"Bên ngoài có chuyện gì vậy?"
"Không biết! Không phải đêm hôm thế này người ta vẫn xây sửa cái gì đó chứ?"
"Không phải xây sửa nhà cửa gì đâu. Tiếng động lớn như vậy cơ mà!"
"Ra ngoài xem!"
Những cảnh sát trực đêm bàn tán ầm ĩ rồi quyết định ra ngoài xem chuyện gì đã xảy ra.
Khi ra đến cửa, bọn họ hoàn toàn bị sốc khi nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài.
Vô số xe tăng hạng nặng, xe bọc thép và xe quân sự đang bao vây Sở cảnh sát, hàng dài những chiến binh tinh nhuệ được trang bị những vũ khí tối tân đứng nghiêm trang bên cạnh!
Hàng xe tăng và xe bọc thép nối đuôi nhau kéo dài tưởng chừng như vô tận!
Khuôn mặt của những cảnh sát đứng bên ngoài cửa tái nhợt. Chân họ cũng run lên!
Toàn bộ số nhân viên hiện tại có mặt tại Sở cảnh sát đều đổ dồn ra phía trước nhìn sự kiện chưa từng có trong tiền lệ ở đây!
Họ không những chưa bao giờ được nhìn thấy tận mắt một cuộc diễu hành hoành tráng mà còn không thể nghĩ đến sẽ có ngày Sở Cảnh sát lại bị bao vây bởi một đoàn quân vũ trang hùng mạnh như thế!
"Cái quái gì ... chuyện gì đang xảy ra vậy?" Một cảnh sát run rẩy nói.
"Bọn họ định nghiền nát Sở cảnh sát đấy à?" Một viên cảnh sát khác run giọng hỏi
"Đội quân hùng hậu này từ đâu đến vậy?" Thêm một cảnh sát bối rối hỏi.
Lúc này hai vị tướng lĩnh uy phong của đội quân đang tiến đến trước cửa văn phòng. Từ họ toát ra một phong thái bức người khiến ai ai cũng đều khiếp sợ!
Một trong hai người này là Lưu Bảo Kim, sư đoàn trưởng sư đoàn của chiến trường phía Tây, và người kia là Thiên Thành, vị tướng giả mạo của đội quân Đại Long nổi tiếng gần đây mà người ta đang đồn thổi.
Thiên Thành nhận điện thoại của Bích Loan, biết rằng Lê Uy Long, Chu Nhược Mai và những người khác đã bị cảnh sát bắt đi liền lập tức hạ lệnh cho Lưu Bảo Kim tiến vào thành phố. Phần mình, anh ta lập tức rời khách sạn, gặp Lưu Bảo Kim ở giữa đường và cùng đi tới Sở cảnh sát.
Nhóm cảnh sát chỉ nhận ra Thiên Thành còn không biết vị tướng lĩnh còn lại kia là ai. Tất cả đều thắc mắc, nghi ngờ, không hiểu tại sao Thiên Thành vốn chỉ là một binh sĩ ba sao giả mạo lại có thể đứng ở đây, cùng thống lĩnh một đội quân hùng mạnh như thế?
Không phải hắn ta chỉ là một sĩ quan giả mạo của quân đội Đại Long sao?
Nghĩ đến đây tất cả mọi người đều giật mình.
"Hoàng Minh Yên đang ở đâu? Hãy gọi ông ta ra ngoài!" Thiên Thành hét lớn.
"Hoàng ... Giám đốc Hoàng không có ở đây." Một cảnh sát run rẩy nói.
"Không có ở đây? Không phải ông ta đang trốn đấy chứ?" Thiên Thành đã nghe nói Lê Uy Long đã bị Hoàng Minh Yên bắt đi. Vậy làm sao ông ta lại không có ở trong Sở cảnh sát?
"Không ... không. Ông ấy thực sự không ở đây." Viên cảnh sát lắp bắp.
"Vậy ông ta đang ở đâu?" Thiên Thành hỏi lại.
"Chúng tôi cũng không biết!" Mấy viên cảnh sát đồng thanh nói.
"Các anh tìm Giám đốc Hoàng? Có vấn đề gì vậy?" Một cảnh sát khác có vẻ mạnh dạn hỏi.
"Chúng tôi muốn ông ấy giao Lê Uy Long ra!" Thiên Thành nói rõ ràng từng tiếng.
"Các anh muốn Lê ... Lê Uy Long làm gì vậy?" Nhóm cảnh sát tỏ vẻ vô cùng ngạc nhiên. Vì một gã con rể nghèo hèn của nhà họ Chu mà phải huy động tới tận một sư đoàn hùng tráng đi vây bắt sao?
"Đây không phải việc của các anh!"
"Nhưng …Lê Uy Long thực sự không có ở đây!"