Lòng Tự Trọng Của Một Cô Gái Bảo Bình

Chương 15: – Chương 15




-          Ai tình nguyện nhường chỗ cho các em nào _ thầy giơ một bàn tay lên nhìn cả lớp
-          Ngồi đây đi
-          Ngồi đây này
-          Ở đây có chỗ trống nè
Mấy đứa cứ mời mọc tụi nó về bàn mình ngôi, như có thêm đồng minh, may mắn lại được ngồi gần người đẹp nên ai mà chẳng ham.
-          Các em tự chọn chỗ ình đi
Thiện tiến về đám các chị lúc nãy khen nó đẹp trai. Thịnh thì chọn ình một chỗ gần cửa ra vào bàn đầu tiên. Nó còn lưỡng lự không biết nên ngồi đâu, nhìn quanh xem có chỗ nào thích hợp không. Nó tiến về một bàn còn trống bên cạnh một chị ở cuối lớp. Chưa kịp ngồi xuống nó đã bị kéo về bạn cạnh cửa sổ.
-          Ngồi đây đi _ hắn nằm xuống bàn hướng mặt ra ngoài cửa sổ rồi nói
-          Trời trời
-          Chuyện gì đây

-          Tin hót nè tụi bay
Cả lớp được một phen ồn ào thấy ớn. Ly tức đến đỏ cả mặt, cái chỗ đó Ly đã nhiều lần ngồi vào nhưng đều bị đuổi đi. Không một ai được ngồi gần hắn cả, vậy mà giờ đây nó mới vào, lại được ngồi gân hắn. Ai mà không ngạc nhiên kia chứ. Dù là sự sắp xêp của giáo viên, hay là tự nguyện thì không ai ngồi đó quá 1 ngày cả. Vậy mà giờ đây, đích thân hắn mời người khác tới ngồi. Cả lớp cứ nhìn nõ với hắn xì xầm
-          Mấy người ồn quá _ hắt gắt nhẹ nhưng vẫn không ngồi dậy
Có hiệu lực thật, cả lớp im bặt. Nó ngại đến đỏ cả mặt. Thầy cũng chẳng biết nói gì lúc đó cả. Rôi tiết học nặng nhọc cũng trôi qua, thầy dặn dò ba đứa mới vào tụi nó làm thêm bài tập để đuổi kịp các anh chị. Nó vội vàng thu dọn sách vở để ra về sớm, tránh sự bàn tán của mọi người. Lúc nó đứng dậy thì bị hắn kéo ngồi xuống.
-          Về cùng đi _ hắn buông tay nó ra rồi thu dọn sách vở
Mọi người lại có chuyện để bàn tán tiếp. Ai cũng tò mò quan hệ giữa nó và hắn. Nhiều chủ để mới được đặt ra giữa cái lớp này, chẳng hạn “ Hoàng tử Thiện Vương “ đã tan chảy, hay là “ Gia Bảo đã có chủ “, đáng chú ý hơn là “ Hoa khôi Thiên Vương đang dần được thay thế “. Thật là không thể tin nổi mà, mới có một ngày thôi mà đã có thứ để bàn tán rồi. Nó ngại đến đỏ cả mặt.
-          Về thôi _ hắn đứng dậy nắm tay nó dắt đi
-          Woa
Tiếng trầm trồ ngạc nhiên của những người chứng kiến. Đám đó chưa từng thấy hắn nắm tay con gái tình cảm như vầy nữa là. À không, ngoài nó ra thì có Ly nữa, nhưn người chủ động nắm tay là Ly và khoảnh khắc đó chỉ kéo dài cho tích tắc vài giây thôi. Ly tức giận đứng dậy, cắn môi nhìn hắn và nó tay trong tay ra khỏi lớp.
-          Chị không có vé rồi _ Thiện đi từ sau đứng lại ngay bàn Ly nói
-          Cậu… _ ly bặm môi tức giận nhìn nó
Nó chỉ nhún vai rồi bỏ đi, để Ly ở lại cùng sự dòm ngó của các bạn cùng lớp. Khá quê với câu nói của Thiện, Ly vội vã cầm túi sách bỏ đi. Hành động hắn và nó tay trong tay ra khỏi trường khiến người người phải nhìn theo. Còn có người chụp hình lại rồi post lên confession của trường nó. Với những tiêu để khá bắt mắt: “ Hoa khôi 10a2 đã có chủ “, “ Hoàng tử Thiên Vương biết yêu rồi chăng “…v….v…. Đúng là Thiên Vương, toàn thiên tài cả mà. Khánh đứng trên lầu nhìn xuống sân trường, khá ngạc nhiên với thằng bạn không biết đến 2 chữ “ tình cảm “ trong suốt 13 năm học và chơi cùng nhau. Khánh cười nhạt rồi bước đi.
-          Về tới nhà rồi _ hắn kéo nó tới trước rồi thả tay nó ra
-          À… _ nó lúc này mới chịu ngước mặt lên để nhìn
-          Em…_ hắn định nói gì đó nhưng bỏ lửng câu nói _ vào đi _ hắn quay lưng đi
Hắn đi được vài bước thì nó chạy theo hắn gọi
- Anh Đức

Hắn dừng lại vài giây để xem thử mình có nghe lộn không. Tình quay lại thì nó giữ lưng anh không cho anh quay lại. Nở một nụ cười nhẹ nó đưa ngón trỏ lên, viết lên lưng anh vài chữ rồi quay lưng bỏ chạy vào nhà. Cái lúc nó chạm vào lưng anh mặt anh đỏ ửng lên. May mà không đứng đối diện với nó, nếu không chắc anh xấu hổ không dám gặp nó mất…. “ VỀ CẨN THẬN “ là dòng chữ nó viết lên lưng anh.
-          Dễ thương thật _ hắn cười tươi rồi bước đi.
Nó trốn sau cánh cổng ngó ra xem hắn co quay lại không. Khi hắn đi rồi nó mới dám bước ra nhìn hắn từ đằng sau lưng. Cười nhẹ rồi nó đóng cổng vào nhà.
-          Chào ba con mới về _ hắn cúi chào người đàn ông đang ngồi giữa phòng khách rồi bước lên lầu
-          Thay đồ xong xuống nói chuyện với ta _ người đàn ông nói nhẹ nhàng
Hắn dừng lại nghe ba nói rồi tiếp tục lên phòng. Mở cửa phòng ra hắn cảm thấy ngột ngạt kinh khủng. Toàn một màu đèn, rèm cửa thì đóng, cửa sổ thì khóa trái. Hắn chẳng them bật điện lên, bước vào phòng đóng cửa lại rồi tiến đến bên cửa sổ. Kéo mạnh rèm ra cho ánh nắng lọt vào trong phòng. Lung linh, đó là suy nghĩ của hắn khi thấy căn phòng mình sáng lên. Tuy là con trai nhưng hắn rất ngăn nắp. Chăn gối được xếp gọn gàng trên giường, bàn học sạch sẽ ngăn nắp, nền nhà thì bóng loáng không mảnh rác nào. Tiến lại gần tủ đồ hắn mở cửa ra lấy một quần lửng hiệu Levis ra rồi vào phòng tắm bật nước đóng cửa. Khi hắn trở ra, đầu tóc thì ướt nhẹp rồi xù, trên người còn vài giọt nước đang lăn xuống. Quơ lấy cái khăn gần đó hắn xoa xoa đầu cho khô, quàng đại chiếc áo sơ mi rồi xuống nhà.
-          Ba có chuyện muốn nói _ hắn ngồi xuống đối diện ba hắn
-          Hai ba con anh ăn trái cây đi _ một người phụ nữ lòe loẹt phấn son bê một đĩa trái cây ra đặt xuống bàn rồi ngồi cạnh ba nó.
-          Oa..lâu ngày ta mới gặp lại con, con đẹp trai hơn ta tưởng đấy _ bà ta nhìn hắn ca tụng
-          Cảm ơn dì _ hắn chẳng muốn trả lời nhưng không thể im lặng khi có ba nó ở đây
-          Ta đang tính đưa con đi du học, ta muốn con mau về tiếp quan công ty cho ta _ ông ấy đưa lên miệng điếu xì-gà hút một hơi, thở ra khói rồi nói tiếp _ ta không còn trẻ nữa, con còn cần có gia đình nữa
-          Con mới có 18 tuổi thôi _ hắn ngạc nhiên khi ba nhắc tới chuyện gia đình con cái

-          Đức à, bên kia 18 tuổi người ta đã đính hôn rôi con à _ mẹ kế của hắn nói
-          Con là người Việt thưa dì _ hắn nhìn bà ta với ánh mắt muốn nói “ bà muốn thì cưới đi “
-          Ta không thấy việc đó là không thể, ta cũng có xem trước cho con vài người con sẽ làm vợ rồi
-          Còn cả việc xem trước nữa sao _ nó nhếch môi mỉa mai
-          Tại con có chịu để ý đến đứa nào đâu , như vậy đến bao giờ ta với ba con mới có cháu đây chứ _ bà ta ôm cánh tay chồng mình nũng nịu
-          Ta muốn nói cho con biết để chuẩn bị trước, chúng ta sẽ có những cuộc gặp gỡ với gia đình người ta _ ba hắn rút tay ra khỏi người đàn bà kia rồi đứng dậy về văn phòng
-          Ta có thể cho con xem ảnh những cô gái đó _ bà ta cười nhăn nhở nhìn hắn
-          Nếu dì muốn thì cưới người ta đi _ cười nhạt hắn cũng đứng dậy ra khỏi nhà.
Đọc tiếp Lòng tự trọng của một cô gái bảo bình – Chương 16



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.