Đưa mắt nhìn đoàn người biến mất khỏi cửa khách sạn quốc tế Phỉ Thúy Bảo, Triệu Quốc Đống mới đi vào trong
Mấy người Tằng Lệnh Thuần sau đó cũng xin về. Triệu Quốc Đống vốn định bảo bọn họ ở lại, nhưng mấy người nói bây giờ mới 8h, về đến Ninh Lăng mới là 12h. Triệu Quốc Đống cũng không miễn cưỡng. Hắn chỉ bảo lái xe đi cẩn thận, nhanh chậm một chút cũng không sao.
Mấy người Tằng Lệnh Thuần không hỏi Triệu Quốc Đống đi đâu. Triệu Quốc Đống có nhiều quan hệ, ở An Đô càng không phải lo.
Triệu Quốc Đống đợi 20 phút mới thấy Cổ Tiểu Âu từ trên taxi đi xuống và lao về phía cô. Sớm biết cô không lái xe tới thì hắn đã bắt taxi về là được.
Cổ Tiểu Âu đến làm nhiều khách chú ý. Cô gái cao 1m76 đúng là hạc giữa bầy gà. Nhất là đôi chân thon dài của cô, thân hình cân đối kia nữa. Cô mặc chiếc quần bò ngố, đi đôi giày cao gót, mái tóc xõa ngang lưng, trên vai đeo chiếc ba lô nhỏ. Bộ ngực trước mặt không ngừng phập phồng theo bước chạy của cô.
Dáng người Cổ Tiểu Âu đúng là các cô gái bình thường không thể so sánh. Không chỉ do cô cao, hơn nữa dòng máu của dân tộc thiểu số làm cô cũng khác người bình thường. Chân dài, mông căng, ngực nở, đây là nguyên nhân mà cô thích áo màu đen. Cổ Tiểu Âu có nói phụ nữ mặc áo màu đen càng kích thích đàn ông, càng được người mình yêu thèm muốn.
Triệu Quốc Đống phát hiện mình bây giờ đúng là có chút phiền phức như đám nhà giàu ngày xưa. Bây giờ hắn ít thời gian về An Đô. May ra một tuần về lần là hai ngày ba đêm, làm như thế nào phân phối thời gian cũng mệt. Cù Vận Bạch, Từ Xuân Nhạn, bây giờ thêm Cổ Tiểu Âu, Trình Nhược Lâm cũng lên An Đô làm hắn khó phân bổ thời gian.
Thứ bảy hắn thường rất bận công việc. Nó không chỉ thuần túy liên quan tới chính trị, mà còn phải ngồi xuống nói chuyện với người của Tập đoàn Thương Lãng, Tập đoàn Thiên Phu.. tìm hiểu tình hình, hoặc là muốn gặp bạn bè, thủ trưởng nào đó.
Ví dụ như ngày mai hắn ăn trưa với Phó chủ tịch tỉnh Cam Bình và vợ chồng Vương Phủ Mỹ, chiều đi bơi, kéo gần tình cảm, thuận tiện cũng ngồi uống trà một chút.
Trưa ngày kia hắn hẹn với Chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển tỉnh và Chủ nhiệm Ủy ban kinh tế tỉnh. Chỉ có Nhâm Vi Phong là chưa thể xác định có tới hay không. Thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh nên lịch khá kín, nên chiều mai mới có thể biết. Xác định xong còn cần liên lạc với Hoàng Lăng. Mặc dù Hoàng Lăng ủy quyền việc hắn đàm phán với Tập đoàn Hòa Hoàng về việc góp cổ phần vào cảng Ninh Lăng, nhưng đến cuối cùng vẫn cần Hoàng Lăng và Thư Chí Cao ra mặt.
Ngoài việc này, thời gian riêng của hắn không còn nhiều. Đêm nay ở chỗ Cổ Tiểu Âu, đêm mai phải sang chỗ Từ Xuân Nhạn hoặc Cù Vận Bạch. Cũng may Trình Nhược Lâm đang ở với Ngụy Hạm nên không tiện. Nếu không hắn mà còn phải tới chỗ Trình Nhược Lâm thì đúng là không biết nên đối phó như thế nào cho đủ.
Nhìn Cổ Tiểu Âu chạy, hai chiếc xe Mercedes – Benz và một xe BMW ở cửa khách sạn vô thức khởi động, từ từ chạy tới bên cạnh cô, ý đồ làm cô chú ý. Ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm vào da thịt cô. Cặp mắt hơi sâu xuống và chiếc mũi cao thẳng, đôi môi quyến rũ kia làm cho người ta liếc nhìn một cái là biết cô là người lai.
Triệu Quốc Đống thấy Triệu Quốc Đống chạy về phía mình nên không muốn lộ mặt. Nhưng thấy Cổ Tiểu Âu tìm quanh nên không đành lòng nên phải lên tiếng gọi.
- Tiểu Âu, xe của em đâu? Cũng may ánh đèn trước cửa quán không quá sáng nên mới tránh được ánh mắt của đám người xung quanh.
- San San và Tiểu Úc lấy xe đi tập. Bọn họ có bằng rồi nhưng chưa quen lái. Bọn họ nói cuối tuần em không đi đâu nên đòi mượn xe em, còn muốn em dạy bọn họ, em không chịu. Cổ Tiểu Âu thân mật cầm tay Triệu Quốc Đống mà nói.
Triệu Quốc Đống cười khổ một tiếng. Cô này đúng là bỏ được, một xe mới mà cho hai cô gái đi tập. Nếu là người khác đúng là nói Cổ Tiểu Âu là kẻ phá hoại.
Cổ Tiểu Âu có bằng liền mua xe, nhưng xe trong nước chỉ có vài loại, Cổ Tiểu Âu không thích. Triệu Quốc Đống liền mua một xe nhập khẩu nguyên chiếc cho cô. Chẳng qua vì tính cách nóng nảy của cô nên hắn chọn một xe an toàn đôi chút.
Hắn vốn định bảo cô tới đón, không ngờ cô lại đi taxi.
Ở quán café các đôi tình nhân đến là chuyện bình thường, nhưng Cổ Tiểu Âu ngồi vào lòng hắn thì đúng là lạ. Cũng may quán café không nhiều người, ánh sáng lại yếu, lại ở trong góc nên Triệu Quốc Đống mặc cô.
Trên người Cổ Tiểu Âu có mùi nước hoa rất thơm, nó quanh quẩn bên mũi Triệu Quốc Đống. Triệu Quốc Đống cũng hiểu đôi chút về nước hoa vì có không ít các cô gái bên cạnh hắn. Cổ Tiểu Âu thích nhất là loại nước hoa có tính kích thích. Loại nước hoa cô đang dùng là rất phù hợp tính cách của cô.
Trong ấn tượng của Triệu Quốc Đống thì Vưu Liên Hương cũng thích loại nước hoa hồng này, chẳng qua mùi không như Cổ Tiểu Âu. Mà Trình Nhược Lâm thì sau khi có quan hệ kia với hắn thì thích dùng loại nhẹ nhàng hơn. Cù Vận Bạch thì thích mùi hương nhàn nhạt, nước hoa hình quả tóa thường tràn ngập trên bàn trang điểm ủa cô.
Tiếng nhạc Saskatchewan du dương vang lên trong quán café, ánh đèn mờ mịt đúng là rất phù hợp với các đôi tình nhân.
Triệu Quốc Đống và Cổ Tiểu Âu cũng rất thích không khí lãng mạnh này. Mỗi chỗ ngồi đều có một chiếc rèm nhỏ che chắn khiến không ai dễ dàng xâm phạm không gian riêng tư của nhau.
Sau lần trước, Triệu Quốc Đống chỉ có thể về An Đô có một lần, lần đó là nhận xe cho Cổ Tiểu Âu. Thậm chí sau khi đưa xe đến tay Cổ Tiểu Âu, Triệu Quốc Đống còn không có thời gian đến thăm cô.
Nói thật xe kia không quá phù hợp với tính cách của Cổ Tiểu Âu, chẳng qua Triệu Quốc Đống lo cho sự an toàn nên mới mua xe này cho cô. Cổ Tiểu Âu thực ra cũng đặt một chiếc xe thể thao, nhưng bây giờ trong nước không có hàng mà cũng không biết lúc nào có thể nhập về.
Cổ Tiểu Âu nhìn Triệu Quốc Đống mà mắt sáng rực lên. Cô là cô gái dám yêu dám hận. Khi đã yêu cô sẽ không giấu giếm tình cảm của mình, điều này làm Triệu Quốc Đống có chút xấu hổ.
Đôi môi đỏ mọng càng thêm lộng lẫy dưới ánh đèn mờ ảo, mặt cô hơi hồng lên. Đây là biểu hiện của người phụ nữ khi động tình. Cô cứ như vậy ngồi trong lòng Triệu Quốc Đống, không nói gì, để mặc không khí lãng mạn của quán tràn ngập trong lòng hai người.
Triệu Quốc Đống nâng cằm cô lên, trong đôi mắt của cô đầy kiêu hãnh và nóng bỏng, cô khẽ ngẩng mặt. Giờ phút này Triệu Quốc Đống vứt đi tất cả, hắn chỉ muốn hưởng thụ men say tình ái này.
Nụ hôn nóng bỏng làm hai người quên đi mọi thứ, chiếc lưỡi dài thơm tho của Triệu Quốc Đống quấn lấy lưỡi hắn, mùi hương nhàn nhạt làm hai người si mê, cơ thể cũng nóng lên.
Tay Triệu Quốc Đống đã sớm đưa vào trong áo Cổ Tiểu Âu mà cởi khóa ngực, nghịch ngợm cặp vú đầy kiêu hãnh của cô. Triệu Quốc Đống rất thích cặp vú rắn chắc này. Nó không to bằng Từ Xuân Nhạn, cũng không mềm mại như của Cù Vận Bạch nhưng lại đầy sức sống. Hạt đậu nhỏ kia bắt đầu cứng lên khi Triệu Quốc Đống nghịch nó.
Cổ Tiểu Âu khẽ rên rỉ làm Triệu Quốc Đống cảm thấy hôm nay mình phải ở lại trong khách sạn này. Hắn vốn không muốn ở đây, nhưng khi đối mặt với Cổ Tiểu Âu, hắn cũng khó có thể kiềm chế bản thân.
Hắn lưu luyến thu bàn tay vừa cho vào quần Cổ Tiểu Âu. Bên trong chiếc quần đùi chỉ có chiếc quần lót nhỏ, cũng may không phải quần lót T-back, nếu không Triệu Quốc Đống đúng là không thể khống chế ngón tay.