“Để ông ta giết chị luôn đi, muốn chị quỳ xuống xin lỗi kẻ địch á, không có chuyện đó đâu.” Chu Lệ Ngọc nói.
“Cô hai nhà họ Chu, cô thật sự không sợ chết sao?” Chiến thần bất bại Arnold lạnh lùng dò hỏi.
“Bớt nói nhảm lại, muốn giết muốn làm gì thì tùy ông.” Chu Lệ Ngọc thà bị gi3t chết cũng không muốn bị làm nhục.
“Muốn chết sao? Không dễ dàng như vậy đâu. Cô là em vợ của Lê Uy Long, sao tôi có thể dễ dàng gi3t chết cô được?” Chiến thần bất bại Arnold nói.
Advertisement
“Rốt cuộc ông muốn làm gì?” Chu Lệ Ngọc nói.
“Tôi phải tra tấn cô thật mạnh vào, cho anh rể cô nhìn xem tôi tra tấn cô đến chết đi sống lại như thế nào.” Arnold nói.
Chu Lệ Ngọc nghe được những lời Arnold nói, cô sợ hãi đến choáng váng mặt mày.
Chu Hoàng Lâm cũng cực kỳ sợ hãi, tuy rằng anh ta muốn được đầu quân vào nước Liệp Ưng nhưng không muốn chị gái ruột của mình bị tra tấn, bị lăng nhục.
Advertisement
“Ghi hình trực tiếp một lần nữa, ghi lại cảnh cô hai nhà họ Chu bị tra tấn lại.” Chiến thần bất bại Arnold nói với tên phụ trách ghi hình.
“Rõ.” Tên cầm máy quay phụ trách ghi hình kia bắt đầu mở máy lên lần nữa.
Thời điểm Chu Lệ Ngọc hắt rượu vào chiến thần bất bại Arnold, tên phụ trách ghi hình trực tiếp kia cũng tạm dừng lại cảnh quay.
Chủ soái, chiến thần lại bị kẻ khác hắt rượu vào mặt, tình huống như vậy cực kỳ tổn hại đến hình ảnh của ông ta, đương nhiên không thể công bố ra bên ngoài được.
“Đè lên cô ta, làm cho cô ta ngã xuống đất.” Lúc này Arnold lại ra lệnh.
Đám binh mã của nước Liệp Ưng ùa lên, đè lên Chu Lệ Ngọc, đẩy cô ngã xuống đất.
Lúc này Chu Lệ Ngọc sợ run cả người, cô thầm nghĩ đến chuyện Arnold muốn bọn họ làm nhục cô, còn gh hình trực tiếp lại?
Nếu đúng là như vậy thật, vậy cô đúng là sống không bằng chết, sau này cũng không thể gặp ai được nữa.
Người nhà họ Trần nhìn mọi chuyện đang diễn ra, đều nghĩ rằng Arnold muốn ở trước mặt tất cả mọi người hủy hoại Chu Lệ Ngọc.
Mặc dù Chu Lệ Ngọc cũng là con gái của nhà họ Chu, nhưng không một ai dám đứng lên cầu xin cho cô, phải nói là không một ai muốn đứng lên cầu xin cho cô mới đúng.
Đơn giản bởi vì bọn họ muốn lấy lòng chiến thần bất bại Arnold, cho dù chiến thần bất bại Arnold có muốn làm cái gì đi chăng nữa bọn họ cũng không quan tâm, chỉ cần ông ta cảm thấy vui mừng, phấn chấn là ổn.
Lúc này, chiến thần bất bại Arnold nói: “Đánh, đánh cho tôi, đánh mạnh vào, đánh cho cô ta sợ chết khiếp đi.”
Lúc này, binh lính của nước Liệp Ưng lập tức dùng báng súng đánh mạnh vào người Chu Lệ Ngọc.
“Á a a…”
Bọn họ dùng báng súng đánh xuống như mưa rơi vào người Chu Lệ Ngọc, cứ không ngừng, không ngừng, Chu Lệ Ngọc cũng không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Đến tận lúc này, Chu Lệ Ngọc mới biết chiến thần bất bại Arnold nói muốn tra tấn cô thật tàn bạo là muốn đánh cho cô sợ chết khiếp chứ không phải làm nhục cô.
Chỉ một lúc sau, Chu Lệ Ngọc bị đánh bị thương khắp thân thể, khóe miệng cũng rướm máu.
“Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa, chiến thần bất bại Arnold, xin ngài tha cho chị gái của tôi.” Chu Hoàng Lâm nhìn thấy Chu Lệ Ngọc bị đánh thảm đến như vậy, không nhịn được quỳ xuống một cái rầm, quỳ xuống dưới chân Arnold cầu xin.
“Cút! Nếu còn không cút. Ta đánh cả ngươi.” Chiến thần bất bại Arnold phẫn nộ quát lên.
Đám binh lính của nước Liệp Ưng vẫn tiếp tục đánh đòn hiểm vào người Chu Lệ Ngọc, Trần An Khang cùng với người nhà họ Trần đều yên lặng đứng một bên xem, không nói một câu nào.
Còn Chu Hoàng Lâm nghe thấy chiến thần bất bại Arnold tức giận quát lên, không những không cút, còn ôm lấy đùi ông ta, rồi khóc lóc cầu xin: “Chiến thần bất bại Arnold, xin ngài đại nhân độ lượng, không so đo với chị của tôi, chị ấy là một cô gái nhỏ bé yếu ớt như vậy, nếu như tiếp tục đánh, chị ấy sẽ chết mất.”
Chu Lệ Ngọc còn đang bị đánh nhìn thấy em trai mình Chu Hoàng Lâm tiến lên cầu xin chiến thần bất bại Arnold, cô lớn giọng quát: “Hoàng Lâm, không cần em đi cầu xin ông ta! Cho dù chị bị đánh chết đi nữa cũng sẽ không cúi đầu trước kẻ địch.”
“Đánh mạnh nữa vào cho ta, xem cô ta có còn mạnh miệng được như vậy nữa không.” Chiến thần bất bại Arnold nhìn thấy Chu Lệ Ngọc quật cường như vậy, ông ta cực kỳ tức giận.
Sau đó, ông ta giơ chân đá văng Chu Hoàng Lâm ra ngoài, giận dữ hét lên: “Đánh chết cả em trai cô ta đi.”
Nghe được mệnh lệnh của Chiến thần bất bại Arnold, lập tức có một đám binh lính của nước Liệp Ưng nữa tiến đến, dùng báng súng đánh vào người Chu Hoàng Lâm.
“Á a a…”
Chu Lệ Ngọc cùng Chu Hoàng Lâm đều bị quân lính của nước Liệp Ưng đánh cho thê thảm, hai chị em không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Binh lính phụ trách ghi hình trực tiếp đang chiếu thẳng vào hai chị em Chu Lệ Ngọc cùng Chu Hoàng Lâm đang bị đánh tàn bạo kia.
…
Cùng lúc đó, trong màn đêm có vô số máy bay ch iến đấu đang hướng đến phía Nam.
Những chiếc máy bay ch iến đấu này là do Lê Uy Long cùng các tướng lĩnh của đoàn máy bay chi ến đấu điều khiển.
Hộ soái Trấn Nam Trần Kiệt đã sớm nhận được tin tức máy bay chiế n đấu của Lê Uy Long sẽ sớm bay đến phía nam, anh chỉ huy trong quân khu đưa máy bay ch iến đấu hạ cánh an toàn, rồi tự mình đi nghênh đón Lê Uy Long.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, máy bay ch iến đấu đều hạ cánh xuống khu vực sân bay phía Nam.
Sau đó, toàn quân thi hành mệnh lệnh bảo vệ Lê Uy Long, cùng Hà Ngọc Lan và sự bảo vệ của hộ vệ đi tới phía máy bay chi ến đấu.