Chương 265
Có điều cô ta có thể phân biệt được đâu là mơ và đâu là thực.
Kết hôn với một vị tướng quân quả là một giấc mơ.
Thực tế…
Cô ta sẽ chỉ tìm một người có điều kiện tương đối tốt, có thể khiến mình cơm no áo ấm trong suốt quãng đời còn lại.
Cô ta lên xe của La Phong, cũng chỉ vì biết được nhà họ La có quen biết với tướng quân.
“La Phong.”
“Ừ, em nói đi?”
Hà Tâm muốn nói nhưng lại thôi.
“Tiểu Tâm, chúng ta có quan hệ như thế nào chứ? Có chuyện gì em cứ nói thẳng, bằng năng lực của anh bây giờ có thể giúp em giải quyết mà. Nhìn trúng cái váy nào sao? Hay là thích cái túi nào mà không có tiền mua? Không sao, chuyện nhỏ.”
La Phong há mồm ngậm miệng đều là tiền, Hà Tâm có chút phản cảm.
Tuy nhiên, cô ta không nói ra.
“Anh nói anh có biết tướng quân, là vị tướng quân nào thế?”
“Hả?”
La Phong sửng sốt một chút, chợt khoe khoang: “Tiêu Dao Vương, biết không?
Tướng quân dưới trướng của Tiêu Dao Vương, tên là Hoắc Đông, quân hàm một sao.”
Nghe vậy, Hà Tâm động lòng.
Anh ta quen biết Hoắc Đông, người này rất nổi tiếng ở Tây Cảnh.
“Anh, anh có thể giới thiệu tôi với người đó một chút được không, tôi muốn chụp ảnh chung với anh ấy.”
“Điều này..”
Vẻ mặt La Phong khó xử nói: “Tiểu Tâm à, Hoắc tướng quân là người nào em chẳng lẽ em còn không biết sao? Cho dù anh quen biết, có thể gọi điện thoại nhờ anh ta làm việc, nhưng em là ai? Một nhân vật nhỏ như em, em cảm thấy người ta sẽ đến gặp em sao?”
Hà Tâm gật đầu.
Nói cũng phải.
Xem ra cô ta không thể thực hiện được ước mơ của mình rồi.
Cô ta không nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy có chút mất mác.
Rất nhanh La Phong đã đưa Hà Tâm đến Mỹ Vị Hiên.
Anh ta đặt chỗ ở phòng khách.
Bởi vì Giang Trung người có tiền rất nhiều, bây giờ đang là giờ cơm trưa, phòng bao đã sớm kín chỗ, anh ta nhiều nhất cũng chỉ có thể đặt ở phòng bao đồng giá thấp nhất.
La Phong đã lên kế hoạch xong.
Trong bữa ăn gọi vài chai rượu.
Anh ta biết Hà Tâm tửu lượng kém, căn bản là vừa uống vào đã say.
Bây giờ anh ta phải tìm mọi cách để Hà Tâm uống rượu, như vậy cơ hội của anh ta đến rồi.
“Đồ đĩ thối, cho cô giả bộ thanh cao, đợi khi tôi chơi cô, coi cô còn giả bộ được không.” Trong lòng anh hừ lạnh một tiếng.