“Tướng quân Arnold, đúng là cô cả nhà họ Chu vô cùng xinh đẹp, nhưng tướng mạo của cô hai Chu bình thường, so với cô cả căn bản không cùng một đẳng cấp.” Ông cụ Trần nói.
Advertisement
“Tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật, mang cô hai Chu ra đây cho tôi xem!” Arnold mượn men rượu, rất muốn nhìn thấy dáng vẻ của cô hai nhà họ Chu.
“Tướng quân Arnold, dáng vẻ cô hai nhà họ Chu này thật sự rất bình thường, anh đừng xem thì hơn, tránh ảnh hưởng đến nhã hứng uống rượu.” Trần An Khang nói.
Advertisement
“Đừng phí lời nữa, dẫn cô ta ra để tôi tự nhìn. Đẹp hay không đẹp tôi nhìn là biết ngay, tôi tự có kết luận, không phải các người nói là được!” Arnold có chút tức giận nói.
Người nhà họ Trần đưa mắt nhìn nhau, không biết vì sao Arnold lại có hứng thú với Chu Lệ Ngọc.
“Các người nhanh đi dẫn Chu Lệ Ngọc ra đây!” Ông cụ Trần không dám chống lại lệnh của Arnold, đành phải để người hầu dẫn Chu Lệ Ngọc ra.
Mấy tên người hầu nghe thấy lệnh của ông cụ Trần, lập tức mở khóa cửa phòng, sau đó áp giải Chu Lệ Ngọc ra.
Chu Lệ Ngọc đi đến sảnh tiệc rượu liền nhìn thấy binh sĩ nước Liệt Ưng đứng đầy trong nhà. Một người đàn ông nước Liệt Ưng uống rượu đến nỗi mặt mũi đỏ bừng, mặc quân phục trên người, cao lớn như ngựa ngồi ở vị trí chủ vị đang dùng bữa với người nhà họ Trần.
Chu Lệ Ngọc còn nhìn thấy trên quân phục của người đàn ông nước Liệt Ưng cao lớn như ngựa này thế mà lại có năm ngôi sao giống với Lê Uy Long!
Thấy tình hình như vậy, Chu Lệ Ngọc lập tức sợ ngây người!
Không hề nghi ngờ, người đàn ông nước Liệt Ưng mặc quân phục có năm ngôi sao này cũng là một vị tướng năm sao!
Vừa rồi khi đám người nước Liệt Ưng này đến nhà họ Trần, cô ta vẫn còn ngủ, không biết đã xảy ra chuyện gì. Hiện giờ nhìn thấy tình hình này mới biết không phải có khách quý đến nhà mà là quân địch đến!
Xem ra, quân địch của nước Liệt Ưng đã đánh hạ được thành phố Quốc Hòa rồi.
“Các người… các người thế mà lại đón quân địch vào trong nhà ư?” Chu Lệ Ngọc tức giận chất vấn.
“Hỗn xược! Quân địch gì chứ? Đây là bạn của nhà họ Trần chúng ta!” Ông cụ Trần lập tức giận dữ quát một tiếng.
“Bạn bè cái gì, bọn họ là quân lính nước Liệt Ưng, là kẻ địch của Long Quốc chúng ta! Nhà họ Trần các người thế mà lại nhanh chóng đầu quân cho địch như vậy!” Chu Lệ Ngọc thật sự không ngờ, bản thân cô ta vừa rồi chỉ là quá mệt mỏi, không cẩn thận ngủ thiếp đi, thế mà người nhà họ Trần đã đi theo địch rồi!
“Chúng tôi đây là cải tà quy chính, không phải theo địch! Mau dẫn cô ta về, đừng để cô ta ở chỗ này làm mất mặt xấu hổ, mất hết cả hứng của chúng tôi!” Ông cụ Trần tức giận nói.
Ngay khi đám người hầu chuẩn bị áp giải Chu Lệ Ngọc trở lại phòng thì Arnold đột nhiên lên tiếng: “Chờ đã!”
Cả nhà họ Trần lập tức sửng sốt.
Sau đó, Arnold dùng đôi mắt mơ màng say rượu nhìn chằm chằm vào Chu Lệ Ngọc, nói: “Cô chủ nhà họ Chu này cũng không kém như cậu đã nói như vậy. Tôi cảm thấy cô ta rất xinh đẹp mà!”
“Cô ta… dáng vẻ này của cô ta cũng gọi là xinh đẹp ư?” Trần An Khang có chút cạn lời. Trong lòng thầm nghĩ, cái tên Arnold này e là chưa từng nhìn thấy phụ nữ xinh đẹp của Long Quốc rồi. Ngay đến Chu Lệ Ngọc mà trong mắt anh ta cũng gọi là xinh đẹp. Nếu để anh ta nhìn thấy Chu Nhược Mai cô cả nhà họ Chu thì chẳng phải sẽ chết mê chết mệt ư?
“Mặc kệ nói thế nào thì chỉ dựa vào cô ta là em vợ Lê Uy Long, đã là xinh đẹp rồi!” Arnold nói.