Long Uy Chiến Thần

Chương 520: Em sẽ bận đấy





“Em sẽ sớm bận tối mày tối mặt.” Lê Uy Long nói.

“Anh nói gì? Làm sao anh biết em sẽ bận tối mày tối mặt?” Chu Nhược Mai hỏi.

“Vì Tập đoàn Vương Lôi đã không còn tồn tại nữa, mà Tập đoàn Galaxy đang trên đà phát triển, không bao lâu sẽ có rất nhiều người tranh nhau đến vỡ đầu, để hợp tác với Tập đoàn Galaxy.” Lê Uy Long nói.

Chu Nhược Mai lúc này mới nhớ tới chuyện tối qua Lê Uy Long đã sắp xếp người đến tịch thu Tập đoàn Vương Lôi, cô chợt tỉnh như mơ, hỏi: “Tập đoàn Vương Lôi bây giờ thế nào rồi?”


“Chủ tịch của Tập đoàn Vương Lôi, cũng như tất cả các quản lý cấp cao, đã bị người của anh bắt giữ vào đêm qua. Tài chính của Tập đoàn Vương Lôi cũng đã bị đóng băng. Tập đoàn Vương Lôi đã hoàn toàn sụp đổ.” Lê Uy Long nói.

Chu Nhược Mai nhất thời bị sốc. Một tập đoàn hùng mạnh như vậy, hơn nữa là một tập đoàn do Đông Quốc đầu tư, lại có thể nói diệt là diệt!

Chỉ khi đó, cô mới thực sự đánh giá cao sức hấp dẫn của quyền lực. Một câu nói là có thể khiến một tập đoàn lớn bị sụp đổ.

Nếu đổi lại là lời nói của người khác, còn cần phải tham gia vào cuộc chiến kinh doanh nào đó, còn Lê Uy Long căn bản đã không chơi cuộc chiến kinh doanh nào với họ, mà thu giữ bằng chứng phạm tội của họ và trực tiếp tịch thu Tập đoàn Vương Lôi! Thực sự bá đạo!

“Anh đã trực tiếp tịch thu Tập đoàn Vương Lôi, cũng bắt giữ các quản lý cấp cao do Đông Quốc cử đến và đóng băng tài sản của họ. Tập đoàn tài chính Đông Quốc cùng với chính phủ Đông Quốc sẽ để anh yên sao?” Chu Nhược Mai lo lắng hỏi.

“Người ở Đông Quốc sẽ tống khứ những người bị bắt có liên quan này. Họ sẽ không thừa nhận rằng những người này đã được họ cử đến.” Lê Uy Long thản nhiên nói.

“Tại sao? Những người mà họ cử đến đã bị bắt, hơn nữa George và những người lính đánh thuê cũng bị tiêu diệt, Tập đoàn Vương Lôi cũng đã biến mất. Với tổn thất nặng nề như vậy, liệu họ sẽ chịu để yên?” Chu Nhược Mai bối rối hỏi.


“Về đánh giá giữa hai nước, em vẫn chưa hiểu. Nếu Đông Quốc thừa nhận những người này do họ cử đến, thì sẽ là kẻ địch của Long Quốc ta. Bởi vì, trong số những người này có lính đánh thuê. Hơn nữa, bằng chứng trộm cắp kho báu Long Quốc ta, cũng vô cùng xác thực. Vì vậy, họ sẽ không dám thừa nhận, sẽ không vì những người này và chỗ tài sản kia mà trở thành kẻ địch của Long Quốc ta, mà chỉ có thể câm lặng.”

Lê Uy Long với tư cách là hộ soái bảo vệ, đối với những chuyện liên quan đến các nước này đã rõ như lòng bàn tay, xuyên thấu bọn họ.

“Hóa ra là như vậy.” Chu Nhược Mai cuối cùng cũng có chút hiểu. Bây giờ cô mới biết rằng cô và vị tướng ba sao Lê Uy Long, không cùng đẳng cấp.

Trong khi Chu Nhược Mai và Lê Uy Long đang ăn sáng, tất cả các cấp cao của Tập đoàn Vương Lôi đã bị bắt, tin tức về việc Tập đoàn Vương Lôi bị kiểm tra và phong tỏa đã được lan truyền trên khắp các phương tiện truyền thông lớn.

Tin tức này không khác gì một quả bom phát nổ ở thành phố Đà Lạt.

Tin tức vừa truyền ra ngoài, toàn bộ thành phố Đà Lạt như bùng nổ.

Tất cả các gia đình hợp tác với Tập đoàn Vương Lôi đều hoảng hốt khi biết Tập đoàn Vương Lôi sụp đổ chỉ trong một đêm, quýnh đít lên như kiến bò trên chảo.


Vì Tập đoàn Vương Lôi không còn nữa, tài sản cũng bị khóa sổ, họ không thể tiếp tục hợp tác với Tập đoàn Vương Lôi nữa, số tiền đầu tư vào các dự án đã hợp tác với Tập đoàn Vương Lôi trước đây, tương đương với bát nước hắt đi không thu hồi lại được!

Không ai có thể ngờ rằng Tập đoàn Vương Lôi giàu có và hùng mạnh như mặt trời ban trưa lại chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, chỉ nổi lên chưa đầy một tháng đã bị đánh ngã không thể giải thích được!

Cho nên, tất cả những gia đình từng hợp tác với Tập đoàn Vương Lôi, biết được sự sụp đổ của Tập đoàn Vương Lôi, đều khẩn trương tổ chức họp gia đình và nhà họ Chu cũng không ngoại lệ.







Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.