Long Uy Chiến Thần

Chương 166: Bắt giữ (2)





Tuy nhiên, Lê Uy Long chắc chắn sư đoàn do Lưu Bảo Kim sẽ nhanh chóng tiến vào thành phố giải cứu cho anh, Chu Nhược Mai và những người khác, vì vậy anh không muốn đôi co gì ở đây với nhóm người này nữa.

Tay Hoàng Minh Yên cũng thực sự to gan, dám bắt cả vợ anh. Vậy hãy để ông ta kiêu ngạo một lúc, ngày chết của ông ta cũng sẽ sớm đến mà thôi!

Hai cảnh sát mang đến nhiều xích và những thanh sắt dài để cùm cả tay và chân của Lê Uy Long lại. Chúng e sợ sức mạnh của anh nên dùng đến cả những hình thức gông cùm đặc biệt để áp đặt vào tên tội phạm đặc biệt này.

Lê Uy Long vừa mới bị thương ở chân phải, vết thương cũ trên cánh tay phải cũng còn chưa lành hẳn bây giờ lại bị cùm lại bởi những cây sắt, anh thực sự có mọc thêm cánh cũng không thể thoát ra được.

"Dẫn đi!" Hoàng Minh Yên lập tức ra lệnh khi thấy Lê Uy Long đã bị xích xong xuôi.

Vậy là ngay lập tức đám cảnh sát hộ tống Lê Uy Long, Chu Nhược Mai, Ngô Vy và Nguyễn Tú Cẩm ra khỏi phòng bệnh.


Việc đích thân Hoàng Minh Yên, Giám đốc công an thành phố, đưa cảnh sát mang theo súng đạn vào bệnh viện đã thu hút sự chú ý của nhiều người.

Khi Lê Uy Long, Chu Nhược Mai, Ngô Vy và Nguyễn Thu Hằng bị đưa ra ngoài, hành lang đã chật cứng người xem.

"Hãy nhìn xem, đó không phải là chú rể nổi tiếng Lê Uy Long sao?"

"Ơ, không phải là Lê Uy Long này đã hỗ trợ đội điều tra quét sạch hơn hai trăm tên tội phạm ở thung lũng Ngạc Khuông tối qua đây sao? Làm sao họ lại bắt anh ta nhỉ?"

"Đúng rồi! Lần trước nữ y tá bị tù nhân uy hiếp trong bệnh viện này cũng được chính anh ta giải cứu. Làm sao một người dũng cảm như vậy lại có thể bị bắt?"

"Có thể là do anh ta liên quan tới quá nhiều vụ giết người. Dù kẻ bị giết là kẻ xấu hay người tốt thì anh ta cũng không phải là cảnh sát, anh ta không có quyền giết người như vậy."

"Cả Giám đốc công an Thành phố cũng trực tiếp chỉ đạo vụ bắt bớ này. Có vẻ vấn đề nghiêm trọng lắm đây!"

"Nhìn kìa! Chẳng phải kia là cô Chu Nhược Mai, hoa khôi số một của thành phố, vợ của Lê Uy Long sao? Cô ta liên quan gì mà cũng bị bắt nhỉ?"

"Ai biết được, có thể cô ta là đồng phạm!"

"Tôi không ngờ rằng ngay cả người đẹp số một ở thành phố Đà Lạt cũng vi phạm pháp luật."

"Mẹ kiếp! Ngay cả Ngô Vy, tổng giám đốc của Tập đoàn Galaxy, cũng bị bắt! Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?"

"Có lẽ cô ta có liên quan. Bởi vì Chu Nhược Mai làm việc cho Tập đoàn Galaxy."

"Ngay cả cô bạn gái thân nhất của Chu Nhược Mai, Nguyễn Tú Cẩm, cũng bị bắt!"


"Trời đất! Họ đã phạm tội gì?"

...

Họ xầm xì và chỉ trỏ…

Chu Nhược Mai, Ngô Vy và Nguyễn Thu Hằng chưa từng bị chỉ trích, xoi mói, đồn đoán bởi nhiều người như thế. Ba người phụ nữ vô cùng xấu hổ!

Họ đều là những công dân chính trực và ngay thẳng. Từ nhỏ tới lớn họ chưa bao giờ bị còng tay và hộ tống ra ngoài bởi một cảnh sát như lúc này.

Điều này thực sự ảnh hưởng nặng nề tới hình ảnh của họ. Họ còn mặt mũi nào nhìn ai sau này được nữa! Thật là thảm họa!

Ngay cả Ngô Vy, người luôn tin tưởng vào Lê Uy Long, và biết nhiều điều bí mật về Lê Uy Long nhất cũng không tin rằng lần này anh ta có thể thoát ra và giải cứu mình. Cô không ngờ rằng chỉ đến thăm Lê Uy Long mà cũng bị họ bắt!

Ở bên kia Lê Uy Long trông vẫn thật bình tĩnh.

Lúc này, Bích Loan đang làm ca đêm, vội vã đi qua.

Nhìn thấy Lê Uy Long, người anh hùng vĩ đại trong trái tim cô, bị hai cảnh sát áp tải bên cạnh, không chỉ bị còng tay mà còn bị cùm bởi những thanh sắt dày, cô bị sốc ngay lập tức! Cô không thể tin vào mắt mình!

Lê Uy Long đã nói với cô rằng nếu anh bị cảnh sát bắt cô cần giúp anh gọi cho Thiên Thành để được giúp đỡ. Thật bất ngờ, chuyện này thực sự đã xảy ra!

Hay là anh đã phạm một tội ác nào đó vô cùng kinh khủng, biết trước sẽ bị bắt nên mới dặn dò trước cô như thế?

"Tại sao các anh lại bắt Lê Uy Long?" Bích Loan không tin một người anh hùng như Lê Uy Long có thể phạm một tội ác tày trời nên cô chạy ra và hỏi.


"Đi đi! Đây không phải chuyện của cô! Liên quan gì tới một y tá như cô mà cô hỏi? Nếu cô không đi, cô cũng sẽ bị bắt!"

Hoàng Minh Yên không ngờ một nữ y tá trẻ măng lại dám chạy ra chặn đường nên ông ta vô cùng tức giận.

Bích Loan nhìn đám đông cảnh sát được trang bị đầy đủ súng ống đạn dược, cô sợ hãi bước sang một bên. Rốt cuộc, cô chỉ là một y tá thực tập sinh mới tốt nghiệp. Cô chưa bao giờ nhìn thấy một cảnh đáng sợ như vậy trong hơn hai mươi năm sống trên đời!

Lúc này, Lê Uy Long nhìn Bích Loan, nháy mắt với cô nhằm nhắc nhở cô gọi Thiên Thành!

Bích Loan cũng hiểu ý của Lê Uy Long, nhưng rất nhiều cảnh sát đang ở đây, cô không dám gọi Thiên Thành ngay lập tức. Đành đợi cho đến khi đám cảnh sát kia mang người đi hết!

Lê Uy Long, Chu Nhược Mai, Ngô Vy và Nguyễn Tú Cẩm nhanh chóng bị đưa ra khỏi bệnh viện.

Nhóm người bị tống lên một chiếc xe tù và đưa đi!

...







Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.