Lộng Triều

Quyển 9 - Chương 44



Ra khỏi phòng ăn tây, Triệu Quốc Đống và Khấu Linh đều chưa cảm thấy vẫn còn chưa hết ý. Phòng ăn này và phòng ăn do người Nga mở coi như hai nhà hàng nổi tiếng về đồ tây ở Bắc Kinh.

- Bây giờ đi đâu ngồi?
Triệu Quốc Đống rất tùy ý mà nói.

Mấy chén rượu vang thực ra không đáng gì, nhưng hôm nay lại làm Khấu Linh có chút hưng phấn.
- Quốc Đống, chúng ta đi hát đi, đã lâu không hát, ông cũng không thường xuyên tới Bắc Kinh mà.

- Hai chúng ta thôi ư?
Triệu Quốc Đống hỏi câu này thì thấy vẻ mặt Khấu Linh có vẻ không tốt nên vội vàng nói.
- Được, hôm nay nghe cô bố trí, muốn chơi thì chơi cho vui. Cô nói đi đâu, chúng ta đi đó.

Tâm trạng Khấu Linh lúc này mới tốt hơn.
- Ừ, đi thôi, hôm nay tôi mang ông đến một quá hát có hoàn cảnh rất được. Các thanh niên ở cơ quan tôi thường xuyên tới đó.

Triệu Quốc Đống thực ra không muốn đi hát với Khấu Linh. Hắn biết đến nơi ấy khó tránh khỏi việc uống rượu, một nam một nữ mà hai người vốn đã có ý kia thì rất dễ có hoa lửa trong không khí đó.

- Anh có bao nhiêu người em gái, vì sao mỗi cô em gái đều mệt mỏi. Anh rốt cuộc có bao nhiêu người bạn tốt, vì sao từng người bạn đều rơi nước mắt.
Khấu Linh hát rất chăm chú, bài hát này có lẽ là sở trường của cô làm cô hát rất nhập thần.

Triệu Quốc Đống nhẹ nhàng nhấp ngụm rượu và nghe Khấu Linh hát.

Tâm trạng Khấu Linh một năm qua có vẻ không tốt. Mễ Á sau khi từ chức đã đến Bắc Kinh một thời gian, đây là điều mà Triệu Quốc Đống nghe Khấu Linh nói. Mễ Á đã từ chức khỏi ngân hàng Hoa Kỳ và tham gia vào bộ tộc phiêu bạt. Nghe Khấu Linh nói bây giờ Mễ Á có thể đã đến Quảng Châu hoặc là Thâm Quyến, cô đã đổi số điện thoại nên giờ cũng không liên lạc được.

Triệu Quốc Đống cũng không nói gì nhiều. Mễ Á đúng là đã đổi số điện thoại, cũng đúng là đã tới Quảng Châu. Chẳng qua Triệu Quốc Đống vẫn còn duy trì được liên lạc. Triệu Quốc Đống cũng biết Mễ Á và Khấu Linh vẫn duy trì được liên lạc. Nhưng Khấu Linh có vẻ không muốn cho hắn biết cách liên lạc với Mễ Á.

Khấu Linh chọn cho Triệu Quốc Đống bài hát khá lưu hành lúc này là Trái tim mềm yếu, Triệu Quốc Đống không giỏi hát. Như hắn nói giọng hắn thích hợp hét và quát nhưng do Khấu Linh ép mãi nên hắn đành phải hát một bài. Đương nhiên điều này được Khấu Linh vỗ tay khen.

Khi bài hát Không phải em không cẩn thận, em lặng lẽ che mắt anh được vang lên, nhiệt độ trong phòng cũng có vẻ tăng lên không ít. Quần áo hai người mặc vốn ít thì giờ càng thêm mẫn cảm. Không khí này rất thích hợp với những đôi tình nhân.

Đôi môi ngọt ngào và tỏa hương thơm của Khấu Linh lầm Triệu Quốc Đống nhộn nhạo. Hắn thậm chí có thể cảm nhận được luồng khí nóng trên mặt Khấu Linh. Men rượu và tâm trạng dung hợp với nhau khiến cho Khấu Linh càng thêm nóng bỏng, nhiệt tình.

Áo khoác Triệu Quốc Đống đã được ném ở sô pha bên ngoài. Lúc này nhiệt độ trong phòng tăng nhanh, ánh đèn u ám của phòng càng làm cho hai người mất khống chế. Triệu Quốc Đống cảm nhận được tối nay kiểu gì cũng xảy ra chuyện. Nhưng hắn lúc này lại không thể từ chối được.

Tay Khấu Linh vốn đặt trên vai Triệu Quốc Đống đã từ từ đưa xuống và cuối cùng tạo thành hình thức ôm Triệu Quốc Đống, cơ thể chỉ trong nháy mắt dán sát vào người Triệu Quốc Đống. Điệu nhạc chậm đã cung cấp thời cơ thích hợp nhất cho bọn họ.

Triệu Quốc Đống gục đầu xuống nhìn Khấu Linh đang si mê.
- Khấu Linh.

- Đừng nói, Quốc Đống, đừng nghĩ gì, cũng được nói gì, cứ như vậy có được không?
Khấu Linh ngửa đầu lên nhìn, đôi mắt cô sáng rực lên dưới ánh đèn u ám, hơi thở và tiếng nói nũng nịu đủ để làm cho người đàn ông ngây dại.

Triệu Quốc Đống nhanh chóng cảm nhận được cơ thể mình đang biến hoá. Khấu Linh dán chặt cơ thể cô vào hắn, tiếng nhạc du dương làm hai người si mê. Trong bóng tối, Khấu Linh khẽ ngẩng đầu lên, môi khẽ nhếch, hơi thở gấp gáp như đang tìm gì đó hoặc chờ mong gì đó.

Ở tình huống này Triệu Quốc Đống biết mình không còn lựa chọn nào khác. Hắn chỉ có thể ôm chặt eo cô rồi khẽ cúi đầu xuống.

Nụ hôn nóng bỏng thoáng cái thúc đẩy ngọn lửa tình mà Khấu Linh dồn nén đã lâu. Khấu Linh gần như dựa sát người mình vào người Triệu Quốc Đống. Cô ôm chặt lấy cổ Triệu Quốc Đống mà cọ cọ người, tiếng ư ư bằng mũi giống như thuốc kích thích đâm thẳng vào tim Triệu Quốc Đống.

Ngón tay Triệu Quốc Đống chạy xuống thắt lưng Khấu Linh, kéo sơ mi cô lên, nhanh chóng tìm khóa ngực nhưng không thấy mục tiêu.

- Không ở đó, ở đằng trước.
Khấu Linh cũng cảm nhận ý đồ của hắn nên hơi co người lại rời khỏi lòng Triệu Quốc Đống, sau đó cô vén áo mình lên và để cho tay Triệu Quốc Đống đưa vào trong lồng vú của mình.

Chiếc khóa phía trước được Triệu Quốc Đống cẩn thận cởi ra. Hắn nghịch ngợm bộ ngực của cô. Vú Khấu Linh không quá lớn nhưng lại mềm mại, nhẵn nhụi. Sự u ám của phòng làm hai người càng chìm vào tình dục. Hôn, vuốt ve, thân mật, kích thích trong nháy mắt đã bao phủ hai người.

Ngón tay Triệu Quốc Đống cuối cùng đã đẩy quần lót của Khấu Linh sang bên, tiến vào hang sâu ẩm ướt và nóng bỏng kia. Khấu Linh gần như nằm xụi lơ trên mặt đất, tiếng thở hổn hển làm cô không thể khống chế lửa tình dục của mình.
- Quốc Đống, chúng ta về đi, về chỗ anh.

Khi ánh mặt trời chiếu vào làm Triệu Quốc Đống có chút si mê nhìn cơ thể với đường cong hoàn mỹ đang nằm trước mặt mình. Đây là người hắn yêu hồi cấp ba sao? AI cũng nói chỉ có những thứ trong trí nhớ mới là đẹp, nhưng không phải có câu nói không ăn nho mà nói nho chua sao?

Triệu Quốc Đống cho rằng tuyệt đối là như vậy, may là hắn không tin mấy câu kia để làm cho hắn nuối tiếc vì không dám ăn nho.

Dáng người Khấu Linh đẹp nhất trong các cơ thể mà Triệu Quốc Đống từng thấy. Nếu cần có người so sánh thì may ra chỉ có Trình Nhược Lâm là sánh bằng.

Cổ Tiểu Âu mặc dù cao hơn nhưng dù sao cô mới hơn 20 còn thiếu sự quyến rũ của người phụ nữ trưởng thành, có lẽ sau này Cổ Tiểu Âu sẽ hơn Khấu Linh. Mà Trình Nhược Lâm lại thấp hơn Khấu Linh đôi chút. Khấu Linh khi nằm nghiêng thì đúng là khiến người ta thấy đây là cơ thể hoàn mỹ.

Một đêm điên cuồng làm Khấu Linh chìm sâu vào giấc ngủ nhưng hai má đỏ bừng quyến rũ lại làm người ta có thể thấy giống một em bé đang ngủ. Cánh tay và bờ vai lộ ra ngoài, trên đôi môi vẫn còn nở nụ cười.

Tiếng điện thoại di động đáng ghét cắt ngang làm Triệu Quốc Đống khó chịu, hắn đang thưởng thức tác phẩm nghệ thuật. Khấu Linh lúc này cũng đã tỉnh lại và thấy Triệu Quốc Đống đang thưởng thức cơ thể mình. Cô không những không xấu hổ che đi mà còn kiêu ngạo cố gắng ưỡn ngực và ghếch mông lên làm cho người cô yêu thấy rõ hơn.

Triệu Quốc Đống thở dài một tiếng mà nghe điện, một bên nghịch ngợm cặp vú căng cứng của Khấu Linh.
- Tổng giám đốc Đường.

- Ồ, có kết luận rồi sao? Tình hình thế nào?
Giọng nói Triệu Quốc Đống tuy bình tĩnh nhưng vẫn mang theo một tia khẩn trương. Khấu Linh ý thức được hắn có công việc gì đó rất quan trọng nên ngừng việc hấp dẫn Triệu Quốc Đống bằng mắt. Chẳng qua cô dán sát người vào hắn, nhất là bộ mông không ngừng đè ép bên dưới của hắn.

- Đã qua, đã xác định? Bao giờ báo cáo lên bộ? Sao không phải là ngày mai? Ồ, tôi quên mất mai là thứ bảy.
Tâm trạng Triệu Quốc Đống lúc này đang rất tốt.
- Cảm ơn Tổng giám đốc Đường, không vấn đề gì. Tôi sau khi về sẽ nói lại ý của Công ty Quốc Điện với Thị ủy, nhất định sẽ thực hiện lời hứa. Yên tâm, Tổng giám đốc Đường, cảm ơn, gặp lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.