Lộng Triều

Quyển 7 - Chương 55



Tất cả mọi việc đều dừng lại khi vĩ nhân của Trung Quốc – Đặng Tiểu Bình mất vào ngày 19/2, cả nước chìm trong không khí thương đau. Tất cả hoạt động và kế hoạch chỉ có thể dừng lại. Vì thế Triệu Quốc Đống dự định triệu tập hội nghị cũng phải kéo dài một tuần sau mới diễn ra.

Chẳng qua cũng may bây giờ Triệu Quốc Đống đang trong thời kỳ ổn định phát triển. Đặng Tiểu Bình mất đi mặc dù ảnh hưởng lớn đối với cả Trung Quốc, nhưng đối với Trung Quốc đã đi vào quỹ đạo thì Đặng Tiểu Bình sớm đã lui về tuyến sau. Đặng Tiểu Bình qua đời cũng không mang tới cơn gió lốc vô hạn như những năm 70.

Giữa tháng ba, Đại hội đại biểu nhân dân Thị xã được diễn ra. Trong hội nghị tuyển ra hai Phó chủ nhiệm mới, một trong hai người đó là Bí thư huyện ủy Hoa Lâm – La Đại Hải. Theo đó La Đại Hải cũng chính thức từ chức Bí thư huyện ủy Hoa Lâm.

Một loạt biến động nhân sự của Thị xã Ninh Lăng cũng diễn ra. Thị ủy miễn chức vụ của Bí thư huyện ủy và Phó bí thư Huyện ủy Phong Đình, bổ nhiệm Phó bí thư Tạ Ba làm Bí thư huyện ủy Phong Đình, đồng thời còn miễn nhiệm chức Trưởng ban thư ký Huyện ủy Thương Hóa, nguyên Phó bí thư Huyện ủy, Chủ tịch huyện được đưa lên làm Bí thư huyện ủy. Tào Uyên được điều tới Thương Hóa làm Phó bí thư Huyện ủy, Chủ tịch huyện. Trong Đại hội đại biểu nhân dân huyện Phong Đình cũng đã chấp nhận để Chấn Lương từ chức Chủ tịch huyện.

Ngồi trên đài Chủ tịch, Triệu Quốc Đống rất bình tĩnh. Bên phải hắn chính là Chủ tịch Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân – Vạn Triêu Dương mới được bổ nhiệm, ngồi chính giữa là Phó bí thư Thị ủy Tương Uẩn Hoa, bên cạnh nữa là Trưởng ban tổ chức cán bộ Thị ủy – Chương Thiên Phóng. Hoa Đức Tài cũng mới được bổ nhiệm làm Chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân huyện.

Đây là hội nghị miễn nhiệm cán bộ, ngoài lãnh đạo Thị xã thì cũng chỉ có Triệu Quốc Đống, Hoa Đức Tài và Vạn Triêu Dương được tham gia.

Bởi vì liên quan tới một loạt biến động nhân sự, mặc dù người bên dưới coi như biết nhưng Thị ủy vẫn chưa có văn bản chính thức công bố, mọi người vẫn coi như chưa rõ.

Hội nghị do Phó bí thư, Chủ tịch huyện Hoa Lâm – Triệu Quốc Đống chủ trì, trình tự rất đơn giản. Đầu tiên do Chương Thiên Phóng tuyên bố quyết định bổ nhiệm của Thị ủy đối với Hoa Lâm. Sau đó Phó bí thư Thị ủy Tương Uẩn Hoa đưa ra chỉ thị.

Sau khi tuyên bố xong, các thường vụ liền đi lên đài Chủ tịch, tất cả đều diễn ra theo trình tự.

Hắn vốn hy vọng Quế Toàn Hữu có thể ở lại Hoa Lâm nhưng tất nhiên Thị ủy không thể làm theo ý đồ của hắn. Quế Toàn Hữu điều tới làm thường vụ Quận ủy, Chánh văn phòng Ủy ban Quận Tây Giang, coi như lên chức. Kỳ Dư Hồng cũng cho Liễu Đạo Nguyên đủ mặt mũi, mà Tương Uẩn Hoa cũng có nhiều tác dụng. Tiền Kính Lương được điều tới Phong Đình làm Phó chủ tịch huyện, miễn cưỡng coi như điều ra khỏi Hoa Lâm. Ngoài ra còn có Tào Uyên được điều tới Thương Hóa, lần này có thể nói cán bộ Hoa Lâm được điều chỉnh rất nhiều.

Theo ý đồ của Thị xã, trong Hội nghị thường ủy Huyện ủy phải tiến hành phân công. Đường Diệu Văn đảm nhiệm chức Quyền Chủ tịch huyện, chủ trì công việc chính quyền, Lỗ Đạt thay Vạn Triêu Dương phụ trách Đảng đàn, Bàng Quân làm Phó bí thư kiêm Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật. Mà Vi Biểu vào thường vụ coi như thay thế Miêu Nguyệt Hoa. Triệu Quốc Đống vốn hy vọng Vi Biểu trực tiếp làm Phó chủ tịch thường trực nhưng Thị xã không chấp nhận, hoặc là nói thực lực của Trâu Trì Trường chưa biến mất, Miêu Nguyệt Hoa đã thành Phó chủ tịch thường trực. Mà Vương Nhị Khải thay thế Bàng Quân làm thường vụ huyện ủy, Bí thư Chính pháp.

- Đồng chí Triệu Quốc Đống mặc dù còn trẻ nhưng có lý luận chính trị uyên bác, lại đã từng làm việc ở cơ quan cấp tỉnh, kinh nghiệm công tác phong phú. Khi đảm nhiệm chức Phó chủ tịch và Chủ tịch huyện khiến kinh tế Hoa Lâm phát triển nhanh nhất từ trước đến nay, ba chỉ tiêu quan trọng đều đứng đầu Thị xã, trở thành ngọn cờ đầu trong phát triển kinh tế của Ninh Lăng.

- Duy trì bộ máy ổn định, có sức chiến đấu là điều cần thiết, tôi hy vọng đồng chí Đường Diệu Văn có thể nhanh chóng dung nhập vào bộ máy.

Tương Uẩn Hoa nói xong, bên dưới vang lên tiếng vỗ tay như sấm.

Triệu Quốc Đống và Đường Diệu Văn đi sát theo sau Tương Uẩn Hoa và Chương Thiên Phóng mà nói:
- Bí thư, Trưởng ban, trưa nay không bố trí ở khách sạn Hoa Lâm mà tổ chức ở Nhà hàng Kỳ Lân quan, chỉ mất 20 phút đi xe.

- Quốc Đống, cậu lại định chuốc rượu tôi và Bí thư Tương sao? Tôi nói với cậu, hôm nay Hoa Lâm là điểm cuối cùng, mấy huyện khác thì tôi và Bí thư Tương đã tuyên bố xong, hôm nay sẽ không sợ. Nhưng cậu và Diệu Văn coi như hợp làm bộ máy thì cũng phải tỏ vẻ chứ. Hôm nay hai đấu hai, không cho thêm người khác.

Tâm trạng Chương Thiên Phóng cũng khá tốt, lập tức đồng ý.
- Tôi nghe nói nhà hàng Kỳ Lân Quan đã mở mấy tháng mà không có thời gian đến. Nghe nói xây dựng theo tiêu chuẩn ba sao?

- Được, Trưởng ban Chương, vậy bữa rượu hôm nay chúng tôi nhất định sẽ được. Tôi và Chủ tịch Diêu Văn đấu với ngài và Bí thư Tương, không thêm ai khác.
Triệu Quốc Đống cười nói.
- Nhà hàng Kỳ Lân Quan được xây dựng theo tiêu chuẩn cao cấp, chủ yếu là suy nghĩ đến việc khu du lịch cần một nhà hàng có quy mô tương đối. Mỗi lần đến nhà hàng Kỳ Lân Quan, rồi tới khách sạn Hoa Lâm thì thấy khách sạn Hoa Lâm như một người phụ nữ nông thôn, mà nhà hàng Kỳ Lân Quan lại như một vũ nữ ở Thượng Hải vậy.

Đường Diệu Văn đi chậm hơn Triệu Quốc Đống nửa bước. Triệu Quốc Đống và Chương Thiên Phóng nói chuyện tùy tiện như vậy làm y có chút ngạc nhiên.

Khi ở trên Thị xã, y nghe nói Triệu Quốc Đống của Hoa Lâm giỏi làm kinh tế, kinh tế Hoa Lâm một hai năm qua phát triển mạnh gần như do một tay Triệu Quốc Đống làm ra, thậm chí trên Thị xã còn nói ưu điểm lớn nhất của La Đại Hải chính là để mặc Triệu Quốc Đống mạnh dạn làm việc, can đảm ủng hộ Triệu Quốc Đống làm việc không theo đường lối cũ.

Trước khi đến Hoa Lâm, Đường Diệu Văn làm Phó trưởng ban Tuyên giáo Thị ủy nên ít có cơ hội qua lại với Triệu Quốc Đống, thậm chí chưa từng cùng ăn. Đến khi xác định rõ ràng y làm Chủ tịch huyện Hoa Lâm, thì y mới nhờ La Đại Hải và Cao Dương để mời Triệu Quốc Đống ăn cơm. Nhưng y hiểu không mấy về Triệu Quốc Đống, chỉ cảm thấy vị Chủ tịch huyện trẻ tuổi này có cái nhìn mới về phát triển kinh tế mà thôi.

Bây giờ y mới biết quan hệ mật thiết giữa Bí thư Triệu và Trưởng ban Chương. Vẻ tùy tiện như vậy đâu phải Bí thư, Chủ tịch huyện bình thường nào cũng làm được.

- Hoa Lâm là huyện đầu tiên của Thị xã xây dựng nhà hàng, khách sạn cấp ba sao, tuyệt đối đừng ăn quen mà làm mãi như vậy, huyện khác không theo kịp đâu.
Chương Thiên Phóng cười phá lên nói.

- Ha ha, đâu có thể thế chứ? Theo sự phát triển thì sau này Hoa Lâm chúng tôi sẽ có thêm khách sạn ba bốn sao nữa. Nhất là giai đoạn hai của khu du lịch Kỳ Lân Quan-- núi Hốt Luân hoàn thành, khách sạn suối nước nóng thậm chí phải tầm bốn sao, đến lúc đó sẽ mời Trưởng ban và Bí thư Tương đến tắm suối nước nóng, nó là nơi tốt để bảo dưỡng sức khỏe.
Triệu Quốc Đống một bên cùng hai người đi ra, một bên cười nói;
- Chủ tịch Diêu Văn, đi thôi, anh ngồi xe tôi.

Xe của Tương Uẩn Hoa đi phía trước, tiếng xe nghe hơi ồn.

- Bí thư Tương, xe này của ngài cũ quá rồi? Cũng nên đổi xe chứ?
Triệu Quốc Đống nhìn xe của Tương Uẩn Hoa thấy nó đã có tuổi. Mặc dù được bảo dưỡng tốt nhưng cũng ít nhất đi bảy tám năm rồi.

- Ha ha, Bí thư Kỳ và Thị trưởng Mạch vẫn dùng xe cũ mà, xe này của tôi cũng được. Chẳng qua xe của Trưởng ban Chương thì đúng là quá cũ, cũng có vài đời lãnh đạo rồi.
Tương Uẩn Hoa nhìn Chương Thiên Phóng rồi nói với Triệu Quốc Đống.

- Ha ha, một chiếc xe không quá đơn giản sao? Trưởng ban Chương thích xe Hoàng Quan hay là Audi? Xe Hoàng Quan thì có vẻ hơi cổ, Audi thì không có biến hoá gì, hay là mua một xe AudiA6?
Triệu Quốc Đống tùy tiện nói.

- Được rồi Quốc Đống, tôi dù đổi xe thì cũng là Thị xã bỏ tiền ra mà, sao đến lượt Hoa Lâm được?
Chương Thiên Phóng khá ngay thẳng, xe của y không phải xe xịn, xe tốt thì không dám mua, xem ra chỉ có Audi100 là thích hợp.

Triệu Quốc Đống cười nói:
- Vẫn là huyện tốt hơn, mua được xe Santana2000 đã hài lòng rồi.

- Xe Santana2000 mà cậu hài lòng được sao? Cả bảy huyện, hai quận của Ninh Lăng chỉ có Hoa Lâm là toàn người dùng Santana2000, ngay cả lão Mục cũng ý kiến.
Chương Thiên Phóng cười phá lên nói:
- Đúng rồi, xe của Chủ nhiệm La thì Hoa Lâm đừng đòi lại, Diệu Văn mới tới, cậu phải suy nghĩ đó.

- Trưởng ban Chương yên tâm, chuyện ngài giao có bao giờ tôi không để ý? Chủ nhiệm La công tác ở Hoa Lâm vất vả như vậy, một xe đáng gì chứ? Hơn nữa là xê công, dùng ở đâu chẳng như nhau. Lão Đường, tôi sẽ nói với phòng Tài chính để bọn họ mau chuyển tiền mua xe, chỉ hai ngày tới là có xe về.
Triệu Quốc Đống cười nói.

Chương Thiên Phóng thầm than Triệu Quốc Đống này luôn nói tốt, ra tay rộng rãi, đương nhiên huyện phải có tiền mới được. Nếu là Thương Hóa mà bỏ ra vài trăm ngàn mua xe cũng không dễ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.