Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 236: Đi tới



Biên soạn: Đức Uy

Bản convert lấy từ truyencv.com

---------------------------------------------- 

Hai tay hợp lại, ninh!

"Răng rắc!" Đầu của xích hắc thân ảnh trực tiếp xoay tròn về phía sau 180 độ, thân thể cường hãn kia trong nháy mắt cứng ngắc, sau đó liền chậm rãi mềm oặt ngã xuống. 

Một đoàn linh lực tuôn ra, gia nhập vào bên trong vòng xoáy quanh người Đường Vũ Lân.

"Đại Lực Viên. Hẳn là Bách Niên cấp bậc." Cho tới giờ khắc này, những người khác mới nhìn rõ ràng Hồn Thú bị Đường Vũ Lân đánh gục là con gì.

Từ lúc con Bách Niên Đại Lực Viên này xuất hiện, cho đến khi bị Đường Vũ Lân đánh giết, toàn bộ quá trình trước sau bất quá chỉ mấy giây mà thôi.

Đại Lực Viên lấy sức mạnh làm chủ, trong đồng niên Hồn Thú, sức mạnh của nó ít có đối thủ. Đáng tiếc lần này nó đụng phải Đường Vũ Lân, siêu cấp quái vật nổi danh về độ cường hãn thân thể. Thời điểm liều mạng sử dụng sức mạnh, cũng là lúc kết cục của nó đã xác định.

Đường Vũ Lân đối với biểu hiện vừa rồi của mình cũng rất hài lòng, Khống Hạc Cầm Long hắn vận dụng càng ngày càng thuần thục điêu luyện. Mà phương pháp vận chuyển của Khống Hạc Cầm Long đối với Huyền Thiên Công có tác dụng bổ trợ rất hữu ích. Tuy rằng hiện tại hồn lực của hắn chỉ hai mấy cấp, nhưng tu luyện Huyền Thiên Công trong thời gian dài khiến cho hồn lực của hắn ngưng tụ cực kỳ vững chắc, so với Hồn Sư bình thường khả năng duy trì năng lực chiến đấu cùng cường độ hồn lực đều mạnh hơn nhiều.

Sau khi rời khỏi lãnh địa của bầy Hỏa Diễm Ma Sư, số lượng Hồn Thú bọn họ tao ngộ cũng bắt đầu dần tăng lên. Dù sao đây cũng là Bạo Động Thăng Linh Đài, Hồn Thú xuất hiện từ bốn phương tám hướng cứ nối liền nối liền hoài không dứt. Nhưng tiểu đội của Đường Vũ Lân, lấy hắn làm trụ cột, những Hồn Thú này căn bản không tạo ra nổi sóng gió gì.

Một đám sói điên cuồng xuất hiện, nỗ lực công kích bọn họ. Cuối cùng bị Lam Ngân Đột Thứ Trận ổn định toàn cục, bọn chúng cũng bị thương tích phần lớn. Đối với những bầy đàn chủ yếu lấy Thập Niên Hồn Thú làm trụ cột như thế này, Đường Vũ Lân cũng không ham giết chóc, bởi vì đối với bọn họ mà nói, loại Hồn Thú cấp bậc này đối với “thăng linh” cũng không có tác dụng gì.

Sau khi ổn định đối phương xong, bọn họ liền rời đi.

Mỗi hai giờ lại nghỉ ngơi nửa giờ, bọn họ vẫn tiến về nơi sâu xa của rừng rậm, linh lực xung quanh cơ thể bốn người cũng càng ngày càng dày đặc lên, tốc độ hấp thu không đuổi kịp tốc độ tăng cường của bọn họ.

Trời hưng hửng sáng, ngày thứ nhất tiến vào Bạo Động Thăng Linh Đài của bọn họ cũng sắp kết thúc, bọn họ cũng đã đi tới nơi này mười mấy tiếng, khoảng cách đến thời điểm đạt yêu cầu của cuộc thi cuối kỳ cũng càng lúc càng gần.

Đương nhiên, bọn họ vốn không cảm thấy cuộc thi cuối kỳ có chút khó khăn gì đối với bọn họ cả.

"Mọi người nghỉ ngơi một chút đi." Ở trong Thăng Linh Đài, cũng không cần lo lắng đến vấn đề đói bụng, nói theo một ý nghĩa nào đó, bọn họ đối với thế giới này đều là hình chiếu mà thôi, cũng không phải là thân thể thực sự. Đương nhiên, sau khi ra ngoài cũng phải cần ngay lập tức bổ sung lượng lớn đồ ăn để bù đắp.

Rạng đông, ánh bình minh tỏa sáng, Đường Vũ Lân nhìn về vệt ngân bạch sắc phía xa chân trời, yên lặng tu luyện Tử Cực Ma Đồng. Hắn đã nếm thử, ở trong Thăng Linh Đài tu luyện Tử Cực Ma Đồng chẳng những có hiệu quả, hơn nữa còn có cảm giác làm chơi ăn thật. Còn nguyên nhân hắn cũng không hiểu được, tuy nhiên nếu có hiệu quả thì đương nhiên không thể bỏ qua.

Vũ Trường Không đã từng từng nói với hắn, sau khi Tử Cực Ma Đồng tu luyện tới tầng thứ hai, nếu muốn tiếp tục thăng cấp sẽ vô cùng khó khăn, cần nhiều năm tu luyện, tích lũy. Hơn nữa, còn phải xem tự thân ngộ tính cùng vận may. Với tu vi thất hoàn của Vũ Trường Không hiện tại, Tử Cực Ma Đồng vẫn như trước dừng lại ở tầng thứ hai mà thôi.

Cùng hắn đồng thời tu luyện Tử Cực Ma Đồng còn có Hứa Tiểu Ngôn. Tạ Giải hiện tại đẳng cấp chức nghiệp vẫn chưa đạt cấp 3, vì lẽ đó chỉ có thể học hai môn Đường Môn tuyệt học, hắn chọn chính là Huyền Thiên Công cùng Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ, mà Hứa Tiểu Ngôn vì muốn cải thiện tốc độ tu luyện tinh thần lực, do đó nàng đã chọn Huyền Thiên Công cùng Tử Cực Ma Đồng.

Tạ Giải vẫn luôn luôn cố gắng tu luyện, hắn đã sớm nghĩ kỹ, đợi sau khi mình trở thành Cơ Giáp Chế Tạo Sư cấp 3, cũng phải lựa chọn Tử Cực Ma Đồng.

Trước tiên không nói tới tác dụng của Tử Cực Ma Đồng trong thực chiến, chỉ riêng tác dụng bồi dưỡng tinh thần lực đã khiến nó được liệt vào hàng đỉnh cấp công pháp.

"Đến buổi trưa hôm nay, coi như là cuộc thi cuối kỳ của chúng ta cũng đã hoàn thành." Tạ Giải cười hắc hắc nói.

Đường Vũ Lân gật gật đầu, "Không nên có ý nghĩ thả lỏng, lơ là. Dù cho ở trong Sơ Cấp Thăng Linh Đài, cũng vẫn như cũ có nhiều tồn tại có thể uy hiếp đến chúng ta."

Tạ Giải cười ha ha, "Này này đừng có khó vậy chứ! Chân chính có thể uy hiếp đến chúng ta, đơn giản cũng chỉ có vài loại Hồn Thú mà thôi. Vận khí của chúng ta không lẽ kém đến vậy sao?"

Cổ Nguyệt tức giận lườm hắn một cái, "Ngậm cái miệng xui xẻo của ngươi lại!"

Tạ Giải hừ một tiếng, cũng không dám phản bác. Đây chính là thực lực không bằng người a! Sau khi tu vi Cổ Nguyệt tăng lên tới tam hoàn, căn cơ càng ngày càng thâm hậu, đến ngay cả ba người còn lại của Linh Ban, hiện tại cũng không biết cực hạn của nàng tột cùng là đến mức nào.

Dù sao, năng lực cận chiến của Đường Vũ Lân khá là khắc chế Cổ Nguyệt, nhưng Cổ Nguyệt lại có năng lực thuộc tính Không Gian, khả năng nàng bị tóm được là vô cùng nhỏ bé không đáng kể. Bởi vậy, từ thực lực tổng hợp mà xem, Cổ Nguyệt vẫn như trước là người đứng đầu Linh Ban.

Nghỉ ngơi xong xuôi, thiên quang vẫn sáng choang như cũ, Đường Vũ Lân nói: "Chúng ta vẫn nên cẩn thận một tí, trước tiên hoàn thành cuộc thi cuối kỳ rồi hẵng tính. Nơi này địa thế rất tốt, nằm ở đỉnh sườn núi, thích hợp quan sát xung quanh. Mọi người cứ tạm thời ở đây đóng quân. Chờ đủ thời gian của cuộc thi, chúng ta sẽ dùng tốc độ nhanh nhất thâm nhập."

Thăng Linh Đài Đại Sâm Lâm này, càng thâm nhập vào sâu bên trong, Hồn Thú gặp phải sẽ càng cường đại.

Để đoán đúng hướng thâm nhập cũng không thành vấn đề, càng tiến vào sâu trong rừng, thảm thực vật càng tươi tốt, cây cối cũng sẽ tráng kiện hơn. Bọn họ đã mấy lần thử tiến vào sâu trong rừng, nhưng sau khi đến phạm vi nhất định, sẽ vì tao ngộ Hồn Thú mạnh mẽ mà dừng lại.

Ngày hôm nay rất có khả năng là lần cuối cùng bọn họ tiến vào Sơ Cấp Thăng Linh Đài, vì vậy ngoại trừ hoàn thành cuộc thi ra, bọn họ cũng muốn đi đến nơi sâu nhất của nơi này xem xem, đến tột cùng nơi đó có cái gì.

Vị trí này Đường Vũ Lân lựa chọn rất tốt, một quãng thời gian tiếp theo, bọn họ tuy rằng vẫn còn tao ngộ hồn thú công kích, nhưng đều bị bọn họ tiêu diệt hoặc là đánh đuổi. Vì không muốn hấp dẫn đến nhiều Hồn Thú hơn, Đường Vũ Lân hạ lệnh tận lực giảm thiểu giết chóc. Có thể trục xuất liền trục xuất, chỉ có những Hồn Thú ngoan cố hoặc đặc biệt hung hãn, mới sẽ hạ sát thủ.

Thỉnh thoảng gặp phải Hồn Thú có thực lực khá mạnh, dựa vào lợi thế địa hình và sớm phát hiện ra, bọn họ trước hết di chuyển tản ra, đợi bọn chúng rời đi, bọn họ lại quay trở lại vị trí ban đầu.

Chỗ tốt của việc lựa chọn dừng lại một điểm giết thời gian của cuộc thi, đó chính là bọn họ có dồi dào thời gian hấp thu linh lực quay xung quanh cơ thể. Như vậy dù cho tiến được vào nơi sâu nhất của rừng rậm, kết thúc Thăng Linh Đài lữ trình lần này, linh lực cũng sẽ không bị lãng phí.

Giữa trưa.

"Thời gian đã gần đủ rồi." Đường Vũ Lân trong mắt chợt lóe sáng, khí chất trầm ổn bỗng trở nên sinh động hơn, cả người tựa hồ cũng toả ra mấy phần khí tức sắc bén.

"Chúng ta đi thôi!" Hắn là người đầu tiên phóng người lên, quyết định phương hướng, hướng về một nơi có rừng cây dày đặc hơn đi đến.

Bốn đạo ánh sáng màu xanh hạ xuống, phân biệt hòa vào trong cơ thể bốn người bọn họ. Dưới sự giúp đỡ của Phong thuộc tính nguyên tố, thân thể của bọn họ nhất thời trở nên nhẹ hơn rất nhiều.

Lần này, Đường Vũ Lân không hề di chuyển chậm rãi cẩn thận như lúc trước, mà lại dùng tốc độ nhanh nhất phóng về nơi sâu nhất của khu rừng.

Không biết có thể đi xa nhất là đi được bao xa?

Cổ Nguyệt hai tay không ngừng kết ấn tạo ra từng đạo ánh sáng màu xanh, từng con Phong Điểu trinh sát hiện ra, bay lượn xa xa. Đường Vũ Lân xông về phía trước, Cổ Nguyệt ở phía sau thông qua Phong Điểu trinh sát không ngừng chỉ dẫn phương hướng cho bọn họ, cố hết sức né tránh những Hồn Thú có thực lực khá mạnh.

Cứ như vậy, trong quá trình bọn họ cao tốc chạy đi, càng lúc càng thâm nhập vào sâu bên trong.

Càng tiến vào bên trong, thảm thực vật phía trước càng trở nên dày đặc, cho tới khi Đường Vũ Lân không thể không dùng Lam Ngân Thảo mở đường ở mặt trước, không ngừng thông qua dây leo quét ngang để tách các lùm cây ra, mới có thể giúp bọn họ duy trì được tốc độ cao như trước.

Sau 2 giờ liên tục duy trì tốc độ cao đó, bọn họ đã đi được đến vị trí sâu đến mức mà trước đây chưa bao giờ đạt đến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.