Long Vương Trở Lại

Chương 364



Chương 364

Cô đột nhiên đứng dậy, gật đầu nói: “Được, mười triệu đúng không, tôi đồng ý.”

Cả nhà người đàn ông vạm vỡ cũng không ngờ nhà họ Đường lại dễ nói chuyện như vậy.

Những sự cố trị liệu trước đây, bệnh viện đều nghĩ cách chối bỏ trách nhiệm, cuối cùng cho dù có đền tiền thì cũng phải kiện cáo, kéo dài ba đến năm năm.

Lúc này, bọn họ cảm thấy mười triệu còn ít quá.

Cả nhà tụ lại bàn bạc với nhau.

“Ông xã, có phải là ít quá không?”

“Bố, đúng đấy, con nghe nói gần đây nhà họ Đường hợp tác với không ít công ty lớn, đang mở rộng kinh doanh đấy.”

“Nhân cơ hội này thì đòi nhiều một chút.”

Rất nhanh, người một nhà bọn họ đã bàn bạc xong.

Người đàn ông vạm vỡ đứng ra lần nữa, hung hãn kêu lên: “Mười triệu ít quá, hôm nay không đưa năm mươi triệu, chuyện này không xong đâu.”

“Ôi… Người bố tội nghiệp của con, bố chết thật là thảm quá.”

“Ông nội, ông chết thảm quá đi.”

Cả nhà khóc lóc trước cửa bệnh viện Vĩnh Nhạc nhà họ Đường.

“Thần, làm sao đây?” Đường Sở Sở cũng hơi lo lắng, không ngờ những người này lại nhân cơ hội mà lên giá, cô đã đồng ý đưa mười triệu để dàn xếp chuyện này rồi, bây giờ bọn họ lại mở miệng đòi năm mươi triệu.

Gần đây nhà họ Đường đã lãng phí không ít tiền, cộng thêm cô đang mở rộng kinh doanh, cũng đầu tư vào số tiền không nhỏ.

Bây giờ trong tài khoản của công ty cũng chỉ còn hai mươi triệu vốn lưu động mà thôi.

Làm gì lấy ra được năm mươi triệu?

Giang Thần nhìn cả nhà đó, lạnh giọng nói: “Đừng có quá đáng, ông già này vốn dĩ đã mắc bệnh nan y, vẫn luôn uống thuốc của Vĩnh Nhạc đã duy trì tính mạng, ông ta chết là do uống thuốc của chúng tôi, hay do bệnh phát tác vẫn chưa xác định được, nếu các người đã muốn năm mươi triệu, vậy thì làm theo trình tự chính quy đi, mời pháp y xét nghiệm tử thi đi.”

Giang Thần vừa nói xong, cả nhà người đàn ông vạm vỡ lập tức ngẩn ra.

Làm theo trình tự chính quy?

Bố anh ta đúng là có bệnh, hơn nữa bệnh này trị không được, vẫn luôn uống thuốc để kéo dài mạng sống.

Nếu như xét nghiệm ra được là tự mình chết, vậy thì một đồng cũng sẽ không có được.

Nghe thấy vậy, không ít người qua đường chỉ chỉ trỏ trỏ.

“Nói rất có lý, ông ta vốn dĩ là có bệnh, chưa chắc đã chết vì uống thuốc của Vĩnh Nhạc.”

“Vậy thì cũng chưa chắc, các người không nhìn thấy nhiều người đều xảy ra chuyện sao?”

“Nếu chỉ có một mình ông già này, có lẽ chỉ là sự cố, nhưng nhiều người như vậy, vậy thì không phải sự cố rồi.”

Không ít người đang bàn tán.

Còn cả nhà người đàn ông vạm vỡ cũng đang bàn bạc.

Bọn họ cảm thấy, nếu làm theo trình tự chính quy thì không biết ngày tháng năm nào mới có thể lấy được tiền.

Sau khi bàn bạc, họ vẫn là cảm thấy lấy mười triệu đi thì hơn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.