Long Vương Trở Lại

Chương 737



Chương 737

Hoắc Đông không biết là ai gọi tới cho tới khi nghe Văn Tâm nói tới anh Giang, là anh ta biết ngay đó chính là Giang Thần.

“Ở bệnh viện quân khu”

“Cái gì? Ở bệnh, bệnh viện sao?” Sắc mặt Văn Tâm lập tức thay đổi, vội vàng hỏi: “Anh ấy thế nào rồi?”

“Tự cô tới mà xem đi” Hoắc Đông không muốn nói nhiều làm gì.

Mà sau khi Văn Tâm cúp điện thoại thì cô ấy lập tức đi tới bệnh viện quân khu.

Tại nhà họ Đường.

Cả nhà tề tựu đông đủ.

Đường Thiên Long đang ở nhà họ Đường, họ cũng biết chuyện Đường Tùng và Đường Sở Sở bị trói bắt đi, không cần nghĩ thì họ cũng biết chuyện này có liên quan với nhà họ Ngụy, là nhà họ Ngụy chỉ điểm và cũng là do nhà họ Ngụy cố ý trả thù.

Bây giờ, trên TV đang phát lại tin tức.

Nhìn thấy tin tức này, ai trong nhà họ Đường cũng ngây người ra.

Ngụy Quang chết rồi?

Mã Hóa Long cũng chết luôn?

Cả nhà họ Đường đều trợn tròn mắt, khó mà tin nổi đây là sự thật.

Nhà họ Ngụy vừa mới ra tay trả thù nhà họ Đường đôi chút, sao chỉ mới một buổi chiều thì họ đã chết hết cả rồi?

Một lúc sau thì Giang Thần và Đường Sở Sở cũng trở về.

Nhìn thấy Đường Sở Sở bình yên vô sự, Hà Diễm Mai vội vàng vọt tới, vui tới phát khóc: “Sở Sở, con không sao là quá tốt rồi, thật sự là quá tốt rồi, mẹ vừa xem tin tức, nói là anh Mã kéo bầy kéo đãng ở sơn trang Hoa Quế làm chuyện phi pháp, mẹ còn tưởng rằng…”

“Mẹ à, con không sao rồi, nhờ Giang Thần báo cáo, nên quân đội mới tiến hành vây bắt, cũng may là lần này có Giang Thần.”

“Ủa rồi thằng Tùng đâu con? Em con đâu?”

“Chồng em đâu? Chồng em sao rồi?”

Ngô Mẫn không thấy Đường Tùng bèn nghĩ tới kết cục xấu nhất, cô ta khóc lớn: “Tùng ơi là Tùng, sao anh bỏ em mà đi, con của chúng ta còn chưa ra đời nữa mà? Chồng ơi là chồng!”

“Mẹ, em ấy không sao cả, chỉ là bị thương nên bây giờ còn trong bệnh viện, chúng ta đến bệnh viện thăm em ấy đi”

Nghe vậy, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó cả nhà lập tức đi tới bệnh viện. Đường Tùng được đưa tới bệnh viện rất kịp thời nên bây giờ cũng đã làm xong phẫu thuật.

Trong phòng chăm sóc đặc biệt, Đường Tùng đang nằm ngớ người trên giường.

Sự việc tối nay, thật sự đã gây nên cú ám ảnh sâu sắc trong lòng mỗi người.

Cậu ta cứ ngỡ mình đã sắp chết, nên đã sẵn sàng tâm lý, nhưng cậu ta không ngờ Giang Thần lại kịp thời xuất hiện, cứu cậu ta một mạng.

Cậu ta càng không ngờ Giang Thần lại chính là Hắc Long.

Nếu anh ta là Hắc Long, vậy Giang Thần của tập đoàn Giang Long là ai?

Cậu ta cảm thấy đầu mình quá bé để có thể tiếp nhận lượng thông tin quá lớn này.

Nhưng khi Giang Thần cõng cậu ta, lại vẫn có thể thong dong giải quyết hơn trăm người, cuối cùng còn có sự xuất hiện của Tiêu Dao Vương, Giang Thần còn xưng anh em với người ta.

Cái này không phải Hắc Long thì còn là ai cơ chứ?

Cậu ta thật sự nghĩ mãi cũng không ra, tại sao lai lịch của Giang Thần lớn như vậy, mà còn muốn ở rễ nhà họ Đường, vì sao còn phải chịu thiệt ở nhà họ Đường cơ chứ?

Nhớ lại những chuyện xảy ra ở nhà họ Đường gần đây. Tất cả đều có sự trợ giúp âm thầm của cậu chủ Giang thần bí.

Bây giờ nghĩ kỹ lại, cái cậu Giang thần bí này chẳng phải là Giang Thần hay sao, là Giang Thần con rể nhà họ Đường, là anh rể của cậu ta.

Đường Tùng nghĩ tới thất thần. Sau đó cửa được người ta đẩy vào, cả đám người đi đến. Đây đều là người nhà họ Đường.

“Ông xã, anh sao rồi?” Ngô Mẫn vừa vào phòng bệnh, đã lập tức lao tới chỗ Đường Tùng, thấy cậu ta băng gạc khắp người, cô ta khóc lớn.

Đường Tùng có hơi đau đầu, thấy phía sau còn có Giang Thần đi theo vào, cả người cậu ta không khống chế được mà run rẩy.

Trước kia, cậu ta coi Giang Thần là phế vật, hết chửi lại đánh đập.

Liệu anh ta có trả thù mình hay không đây? Đường Tùng lo lắng suy nghĩ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.