Long Vương Trở Lại

Chương 370



Chương 370

“Tôi còn tưởng Giang Trung có một thần y trẻ tuổi, có thể đè bẹp thần y Phương.”

“Xì, hóa ra là quảng cáo.”

“Thủ đoạn của Vĩnh Nhạc quá tệ.”

Mọi người lần lượt rời đi, coi thường những gì đã xảy ra ở bệnh viện Vĩnh Nhạc.

Bệnh viện Vĩnh Nhạc, phòng khách.

Đường Hải mắng: “Giang Thần, cậu làm cái gì vậy? Đây là cơ hội tốt để tuyên truyền cho Vĩnh Nhạc, nhưng đã bị cậu phá hủy hoàn toàn, quảng cáo cái gì chứ, đây là quảng cáo sao?”

Giang Thần ngồi xuống châm một điếu thuốc.

Đường Thiên Long hỏi: “Giang Thần, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tất cả là do cháu làm sao?”

“Quảng cáo sao?”

Sắc mặt Giang Thần trầm xuống nói: “Cháu không có rảnh rỗi như vậy, nhiều người xảy ra chuyện như vậy, đây là quảng cáo sao? Không nói quảng cáo, chẳng lẽ nói thuốc của Vĩnh Nhạc có vấn đề sao? Nếu không thừa nhận đang quảng cáo, giới truyền thông chắc chắn sẽ điều tra đến cùng, việc này ảnh hưởng thế nào đến Vĩnh Nhạc ông có biết không?”

Đường Lỗi đứng lên nói: “Ý của cậu là, thuốc của bệnh viện Vĩnh Nhạc có vấn đề?”

Giang Thần gật đầu: “Cái này tám chín phần là vậy.”

Đường Lỗi lạnh lùng nói: “Cho dù thuốc có vấn đề thì có thể trách ai được. Sở Sở là chủ tịch của Vĩnh Nhạc, mọi chuyện của Vĩnh Nhạc đều do nó quyết định, tôi nghe nói gần đây Vĩnh Nhạc đã thay đổi nhà cung cấp dược liệu?”

Giang Thần nhìn Đường Sở Sở.

Đường Sở Sở gật đầu: “Đúng là như vậy. Công ty cung cấp dược liệu cho Vĩnh Nhạc trước đây là một công ty nhỏ. Với sự hợp tác sâu rộng với Thiên Quân, em đã hủy hợp tác với một số công ty trước đó và lấy thuốc của Thiên Quân. Thiên Quân là tập đoàn lớn, thuốc của Thiên Quân chắc chắn không có vấn đề.”

Đường Mộng Oánh kỳ lạ nói: “Có vấn đề hay không chỉ có cô mới biết được, cung cấp dược liệu rất có lời, ai biết được cô có âm thầm ăn chặn tiền, rồi nhập một lô dược liệu giá rẻ hay không?”

“Đúng vậy.” Đường Lỗi nhìn Đường Thiên Long nói lớn: “Ông nội, ông phải điều tra kỹ lưỡng chuyện này. Vĩnh Nhạc trước đây chưa từng xảy ra chuyện, hiện giờ Sở Sở là chủ tịch, chỉ mới mấy ngày đã xảy ra chuyện lớn như vậy, hơn nữa nghe nói Đường Tùng đã mua một chiếc xe hạng sang hơn hai trăm vạn. Còn chưa hết tháng lại không có chia hoa hồng, nhà bọn họ lấy đâu ra tiền để mua một chiếc xe hạng sang như vậy?”

Đường Mộng Oánh gật đầu nói: “Mới có mấy ngày đã lấy của công ty mấy trăm vạn, còn mua được xe hơn hai trăm vạn.”

Đường Tùng tức giận chửi bới: “Đừng có đổ oan, tôi mua xe từ lâu rồi. Đây là tiền riêng của gia đình chúng tôi.”

Hà Diễm Mai cũng bất mãn mắng: “Hai người các người đừng có nói nhảm nữa, Sở Sở nhà chúng tôi không có làm những chuyện như vậy.”

Đường Thiên Long đưa mắt liếc nhìn Đường Sở Sở một cái.

“Sở Sở, ngồi ở vị trí này, không thể tránh khỏi sẽ phạm phải sai lầm, nhưng cháu phải toàn tâm toàn ý đối với gia tộc. Nếu cháu dùng loại kém chất lượng như thế này, sẽ hủy hoại danh tiếng của Vĩnh Nhạc và sẽ gây ra rắc rối lớn.”

“Ông nội, cháu không có.” Vẻ mặt Đường Sở Sở đầy oan ức.

Cô là người hết lòng vì gia tộc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.