- Điểm này cũng đúng, chẳng qua muốn nhận chính trị trên tỉnh thì sợ hơi khó với Thiên Phu. Dương Thiên Bồi suy nghĩ một chút rồi nói: - Công ty xây dựng Thiên Phu chúng ta có quan hệ với thành phố nhưng trên tỉnh lại không có qua lại gì.
- Anh, Chủ tịch Ninh bây giờ khi làm Bí thư Thị ủy An Đô không phải đã tới khảo sát Công ty xây dựng Thiên Phu sao? Hơn nữa anh tiếp quản Công ty xây dựng số 5, 9 của An Đô, An Đô gánh hai bao quần áo lớn như vậy, Chủ tịch Ninh có thể không hiểu sao? Chủ tịch Ninh từ duyên hải tới nên đánh giá công ty tư nhân khác những người kia. Em thấy anh có thể lấy thân phận tổng giám đốc Tập đoàn Thiên Phu đi gặp Chủ tịch Ninh, lấy danh nghĩa công ty tư nhân thuộc tỉnh An Nguyên mà xin tham gia đấu thầu việc xây dựng đường cao tốc trong tỉnh.
Triệu Quốc Đống cười nói.
- Chú thấy có tác dụng sao? Dương Thiên Bồi có chút khó hiểu mà nói.
- Bồi ca, đi một chuyến cũng không mất sợi tóc nào mà, làm lãnh đạo có thêm ấn tượng với mình cũng tốt. Hơn nữa công ty tư nhân có quy mô như Tập đoàn Thiên Phu cũng là khá nổi tiếng trong tỉnh, hàng năm nộp thuế cho quốc gia không ít mà, còn thay chính quyền giải quyết không ít công nhân mất việc. Hơn nữa lúc nhận hai Công ty xây dựng kia thì đều là lúc Chủ tịch Ninh làm Bí thư Thị ủy An Đô, em nghĩ Chủ tịch Ninh sẽ có chút ấn tượng. Chỉ cần quang minh chính đại đi gặp, y dựa vào cái gì mà không ủng hộ. Dù không ủng hộ rõ ràng nhưng chỉ cần nói vài câu là được mà. Chuyện này thường do anh không tranh thủ nên không được, anh tranh thủ thì mới có người chú ý chứ?
Triệu Quốc Đống không đồng ý quan điểm của Dương Thiên Bồi. Các công ty tư nhân có quan điểm cực đoan là không quan hệ với chính quyền, toàn bộ dựa vào năng lực của mình mà phát triển, cảm thấy đám quan chức chính quyền đều là kẻ chỉ trỏ, quát dân. Hoặc là tìm cách lôi kéo cán bộ xuống nước, làm tha hóa cán bộ, giao dịch quyền tiền với cán bộ chính quyền. Trên thực tế nếu công ty đằng trước sẽ đánh mất cơ hội, kẻ đằng sau tuy phát triển trong lúc nhất thời nhưng khi có chuyện thì một loạt kẻ vào tù.
Quan điểm của Dương Thiên Bồi nghiêng về phía trước. Nhưng làm xây dựng, bất động sản không thể không có quan hệ với chính quyền. Cho nên Dương Thiên Bồi cũng cố gắng không để chính quyền gây phiền phức cho mình, mà chuyện bên chính quyền bố trí cũng cố gắng nhận.
- Quốc Đống, quan điểm của chú có lý, xem ra suy nghĩ của anh trước đây hơi cực đoan. Thời buổi này trong phạm vi của pháp luật thì phải biết cách lợi dụng chính sách. Tập đoàn Thiên Phu chúng ta coi như đã cống hiến không ít cho xã hội, dù là làm đường cao tốc thì cũng là cống hiến cho tỉnh mà. Anh dự định tiếp xúc với lãnh đạo phụ trách mảng xây dựng, giao thông của thành phố, nhờ thành phố nói giúp hộ. Dương Thiên Bồi gật đầu nói.
- Đúng, Thị trưởng Diêu có quan hệ khá tốt với Chủ tịch Ninh. Mặc dù Chủ tịch Ninh đã lên tỉnh nhưng em thấy bọn họ vẫn còn qua lại. Anh có thể tìm Thị trưởng Diêu, mời y giúp chuyển lời, sau đó trực tiếp tìm Chủ tịch Ninh. Triệu Quốc Đống nói: - Em đoán sau khi kinh tế có biến thì quốc gia sẽ đưa ra một loạt chính sách kích thích nền kinh tế, xây dựng cơ sở chính là điểm quan trọng trong đó. Với phong cách của Chủ tịch Ninh thì ba con đường cao tốc này chỉ sợ sẽ đi đầu tiên, đến lúc đó tài chính dành cho ba con đường chắc sẽ được quốc gia ủng hộ. Em đoán đầu tư cho con đường này cũng là trên 2, 3 tỷ. Công ty xây dựng Thiên Phu có thể lấy một vài đoạn thì không phải sẽ hoàn thành mục tiêu một tỷ sao?
- Ba con đường này đi qua hơn 700km của tỉnh, khoản tiền lớn như vậy thì tỉnh sao có thể tự chịu một mình? Dương Thiên Bồi suy nghĩ rồi nói: - Nếu như đúng như chú nói là Trung ương sẽ đưa ra chính sách, như vậy sẽ ủng hộ công ty tư nhân vay vốn, đến lúc đó An Nguyên cũng được nhờ phải không?
- Đó là tất nhiên, bây giờ mặc dù còn chưa rỗ nhưng em đoán Chủ tịch Ninh sẽ không đợi khi chính sách xuất hiện mới làm. Em đoán y có lẽ sẽ tiến hành làm vài đoạn đường quan trọng trong tỉnh. Khi có chính sách của Trung ương thì y sẽ tiến hành trên quy mô lớn.
Triệu Quốc Đống chép miệng nói: - Bồi ca, tỉnh có kinh nghiệm làm đường cao tốc ở tỉnh ngoài, về cống hiến cho tỉnh cũng là hợp lý, chúng ta phải làm công tác từ trước.
- Chú yên tâm. Bây giờ anh chỉ lo không có việc chứ không lo không có người. Hai năm qua thâu tóm Công ty Xây dựng số 5, 9 khiến số nhân viên quản lý, công nhân tăng mạnh. Anh sau khi nhận đã ra chế độ nghiêm ngặt. Không cần biết trước đây anh như thế nào, chỉ cần bây giờ anh có thể làm gì, có thể làm việc được hay không. Nếu làm tốt thì anh có vị trí, không muốn làm thì xin lỗi, vậy anh chỉ có thể làm một cổ đông nhỏ nhoi của Tập đoàn Thiên Phu, chờ cuối năm nhận tiền.
- Ra ngoài làm việc thì đúng là mệt nhưng tiền lương công tác trả sẽ không thiếu. Đến Thượng Hải xây dựng cao ốc thì ai cũng biết sẽ mệt nhưng ai cũng muốn đi vì có thể có tiền. Đi làm là vì kiếm tiền, ngày làm mệt nhưng chiều lại có thể ngồi đọc báo, uống café, một tháng kiếm được nhiều tiền hơn là kể chỉ kiếm được 100, 200 mà nhàn.
Triệu Quốc Đống đã lâu không tâm sự với Dương Thiên Bồi, thời gian này hắn rất bận công việc của huyện.
Kiều Huy cuối cùng cũng trốn được khỏi đám người.
Mặc dù không có chức danh gì trong Thiên Phu, nhưng dù là xây dựng Thiên Phu hay Địa ốc Thiên Phu thì Kiều Huy đều đóng góp nhiều. Y đàm phán hạng mục trong xây dựng, lấy đất và giải tỏa bên Địa ốc Thiên Phu. Chính Kiều Huy đã nói nửa đời còn lại sẽ bị Tập đoàn Thiên Phu hành hạ. Việc kinh doanh trạm xăng của y đã vứt sang cho Đại Phong làm hết.
Ba người nhanh chóng chuyển sang đề tài xu thế kinh tế năm sau sẽ ảnh hưởng như thế nào tới Tập đoàn Thiên Phu. Triệu Quốc Đống khẳng định với hai người rằng kinh tế sẽ khủng hoảng, quốc gia sẽ đưa chính sách đối phó, kích thích tiêu dùng trong nước.
Như vậy sẽ tăng đầu tư vào xây dựng cơ bản, nó sẽ có lợi cho xây dựng Thiên Phu. Mà chính sách cho ngành bất động sản cũng nhanh chóng đưa ra. Một hai năm tới sẽ là thời kỳ đóng băng của ngành này, cũng là một thời kỳ tẩy rửa, kẻ có thể sống sót sẽ là người có lợi, sẽ thành khổng lồ trong ngành.
Triệu Quốc Đống xác định phương hướng cho Thiên Phu chính là xây dựng sẽ tiến hành trên quy mô lớn, cố gắng mở rộng nghiệp vụ, tăng quy mô công ty, nhất là hạng mục đường cao tốc và hạng mục bên chính quyền phải tiến vào càng nhiều càng tốt. Bên bất động sản thì tạm thời ngừng, không làm hạng mục lớn, cố gắng tích trữ đát chờ thời.
Trong đó cũng không tránh khỏi nói chuyện tới quỹ đạo phát triển của Tập đoàn Thương Lãng. Kiều Huy bây giờ đã biết quan hệ của Triệu Quốc Đống và tập đoàn này. Trên thực tế Triệu Quốc Đống cũng không định giấu Kiều Huy. Triệu Phu Vọng là cổ đông lớn nhất của Tập đoàn Thiên Phu, Kiều Huy không thể không nhận ra.
Khi Kiều Huy quen Triệu Quốc Đống thì hắn mới là một cảnh sát nhỏ của Đồn công an Giang Miếu, chỉ sau mấy năm mà Tập đoàn Thương Lãng đã đứng hàng đầu ngành sản xuất nước suối của Trung Quốc, mấy công ty lớn khác ở duyên hải đều bị Tập đoàn Thương Lãng dẫm nát dưới chân. Mà Tập đoàn Thương Lãng lại do Triệu Quốc Đống chỉ điểm hai thằng em gây dựng sự nghiệp từ bàn tay trắng. Mà y đầu tư vào Tập đoàn Thiên Phu thì lúc đó đã là công ty tư nhân nổi tiếng trong lĩnh vực xây dựng tỉnh An Nguyên, hơn nữa còn mạnh mẽ tiến quân vào thị trường bất động sản, nhân viên tập đoàn mấy ngàn người, tài sản gần đạt một tỷ. Vậy mà cổ đông lớn nhất chưa bao giờ ra mặt.
Vì thế tất cả đều do một tay thanh niên trẻ tuổi này tạo ra, mà còn chưa tính bản thân hắn còn là một Bí thư huyện ủy. Như Dương Thiên Bồi nói nếu Triệu Quốc Đống bỏ qua chính trị thì Tập đoàn Thương Lãng và Tập đoàn Thiên Phu còn phát triển lớn hơn nữa, có thể đứng đầu Trung Quốc.