Lộng Triều

Quyển 20 - Chương 66



Âu Dương Cẩm Hoa từ xa đã thấy xe của văn phòng Bắc Kinh – ủy ban tỉnh An Nguyên từ từ lái tới. Chủ nhiệm văn phòng không đợi xe dừng ổn đã vội vàng nhảy xuống xe, mở cửa cho Triệu Quốc Đống.

Xe đầu tiên đưa Âu Dương Cẩm Hoa đến chỗ hẹn với Quách Yểu, Triệu Quốc Đống sau đó mới về nhà.

Chi tiết nhỏ này làm chủ nhiệm văn phòng Bắc Kinh thấy được, có thể được sếp đưa về trước, điều này không có nhiều người được đãi ngộ như vậy.

Có thể làm chủ nhiệm văn phòng Bắc Kinh đương nhiên là người thông minh, nhạy bén, mặc dù vị chủ nhiệm này được bổ nhiệm từ thời Tần Hạo Nghiên nhưng có thể nhảy được tới vị trí này đương nhiên cũng có nhiều quan hệ.

- Chủ tịch, nghe nói thư ký Âu Dương sắp kết hôn?
Chủ nhiệm văn phòng cười hì hì nói.

- Ừ, tôi lên Bắc Kinh có chút chuyện cũng thuận tiện để Âu Dương về xử lý hôn sự ủa mình. Âu Dương theo tôi lâu như vậy, tỉnh nhiều việc nên không có thời gian rảnh. Hai hôm nay vừa lúc để cậu ta nghỉ.
Triệu Quốc Đống thở dài nói.

- Chủ tịch, thư ký Âu Dương nhất định rất bận, văn phòng Bắc Kinh chúng tôi trong thời gian này cũng không bận, thư ký Âu Dương về cũng không có xe, nếu không ngài để văn phòng Bắc Kinh phái một xe tới cho thư ký Âu Dương, coi như là hỗ trợ?

Triệu Quốc Đống có chút kinh ngạc nhướng mày, người này đúng là biết nghĩ. Chẳng qua cũng đúng, Âu Dương về không có nhiều thời gian, lần này về nhất định phải đi mua sắm, liên lạc đôi chút. Có chiếc xe cũng thuận tiện hơn nhiều.

- Ừ, như vậy cũng được, anh liên lạc với Âu Dương, nếu như cần lái xe thì anh bố trí lái xe, nếu không cần thì anh đưa xe tới, mấy hôm tới tôi không cần xe. Chiều mai bí thư Lăng tới, để xe này cho bí thư Lăng dùng là được.
Triệu Quốc Đống gật đầu.

- Vậy sao được? Chủ tịch, điểm này ngài cứ yên tâm, tôi ở Bắc Kinh đã hai năm, chuẩn bị hai chiếc xe cũng không khó, cam đoan làm tốt.
Chủ nhiệm Quách vỗ ngực cam đoan.

Triệu Quốc Đống từ trong mộng tỉnh lại cảm nhận được làn hơi ấm áp bên cạnh, hắn mới ý thức được mình đang ở nhà.

Phụ nữ có thai hay thèm ngủ, Lưu Nhược Đồng vốn sống có giờ giấc nhất định cũng không tránh được điểm này. Đã là 7h mà cô vẫn ngủ rất ngon.

Bảo mẫu đã sớm dậy, cô ta rất chăm chỉ nhưng ít nói. Chẳng qua đây lại phù hợp với Lưu Nhược Đồng.

Đắp chăn cho Lưu Nhược Đồng, Triệu Quốc Đống lặng lẽ đứng lên ra ngoài ban công tập thể dục, mãi cho đến khi người nóng lên mới về phòng. Lúc này Lưu Nhược Đồng đã dậy đi rửa mặt.

Phụ nữ có thai tám tháng nên khá nặng nề, bước đi khó khăn. Một người phụ nữ xinh đẹp thon thả thoáng cái thành bụng bự, biến hoá quá lớn.

- Dậy rồi à? Anh thấy em ngủ rất ngon nên muốn em ngủ thêm lúc nữa.
Triệu Quốc Đống cười nói.

- Vâng, ngủ nhiều hơn trước đây, chẳng qua cũng có chút quy luật, không đến mức lúc nào cũng thèm ngủ.
Lưu Nhược Đồng có chút xấu hổ, sau khi có thai cô phát hiện tâm trạng mình thay đổi nhiều, nhiều việc vốn để trong lòng cũng có thể nói thẳng, con người cũng dễ dàng hơn.

Ăn sáng xong Triệu Quốc Đống và Lưu Nhược Đồng ra ngoài đi một vòng, hai người hiếm khi có cơ hội như vậy.

- Anh định chiều gặp yy? Tứ tỷ nói y là kẻ dầu mỡ không vào, rất khó thuyết phục.
Khoác tay Triệu Quốc Đống, Lưu Nhược Đồng vừa đi vừa nói.

- Anh không định thuyết phục yy. yy có thể lên tới vị trí này thì chẳng lẽ còn không rõ nguyên nhân sự việc sao, chẳng lẽ không có quan điểm của mình? Nếu y có quan điểm của mình thì đâu thể nào thuyết phục được.
Triệu Quốc Đống nhún vai.
- Y có lẽ có thể thay đổi thái độ nhưng tuyệt đối không vì ai thuyết phục, chỉ có thể do quyền lực can thiệp mà thôi.

- Nếu là như vậy thì sao anh còn muốn Tứ tỷ liên lạc với yy?
Lưu Nhược Đồng khó hiểu hỏi.

- Theo tình hình hiện nay thì yy còn không phải là phái ngoan cố kiên quyết phản đối sự tồn tại của phòng giao dịch tài sản An Đô, nhưng y nhất định cũng rất khó chịu vì việc phòng giao dịch tài sản An Đô nằm ngoài phạm vi giám sát của Hiệp hội giám sát chứng khoán. Chẳng qua y biết rõ nếu phòng giao dịch tài sản An Đô đã sinh ra thì muốn đóng cửa nó thì sẽ tạo ra tác dụng trái chiều rất lớn, cho nên y cho An Nguyên một cơ hội để xem An Nguyên có thể tìm được đường hay không?

- Tìm đường?
Lưu Nhược Đồng có chút khó hiểu.

- Mặc dù hắn không phải kiên quyết phản đối sự tồn tại của phòng giao dịch tài sản An Đô, nhưng anh đoán ý kiến phản đối ở Hiệp hội giám sát chứng khoán là rất lớn. yy vừa muốn tránh liên quan nhưng không thể không tính tới áp lực trong hiệp hội cho nên mới làm như vậy.
Triệu Quốc Đống gật đầu, ánh mắt nhìn ven đường. Đã lâu không đi dạo ở Bắc Kinh như vậy.
- Cáo già đúng là cáo già, nhẹ nhàng đẩy là trách nhiệm và cơ hổi lên hết người An Nguyên, An Nguyên phải nhận ân tình của y.

- Vậy hôm nay anh định nói chuyện gì với y?
Lưu Nhược Đồng suy nghĩ một chút.

- Phạm vi nói chuyện rất rộng, chẳng qua anh sẽ có thể hiểu được ý đồ thật của y, cùng với suy nghĩ bây giờ của y. Anh vẫn không cho rằng hoạt động giao dịch lớn như vậy của phòng giao dịch tài sản An Đô lại có thể không có Hiệp hội giám sát chứng khoán tham gia, về phần giao dịch tài sản hay là giao dịch chứng khoán thì không quan trọng. Chủ yếu là phòng giao dịch tài sản An Đô cung cấp sân khấu cho các công ty vừa và nhỏ nối tiếp với các nhà đầu tư. Hơn nữa sân khấu này bây giờ làm khá tốt, có chuyện thì có thể ngồi xuống bàn bạc giải quyết chứ không phải là đóng cửa. Nó không phù hợp nguyên tắc thực tế.

Lưu Nhược Đồng im lặng không nói. Triệu Quốc Đống bây giờ đã không phải hắn trước đây, hắn có quan điểm và tư tưởng, phương thức làm việc của mình. Lưu Kiều cùng lắm chỉ làm trung gian mà thôi, chính thức giao tiếp có hiệu quả hay không là do chính hắn và yy. Người ngoài không thể xen lời trong vấn đề này.

Hai ngày thứ bảy chủ nhật là hai ngày rất quan trọng đối với phòng giao dịch tài sản An Đô. Nếu như không thể thành công thuyết phục Phó thủ tướng Bành trước khi Hiệp hội giám sát chứng khoán trình báo cáo lên Quốc vụ viện, như vậy một khi Phó thủ tướng Bành ở mức độ nhất định thừa nhận quan điểm của Hiệp hội giám sát chứng khoán, như vậy phòng giao dịch tài sản An Đô rất có thể bị dừng kinh doanh, điều tra chỉnh đốn, đây là điều mà An Nguyên không muốn thấy. Cho nên An Nguyên phải cần báo cáo với Phó thủ tướng Bành trước, ít nhất muốn đảm bảo dù có tiếp nhận điều tra thì phòng giao dịch tài sản An Đô vẫn được phép kinh doanh.

Thời tiết mùa xuân Bắc Kinh không làm người ta thoải mái mấy, còn có cả chút gió cát khô nóng, đối với người quen thời tiết ẩm ướt phía nam thì giữ được làn da đủ độ ẩm cũng là một vấn đề.

Trong hoa viên nhỏ, Lăng Chính Dược và Triệu Quốc Đống đi hai bên một người đàn ông tóc đã nhuốm bạc.

- Phó thủ tướng, chúng tôi thừa nhận phòng giao dịch tài sản An Đô nếu như nói không có chút vấn đề gì thì không thực tế, dù sao cũng là thứ mới, nhiều điểm còn chưa quá quy phạm. Bên Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin cũng chỉ chỉ đạo vĩ mô cho chúng tôi, cụ thể còn do tỉnh phụ trách, chúng tôi cũng rất hy vọng Hiệp hội giám sát chứng khoán có thể chỉ đạo giúp. Như vậy Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin sẽ chỉ đạo về chính sách vĩ mô, còn Hiệp hội giám sát chứng khoán sẽ giám sát công việc hàng ngày, tôi tin phòng giao dịch tài sản An Đô sẽ làm tốt hơn nữa.

Bành Tiến Quốc một bên nghiêng đầu nghe Triệu Quốc Đống báo cáo, một bên khẽ mỉm cười lắc đầu.
- Quốc Đống, điểm xuất phát của cậu vẫn là đứng trên nguyên tắc nghiệp vụ của phòng giao dịch tài sản An Đô đều phù hợp, nhưng phòng giao dịch tài sản An Đô chỉ giao dịch tài sản đơn thuần sao? Có biến chất thành giao dịch chứng khoán không? Nếu có khi trung ương chưa có kế hoạch thành lập trung tâm giao dịch chứng khoán thứ ba, An Đô làm như vậy có phải là thử điểm giới hạn của trung ương không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.