nghị của Sầm Quốc Xuân.
- Lão Chu, xem ra mọi người có tranh luận không nhỏ về đồng chí Triệu Quốc Đống. Tổng bí thư lúc nào cũng có phong cách nhẹ nhàng, nho nhã, dù là Chu Khánh An nổi tiếng là người kiêu ngạo cũng phải thừa nhận người bạn nhiều năm này có nhiều điểm hơn mình.
- Tôi thấy không phải là tranh luận không nhỏ mà là mọi người đều băn khoăn khi sử dụng cán bộ trẻ, lo có vấn đề. Chu Khánh An mỉm cười nói: - Tổng bí thư, tôi cũng có thể hiểu tâm trạng của mọi người. Dù sao muốn nắm giữ một tỉnh sẽ gặp nhiều vấn đề rất khó đoán trước, cần một cán bộ lãnh đạo có kinh nghiệm phong phú, tính cách trầm ổn phụ trách thì mới làm trung ương yên tâm. Thực ra thời gian qua tôi vẫn cân nhắc việc sử dụng Triệu Quốc Đống.
- Tôi cũng suy nghĩ có nên để Triệu Quốc Đống làm ở bộ nào đó hai năm hay không? Nhưng tôi cảm thấy cán bộ cao cấp của chúng ta bây giờ thường lấy ổn định làm ưu thế, nhưng từ góc độ nào đó thiếu quyết đoán thì sẽ thiếu sáng tạo trong công việc. cán bộ lãnh đạo có can đảm thăm dò, sáng tạo thường là cán bộ có cá tính khá đột xuất, ở vài phương diện còn khiếm khuyết. Nhưng tôi cảm thấy có thể dùng cán bộ này tốt thì sẽ kích thích sự phát triển của địa phương và tạo hiệu ứng kiểu mẫu. Nếu như có thể cân nhắc chu toàn ở bộ máy phối hợp thì có lẽ sẽ đạt được hiệu quả rất tốt.
Tổng bí thư im lặng không nói. Chu Khánh An cân nhắc còn sâu hơn mình đôi chút. Theo thời đại thay đổi, Đảng cũng cần phải có thay đổi, không chỉ đơn thuần là cầu ổn định mà còn cần phải có đổi mới, thay đổi.
Là lãnh đạo quốc gia, Tổng bí thư vừa phải cân nhắc ý kiến trong Đảng, cũng cần cân nhắc yêu cầu càng lúc càng cao của quốc gia củ xã hội đối với Đảng và chính phủ, phải kết hợp nhiều điểm lại với nhau để phát huy tính ưu việt của chế độ Xã hội chủ nghĩa, khiến Trung Quốc phát triển thêm nữa.
- Lão Chu, tôi đồng ý với anh. Như vậy đi, tôi sẽ cùng đồng chí Vĩnh Xuyên và đồng chí Chư Hiền trao đổi, đặc biệt nói về quan điểm của anh. Tôi cảm thấy bọn họ có thể hiểu nỗi khổ tâm của anh. Tổng bí thư hít sâu một hơi. - Chúng ta đang đi về phía trước không phải là nhìn một bước hoặc ba bước trước mặt mà phải nhìn năm mười bước. Không lo gần sẽ có họa xa, nếu chúng ta không tiến tới, cứ thỏa mãn với hiện tại thì sẽ lạc hậu với xã hội và thời đại, sẽ bị thế giới toàn cầu hóa vứt bỏ.
- Đúng thế Tổng bí thư, đôi khi tôi cũng từng nghĩ như vậy. Xã hội chủ nghĩa chính là tư tưởng đổi mới, là kết hợp tình hình trong nước và sự phát triển của thời đại. Mà xây dựng Xã hội chủ nghĩa đặc sắc Trung Quốc là quá trình không ngừng đổi mới, cần không ngừng phong phú và hoàn thiện trong thực tế. Đây là đảm bảo cho sức sống của Đảng ta. Chu Khánh An cũng thở dài một tiếng.