“Nhiệm vụ cụ thể, đợi hộ soái sắp xếp.” Hà Ngọc Lan nói.
“Hộ soái đích thân giao nhiệm vụ cho chúng tôi sao?” Nữ viên đội đặc công kinh ngạc hỏi.
Advertisement
“Đúng vậy, là hộ soái bảo các cô đến.” Hà Ngọc Lan nói.
“Nhiệm vụ do đích thân hộ soái sắp xếp, nhất định là nhiệm vụ vô cùng quan trọng.” Một nữ đặc công khác nói.
Advertisement
“Đúng vậy, nhiệm vụ lần này vô cùng khó khăn, thậm chí có thể nói là chín phần chết một phần sống, mọi người phải chuẩn bị sẵn sàng.” Hà Ngọc Lan nói.
“Có thể được hộ soái đích thân giao nhiệm vụ, thì đó chính là vinh hạnh của đội đặc công Phượng Hoàng chúng tôi.” Một nữ đặc công nói.
“Tôi đi báo cho hộ soái trước, các cô ở bên ngoài đợi.” Hà Ngọc Lan nói xong thì đi đến biệt thự.
Lê Uy Long nhìn thấy Hà Ngọc Lan đến, bèn hỏi: “Đội đặc công Phượng Hoàng đã đến rồi sao?”
“Vâng, sao anh lại biết?” Hà Ngọc Lan hỏi.
“Tôi nghe thấy tiếng xe đến, hơn nữa, các cô ấy vừa đến vậy thì đã líu rít với cô, tôi có thể không biết được sao?” Lê Uy Long nói.
“Nếu anh đã biết đội đặc công Phượng Hoàng đến rồi, vậy thì lúc nào thì chúng tôi hành động được?” Hà Ngọc Lan hỏi.
“Tôi đang đợi tin tức của tổ shadow, bây giờ tổ đặc công shadow vẫn chưa điều tra rõ được bố trí canh phòng quân số của Arnold, một khi biết được bố trí canh phòng quân số của quân địch thì sẽ lập tức hành động!” Lê Uy Long nói.
“Được, vậy chúng tôi đợi tin tốt lành, trước giờ chưa từng có chuyện gì mà đặc công shadow không làm được, tôi tin các cô ấy rất nhanh sẽ điều tra được bố trí canh phòng của quân địch.” Hà Ngọc Lan nói.
“Được rồi, cô ra ngoài trước đi.” Lê Uy Long không muốn đêm hôm khuya khoắt ở một mình cùng với Hà Ngọc Lan trong phòng khách. Hôm nay Chu Nhược Mai đã ghen lúc ở trên xe đấy!
Nếu để Chu Nhược Mai ở trong phòng lại nghe được mình trò chuyện với Hà Ngọc Lan ở phòng khách quá lâu thì chắc chắn cô sẽ không vui.
“Vâng!” Hà Ngọc Lan cũng không nói nhiều, lập tức xoay người rời khỏi biệt thự.
…
Sau khi những quân địch tấn công ở bệnh viện bị ba mươi triệu tướng sĩ sư đoàn dũng sĩ do Lê Uy Long phái đi đánh bại, thì hốt hoảng chạy về chỗ Arnold.
Trong quá trình các quân địch bỏ chạy, có mấy “binh lính” mặc quân trang nước Liệp Ưng nhảy ra từ trong hẻm nhỏ chạy theo bọn họ cùng quay về.
Mấy binh lính nước Liệp Ưng này thật ra là Trương Minh Nguyệt và thành viên của tổ shadow của cô ấy hóa trang thành.
Trương Minh Nguyệt nhận được mệnh lệnh của Lê Uy Long, muốn mau chóng điều tra được bố trí canh phòng quân số của Arnold ở nhà họ Trần, nên cô ấy lập tức nghĩ ra một cách. Cô ấy chọn mấy nữ đặc công của tổ shadow giỏi giang, dịch dung thành binh lính của nước Liệp Ưng, trà trộn vào bên trong quân địch.
Đúng lúc quân đội nước Liệp Ưng tấn công bệnh viện bị sư đoàn dũng sĩ đánh tan tác, tạo cơ hội cho Trương Minh Nguyệt.
Vì vậy, cô ấy thừa dịp lúc đội quân địch tháo chạy, tự mình mang theo các đặc công shadow đã dịch dung chạy trốn cùng quân địch.
Đội quân địch đang chạy trối chết, sao có thể để ý được nhiều chuyện, bọn họ đương nhiên không biết các binh lính lẫn vào là người của tổ đặc công shadow, cho rằng các cô là người của mình.
Phần còn lại của đội quân địch này, rất nhanh đã chạy trốn đến phụ cận nhà họ Trần, Trương Minh Nguyệt và thành viên tổ đặc công shadow của cô cũng “trốn” theo đến phụ cận nhà họ Trần.
Arnold biết được sư đoàn tinh nhuệ của mình lại có thể bị sư đoàn dũng sĩ của Lê Uy Long đánh đến mức chạy trối chết, quân lính tan rã, thì lập tức tức giận!
“Rốt cuộc đã làm cái quái gì vậy? Sư đoàn dũng sĩ của Lê Uy Long đi đường xa, từ phía Bắc xa xôi đến, sớm đã mệt mỏi không chịu được, sư đoàn tinh nhuệ của chúng ta lại có thể không đánh nổi bọn họ?” Arnold nổi trận lôi đình chất vấn.