Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 618: Giải thưởng lớn



"Báo cáo, hết thảy bình thường, các thành viên Lục Khô Lâu còn lại đã bỏ chạy, đã thông tri với nhà nước tiến hành lùng bắt."

"Tốt, quay về."

Theo Hắc Nhất ra lệnh, ba chiếc Hồn Đạo ô tô không một tiếng động lái tới, Hắc Nhất tự mình ôm bả vai Đường Vũ Lân, mang theo hắn lên chiếc xe của mình.

Khi bọn hắn đi qua các Đấu giả khác, các vị Đấu giả liễn ưỡn ngực, tay phải nắm lại đánh hai lần trên ngực trái. Đây là bày tỏ cảm tạ cùng tôn trọng với đồng bạn.

Mặc dù ngũ tạng như lửa đốt, bị thương không nhẹ, nhưng cảm thụ bầu không khí lúc này, Đường Vũ Lân vẫn thấy nhiệt huyết sôi trào. Đây chính là lần đầu tiên hắn tham gia hành động tập thể của Đấu Hồn Đường đó! Tuy rằng vừa rồi rất nguy hiểm, nhưng Đường Vũ Lân không hối hận. Vô luận xuất phát từ cứu mình hay cứu người, lúc đó hắn không còn sự lựa chọn nào khác.


Lên xe, Đường Vũ Lân cảm thấy rõ ràng ánh mắt mỗi người đều chăm chú trên người mình, cảm giác bị chú ý làm hắn có chút không thích ứng được.

Hắc Nhất lộ ra tướng mạo sẵn có, đám Đấu giả dường như cũng không cảm thấy lạ, khuôn mặt mỉm cười, Hắc Nhất nhìn Đường Vũ Lân, nói: "Vậy mới tốt chứ! Trở về cho ngươi kí đại công. Lần này ngươi cứu được mạng các huynh đệ."

Đường Vũ Lân thấp giọng nói: "Đây là việc ta nên làm".

Hắc Nhất mỉm cười nói: "Nhìn năng lực của ngươi coi như là thiên phú dị bẩm, tốc độ phát triển nhanh, thời khắc mấu chốt không do dự, đây là phẩm chất tốt, tiếp tục giữ vững."

"Vâng."

Hắc Nhất hiển nhiên không có thói quen tán dương người khác. Khi hắn nói ra lời này, các Đấu giả khác lộ rõ vẻ ngạc nhiên, ít nhất trong nhận thức của bọn hắn, vị này cho tới bây giờ đường như chưa có khen ngợi ai như vậy. Nhưng ngẫm lại nếu như không có vị Bạch Tam này, mọi người chỉ sợ đều nguy hiểm đến tính mạng thì bọn hắn bình thường trở lại. Bộ dạng tươi cười của Hắc Nhất không chỉ là của hắn, mà cũng đại biểu cho toàn bộ Đấu giả tham dự hành động hôm nay.


Quay về tổng bộ Đường Môn ở thành Tinh La, đầu tiên Hắc Nhất mời một vị hồn sư hệ Trị Liệu cho Đường Vũ Lân, sau đó đem tất cả Đấu giả huy chương tới.

Từng đạo hào quang số liệu dung hợp, số liệu bên trong huy chương Đấu giả của Đường Vũ Lân cũng xảy ra ít biến hoá.

Số lần tham dự hành động, biến thành 1 lần.

Điểm cống hiến, ba vạn.

Có đặc thù cống hiến, ký đại công 1 lần.

Số liệu nhìn qua rất bình thường lại đại biểu cho nhiều đồ vật không bình thường. Ba vạn điểm cống hiến, đủ cho Đường Vũ Lân mua một môn Đường Môn tuyệt học rồi.

Trước mắt, trong tất cả Đường Môn tuyệt học, Đường Vũ Lân đã học qua đại bộ phận. Kể cả Huyền Thiên Công, Khống Hạc Cầm Long, Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ, Tử Cực Ma Đồng, tất cả bốn loại.

Nếu hắn tiếp tục mua, không có lựa chọn nào khác, nhất định là phương pháp luyện tập Huyền Ngọc Thủ.


Điểm tinh tuý khởi đầu Đường Môn năm đó là ám khí. Có rất nhiều ám khí có độc, mà tu luyện Huyền Ngọc Thủ sẽ đề cao thật lớn cường độ cùng lực lượng đôi tay, bách độc bất xâm, đồng thời vững như kim thạch.

Nhìn qua trong ngũ đại tuyệt học Đường Môn, trừ Ám Khí Bách Giải, Huyền Ngọc Thủ là môn không trọng yếu nhất. Nhưng trong thực tế, có thể được liệt vào Đường Môn tuyệt học, tất nhiên phải có đạo lí của nó.

Về phần Ám Khí Bách Giải, qua vô số đời Đường Môn cải tiến, mặc dù không có đổi tên, nhưng trong đó ẩn chứa đại lượng Hồn Đạo pháp trận tinh vi, đem kết hợp ám khí và Hồn Đạo Khí pháp trận hạch tâm. Trong các loại Hồn Đạo Khí mà Đường Môn sản xuất, có rất lớn một bộ phần đều từ lí luận Ám Khí Bách Giải chuyển hoá mà thành.
Bởi vậy, Ám Khí Bách Giải mới là tuyệt học có giá trị cao nhất, cần tối đa điểm cống hiến. Nhưng bản thân Đường Vũ Lân là một Đoán Tạo Sư, cũng không phải Cơ Giáp Chế Tạo Sư, cho nên hắn không có nhu cầu với Ám Khí Bách Giải.

Mà ban thưởng ký một lần đại công lại càng khó lường. Với hạng đại công này, điểm cường hãn là tại bất kì địa phương nào, dựa vào đại công, có quyền một lần triệu tập đệ tử Đường Môn. Đường Vũ Lân đã lấy được ban thưởng Đường Môn Triệu Tập Lệnh, một khi sử dụng Đường Môn Triệu Tập Lệnh, giống như lúc trước chấp hành nhiệm vụ, có thể chiêu mộ ba mươi vị Đấu giả Đường Môn Đấu Hồn Đường để tiến hành nhiệm vụ, điều kiện tiên quyết là nhiệm vụ không tráo với đạo đức.

Đây chính là Đường Môn Đấu giả đó! Ba mươi vị Đường Môn Đấu giải có nghĩa thế nào?
Bởi vậy, lúc Đường Vũ Lân nghe Hắc Nhất giảng giải về Đường Môn Triệu Tập Lệnh, cả người hắn đều chấn kinh rồi. Đây quả thực là Thần Khí!

Hắc Nhất không hỏi tên và tình huống của hắn, đây là quy củ của Đấu Hồn Đường. Chỉ cần nghiệm chứng huy chương là thật và ăn khớp với khí huyết của bản thân Đấu giả, tuyệt không hỏi thăm lai lịch của đối phương.

Đấu giả khác nhau tại địa phương khác nhau đều có nghề nghiệp riêng của mình. Đường Môn Đấu Hồn Đường sở dĩ cường đại là do nó trải rộng tới mỗi góc nhỏ của đại lục. Cụ thể có bao nhiêu Đấu giả, chỉ có rất ít nhân vật cao tầng Đường Môn mới biết được.

Thực lực cá nhân cường đại nhất Đường Môn là Cung Phụng Đường, nhưng Đấu Hồn Đường không thể nghi ngờ là nơi có chỉnh thể lực lượng cường đại nhất.
Đường Vũ Lân quay lại khách sạn lúc đêm khuya. Hôm nay hắn quả thực có chút mệt mỏi. đặc biệt là trong nội tâm. Lại một lần nữa gặp uy hiếp tử vong, hơn nữa không có bất kì hậu thủ, nếu như không phải Hắc Nhất kịp thời xuất hiện, hắn không chết cũng bị trọng thương.

Thật sự là quá nguy hiểm.

Bất quá trong lòng hắn cũng thấy tràn đầy may mắn, may mắn có Mục Dã lão sư bên bờ sinh tử khổ luyện một thời gian. Chỉ có người kinh qua bên bờ sinh tử, lúc đối mặt với tử vong mới có thể tỉnh táo đưa ra phản ứng mà không hề sợ hãi.

Lúc đó, Đường Vũ Lân phản ứng không có nửa điểm trì độn. Đây là yếu tố quan trọng nhất giúp hắn có thể cứu tất cả mọi người.

Ngồi ở trên giường nhìn đôi tay của mình một chút, Đường Vũ Lân không khỏi toát ra vẻ mỉm cười trên mặt. Vừa có nhiều điểm cống hiến như vậy, hắn không chút do dự đổi lấy bí tịch tu luyện Huyền Ngọc Thủ.
Đã có Huyền Ngọc Thủ, trong tương lai lại tích góp từng chút từng chút điểm cống hiến liền có thể đổi lấy những vật khác, ví như, thiên tài địa bảo dùng để đột phá phong ấn.

Hành động lần này làm Đường Vũ Lân có thêm vài phần trung thành với Đường Môn. Loại cảm giác này rất kì diệu, hắn rất thích.

Có thể ỷ lại vào nhiều đồng bạn cường đại như vậy, loại cảm giác này thật sự rất tuyệt. Mà bản thân mình còn cứu được bọn hắn, cái này càng tuyệt hơn.

Một đêm minh tưởng, sáng sớm hôm sau, Đường Vũ Lân tinh thần vô cùng phấn chấn đã đứng trên ban công tu luyện Tử Cực Ma Đồng.

Thực lực là căn bản! Nhất là khi vừa mới đối mặt với người nguy hiểm, hắn đối với việc này càng tin tưởng không nghi ngờ.

Vì sinh tồn, cũng phải nỗ lực tu luyện!

Vòng thứ nhất thi đấu đôi đã kết thúc, hôm nay bước vào vòng đầu tiên đoàn chiến. Hắn cùng đồng bạn tham dự đoàn chiến luân phiên so đấu.
Loại cảm giác này vẫn là rất tốt, tựa như đêm hôm qua.

Mượn tử khí nơi chân trời tu luyện Tử Cực Ma Đồng xong, Đường Vũ Lân dùng sức duỗi thân thể một phát. Hắn rõ ràng cảm thấy được, từng đợt ấm áp trong hai tròng mắt dần dần chuyển hoá thành cảm giác mát lạnh truyền đến chỗ sâu trong đại não. Khẳng định là Tinh Thần Lực lại tăng trưởng.

Thời gian tu luyện Tử Cực Ma Đồng càng lâu, hiệu quả tu luyện lại càng tốt. Tinh Thần Lực tăng lên vẫn là chuyện phi thường trọng yếu.

Cổ Nguyệt không có tu luyện Tử Cực Ma Đồng, nhưng Tinh Thần Lực của nàng mới thực sự là cường hãn.

Đường Vũ Lân kì thực rất hiếu kì, Cổ Nguyệt đến cùng có phải là đã đột phá Linh Uyên Cảnh hay không.

"Tối hôm qua ngươi đi đâu?" Lúc ăn điểm tâm, Cổ Nguyệt nhìn về phía Đường Vũ Lân hỏi.
"Ân, ta ra ngoài chạy bộ." Đường Vũ Lân mỉm cười trả lời.

"A" Ánh mắt Cổ Nguyệt nhìn hắn thoáng có chút quái dị.

Đường Vũ Lân cười khổ nói: "Ngươi nhìn ta làm gì?"

"Không có việc gì."

"Đường Vũ Lân, ngươi đi ra đây cho ta!" Đúng lúc này, một tiếng kêu vang lên. Đường Vũ Lân sửng sốt một chút, quay đầu nhìn theo hướng âm thanh truyền về. Vừa hay nhìn thấy vị Công Chúa Điện Hạ Tinh La Đế Quốc hai tay chống nạnh, đứng ở sảnh lớn của khách sạn, đang căm tức nhìn hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.