Trước tiên anh gọi điện thoại cho Minh Hải.
Minh Hải biết bên phía Lê Uy Long đã xảy ra chuyện, tối nay anh đương nhiên cũng không ngủ được.
“Hộ Soái, tình hình thế nào rồi?” Minh Hải lập tức đặt câu hỏi sau khi tiếp điện thoại của Lê Uy Long.
"Kẻ thù đã bị tiêu diệt hết, bên phía tôi không có thương vong. Đội quân tinh nhuệ mà anh phái đến, chỉ có ba chiến sĩ bị thương." Lê Uy Long đáp.
“Thế là tốt rồi.” Minh Hải thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng trái tim đang treo lơ lửng cũng được buông xuống.
"Chúng ta đã lấy được một lô bảo vật có giá trị cực lớn, có thể là của nước địch ở núi Hổ Sơn. Tôi đã lệnh cho người của anh đem những bảo vật này về khu vực chiến tranh phía Nam. Anh nhất định phải bảo quản thật tốt và giao nó vào kho bạc nhà nước.” Lê Uy Long nói.
“Tuân lệnh!” Minh Hải nhận lệnh.
...
Thiên Thành, Hà Ngọc Lan vào lúc đó đã nhanh chóng dẫn đoàn quân đến tòa cao ốc của tập đoàn Vương Lôi.
Bốn giờ sáng, xung quanh một mảnh yên lặng. Ngoại trừ các nhân viên bảo vệ đang làm nhiệm vụ, bốn phía Tập đoàn Vương Lôi vắng tanh, không một bóng người.
Một số nhân viên an ninh đang làm nhiệm vụ đột nhiên nhìn thấy một nhóm binh lính mang súng thật đạn thật tiến vào công ty. Họ bị dọa đến mức cả người đều nơm nớp lo sợ.
Người của Thiên Thành nhanh như chớp đã khống chế xong nhân viên an ninh của tập đoàn Vương Lôi.
Sau đó, Thiên Thành để lại một nhóm người canh gác các lối ra ở khắp mọi nơi, rồi cùng với những người còn lại lao vào bên trong.
Những người bảo vệ này vô cùng hoảng sợ, không biết tập đoàn Vương Lôi này đã chọc phải vị nào, phạm phải tội gì. Bọn họ đã sớm bị khống chế, nên không có cách nào thông báo tin tức này cho các lãnh đạo của tập đoàn.
Thiên Thành và Hà Ngọc Lan dẫn đầu nhóm người đến căn hộ của các quản lý cấp cao của tập đoàn Vương Lôi, phá cửa mà vào, bắt sống Tổng giám đốc bù nhìn Lệ Hải Uy cùng với các nhà quản lý cấp cao được Đông Quốc phái đến.
Những người này đều đang ngủ say, còn đang không biết chuyện gì xảy ra thì đã bị bắt rồi.
“Chúng tôi là người của Đông Quốc, là những thương nhân làm ăn chính đáng. Các người tại sao lại bắt chúng tôi?” Lệ Hải Uy hỏi.
"Các người bị tình nghi hoạt động gián điệp, chứa chấp lính đánh thuê, âm mưu ám sát Hộ Soái, vị hộ quốc của đất nước Long quốc chúng tôi, cùng với đánh cắp kho báu của Long quốc. Bất kỳ một tội nào trong những tội này đều đáng tội chết! ”Thiên Thành nói.
"Không, tôi không biết, tôi không có tội! Tôi muốn khiếu nại các người bắt người bừa bãi! Tôi sẽ nhờ sự trợ giúp của Đại sứ quán Đông Quốc . Các người dám bắt nạt người của Đông Quốc chúng tôi, tôi sẽ khiến các người không được sống yên ổn ! ”Lệ Hải Uy nói.
"Áp giải bọn họ đi, đưa bọn họ trở lại chiến trường phía Nam, chờ lệnh xử lý!" Thiên Thành không muốn nghe lời nói bậy bạ của Lệ Hải Uy nên lập tức hạ lệnh áp giải ông ta cùng những quản lý cấp cao của tập đoàn Vương Lôi đi.
“Tuân lệnh!” Những người lính đồng thanh đáp, sau đó áp giải bọn họ đi.
“Hà Ngọc Lan, nhanh chóng thông báo cho các ngân hàng lớn phong tỏa tài sản của Tập đoàn Vương Lôi theo lệnh của Hộ Soái!” Thiên Thành lại nói với Hà Ngọc Lan.
“Tuân lệnh!” Hà Ngọc Lan lập tức lấy điện thoại di động ra gọi.
Việc bắt giữ tổng giám đốc của tập đoàn Vương Lôi và tất cả các nhà quản lý cấp cao tất nhiên đã gây nên một trận kinh động lớn. Rất nhiều những quản lý hạng trung sống ở gần công ty đều lần lượt chạy từ nhà ra xem.
Hầu hết những người này đều là quản lý của Tập đoàn Galaxy sang. Họ không biết tổng giám đốc tập đoàn Vương Lôi cùng những quản lí cấp cao đã phạm phải tội gì, tại sao lại bị bắt.
Nhìn thấy tất cả các quản lý cấp cao của tập đoàn, bao gồm cả tổng giám đốc đều bị bắt, tất cả đều kinh ngạc đến phát ngốc, trong lòng cũng bắt đầu hoảng sợ.
Nếu toàn bộ những vị giám đốc cấp cao này đều đã bị bắt, vậy thì tập đoàn Vương Lôi chẳng phải sẽ xong đời rồi sao?
Đến nằm mơ họ cũng không thể tưởng tượng ra nổi. Công ty do tổ chúc tài chính Đông Quốc đầu tư, tài lực to lớn, lại còn đang phát triển như vũ bão giống như mặt trời giữa ban ngày thế mà chỉ trong một đêm đã bị sụp đổ rồi!
Tập đoàn Vương Lôi bị sụp đổ cũng đồng nghĩa với việc bọn họ bị thất nghiệp!