"Chừng nào em khỏe hơn và có thể trở lại trường học, em chắc chắn sẽ học hành thật chăm chỉ, và trong tương lai, giống như các bác sĩ quân y, em sẽ cố gắng giúp đỡ những người gặp khó khăn trong xã hội." Kiều Vy nói.
"Được rồi, em chắc chắn có thể quay trở lại trường học, hãy yên tâm." Lê Uy Long rất tự tin vào các kỹ năng y tế của bác sĩ quân y mình đưa đến.
"Tên súc sinh Lương Tuấn Thịnh đã khiến con gái tôi phải khổ sở. Nhưng cậu ta chẳng hề bị trừng phạt gì cả, thậm chí bây giờ cậu ta vẫn còn đang ăn chơi ở chỗ nào đó. Công bằng ở đâu chứ?", Vũ Giáng Tuyết nói.
"Kẻ ác chắc chắn sẽ bị trừng trị. Bác không cần phải quá lo lắng. Không sớm thì muộn hắn ta sẽ phải nhận hình phạt mà hắn đáng phải chịu". Lê Uy Long nói.
Một cô gái đang trong độ xuân xanh lại bị một tên súc sinh như Lương Tuấn Thịnh tra tấn dã man đến mức buộc phải nhảy ra khỏi tòa nhà. Tất nhiên Lê Uy Long sẽ không để hắn ta yên.
Sau đó, mọi người tiếp tục trò chuyện vui vẻ trong phòng.
Thấy mình đã ngồi ở đó khá lâu, Lê Uy Long tìm một cái cớ để rời đi, và lén bước đến phòng thu phí của bệnh viện để trả trước viện phí cho Kiều Vy và Lê Hùng Thanh cũng như các chi phí khác trong bệnh viện.
Anh biết rằng cuộc sống của gia đình Kiều Vy rất khó khăn, nên đã đến máy rút tiền bên ngoài bệnh viện để rút thêm 100 triệu đồng.
Trở lại phòng Kiều Vy, Lê Uy Long đưa cho Vũ Giáng Tuyết 50 triệu.
Vũ Giáng Tuyết dĩ nhiên không dám nhận nó, nhưng Lê Uy Long vẫn cứ khăng khăng giao tiền ra, vì vậy bà đành phải nhận số tiền này. Dẫu sao, họ cũng đang thực sự cần tiền.
Năm mươi triệu đồng của Lê Uy Long chắc chắn là một sự giúp đỡ to lớn đối với gia đình Kiều Vy.
Cả Vũ Giáng Tuyết và Kiều Vy đều cảm thấy biết ơn Lê Uy Long vô cùng.
Ban đầu anh muốn cho Vũ Giáng Tuyết thêm một số tiền, nhưng anh sợ cho quá nhiều thì họ sẽ không dám nhận, vì vậy anh chỉ đưa trước 50 triệu đồng. Nếu trong tương lai họ cần thêm tiền, anh sẽ không ngại giúp đỡ họ.
Sau khi rời khỏi phòng bệnh của Kiều Vy, Lê Uy Long cũng đã đến phòng cha cô giáo và đưa cho Lê Hồng Ngọc thêm 50 triệu.
Lê Hồng Ngọc dĩ nhiên cũng cần tiền, đồng thời, cô không biết liệu 200 triệu đồng đã bị cướp có thể lấy lại được hay không, vì vậy cô phải nhận lấy 50 triệu này trước.
Sau đó, Lê Uy Long và Lê Hồng Ngọc trở lại phòng của cha cô ấy - Lê Hùng Thanh và trò chuyện với ông.
Vào lúc ba giờ chiều, Vĩnh Thiên nhận được một cuộc gọi khác từ Thiên Thành.
Anh lặng lẽ đi ra hành lang bên ngoài phòng bệnh trước khi trả lời.
"Anh Thiên, bác sĩ quân y và hai mươi đặc vụ đã đến thành phố Đà Lạt rồi." Thiên Thành nói.
"Tốt, mà là bác sĩ quân y nào được gửi đến đây vậy?" Lê Uy Long hỏi.
"Đó là bác sĩ giỏi nhất của chúng ta, Lưu Bảo Thông." Thiên Thành nói.
"Tốt lắm! Nếu là Lưu Bảo Thông thì tôi có thể yên tâm hơn nhiều rồi." Lê Uy Long phấn khích nói. Lưu Bảo Thông là bác sĩ quân y nổi tiếng nhất trong quân đội, và tài năng của ông có thể nói là sáng ngang với y học tiến bộ trên thế giới. Chỉ cần có ông ấy ở đây, chấn thương của Kiều Vy sẽ không còn là vấn đề lớn nữa.
"Anh Thiên, chúng ta nên làm gì tiếp theo?" Thiên Thành bất chợt hỏi.
"Cậu hãy đưa bác sĩ Lưu đến bệnh viện ngay lập tức và các thành viên của đội đặc nhiệm thì giữ ở lại khách sạn trước, chúng ta sẽ có nhiệm vụ cho họ vào ban đêm." Lê Uy Long nói.
"Vâng, tôi hiểu rồi!" Thiên Thành nói.
"Tôi sẽ đợi cậu trong bệnh viện, hãy mau đến cùng với bác sĩ Lưu." Lê Uy Long nói gấp rút.
"Vâng. Mà anh Thiên này, còn một điều nữa tôi muốn báo cáo." Thiên Thành nói.
"Có chuyện gì vậy? Mau nói đi." Lê Uy Long hỏi.
"Trong số hai mươi đặc vụ của chúng ta, một nữ đặc vụ cũng đã được gửi đến." Thiên Thành nói.
"Cậu cho điều động cả phụ nữ làm gì?" Lê Uy Long cau mày hỏi. Anh hiếm khi dùng tới các nữ đặc vụ, bởi vì họ thường có chút kiêu ngạo, hay đố kỵ soi xét nhau, lại hay lo lắng thái quá dễ dẫn đến làm hỏng việc lớn. Vả lại, anh và Thiên Thành đều là đàn ông, việc quản lý họ rất khó khăn.