Lần này lẻn nào căn cứ quân sự của quân đội Indonesia ám sát, đích thực là hung hiểm, chỉ cần không cẩn thận để bị phát hiện, kết cục chính là bị súng bắn thành tổ ong.
Vương Siêu đây là lần thứ hai tiềm phục ám sát, lần trước là ám sát Trần Lập Ba, chẳng qua lần đó đề phòng nghiêm ngặt cũng không bằng một nửa ở đây.
Chẳng qua Vương Siêu cũng bất cần nguy hiểm, cũng bất cần hậu quả. Hắn tại quốc nội bị áp lực đã lâu rồi, mọi chuyện đều phải xem ánh mắt của thượng cấp, bảo trì đại cục, cho nên có oan cũng phải gánh, có cừu oán cũng không thể báo.
Với cá tính của hắn, Quảng Đông ba tên đảng Thái tử Triệu Quân có cừu phái người chém giết hắn, sớm nên tìm cơ hội mà trừ đi đảng Thái tử này.
Cá tính của võ phu, không chịu bị chèn ép, không thể chịu nhục.
Ngạo vương hầu, mạn công khanh. Nhất nộ chi hạ, huyết tiên ngũ bộ. Đàm tiếu chi gian, cấp hành thiên lý, nguyệt hắc phong cao, hát tửu huy đao, cát nhân đầu lô. Bao thượng tựu tẩu, bất lưu ngân tích. (Vương hầu ngạo khí, coi rẻ công quan. Nộ đã dấy, máu liền vung năm bước. Cười nói mới đây, thân đã ngoài ngàn dặm, trăng gió vờn quanh, uống rượu vung đao, đầu người chém xuống. Đầu kia trong bao ấy, dấu vết nào thấy đâu).
Đại trượng phu khoái ý ân cừu, cá tính đều là theo sự vui buồn của bản thân mà hành sự.
Đáng tiếc, tính cách như vậy, hào tình như vậy, phải có thực lực, mới có thể phát huy được.
Mà Vương Siêu hiện tại võ công đã đến bước chí thần chí hóa, thân pháp như quỷ mị, trogn tích tắc có thể giết cả chục người, đã có thực lực này.
Lần này hắn từ chỗ nghe năm cô gái do Tạ Lỵ cầm đầu kể lại thảm án đồ sát mười năm về trước, liền lập tức nổi giận mà dậy, trong một ngày từ Jakarta tới Sishui, đêm tối lẻn vào giết người. Phân tích ra thì cũng là muốn kiểm nghiệm võ công của bản thân một chút, trong xã hội hiện đại, rốt cuộc có thể là ra cái loại khoái ý ân cừu như thời cổ đại hay không.
Còn một nguyên nhân nữa chính là Ngô Văn Huy cũng là đại quan trong quân đội, được rất nhiều người bảo hộ. Nếu có một ngày cùng Vương Siêu hoàn toàn trở mặt, Vương Siêu cũng sẽ dùng cùng một thủ đoạn để báo thù. Dù sao, cha mẹ hắn cũng còn trong quốc nội.
Hắn lần này lấy tướng quân Suha Erni của Indonesia để thử nghiệm thực lực. Về sau gặp tình huống tương tự cũng có thể đối phó với Ngô Văn Huy.
Càng huống chi, Vương Siêu tin tưởng rằng, tình báo của Ngô Văn Huy cũng hết sức tốt, việc mình ám sát Suha Erni, sớm muộn cũng truyền đến tai hắn. Đây cũng là một lời cảnh cáo gian tiếp đối với người này trong quốc nội.
Cũng cùng một tình huống đề phòng nghiêm ngặt, Vương Siêu ta có thể giết chết Suha Erni, thì cũng có thể giết chết Ngô Văn Huy ngươi. Ngươi chớ có coi thường vọng động, xem ta như là một quả hồng mềm nhũn.
Hơn nữa Vương Siêu lần này thực đem được đầu Susha Erni trở về, để cho mấy người Tạ Lỵ tế bái phụ mẫu, huynh đệ tỷ muội. Như vậy năm cô gái này về sau chẳng phải là sẽ đến chết cũng nghe theo mệnh lệnh của hắn sao?
Năm cô gái này, không thể so như đám người Đại thạch đầu trong quốc nội.
Đám người Đại thạch đầu tuy đối với Vương Siêu rất tốt. Nhưng chỉ nghe theo mệnh lệnh của cấp trên. Mà đám người Tạ Lỵ, vĩnh viễn sẽ không phản bội.
Đây mới chân chính là thân tín của mình.
Cho nên, lần này ám sát Susha Erni, chính là một mũi tên mà bắn được ba con nhạn, vừa có thể kiểm nghiệm trình độ đối kháng giữa võ công của bản thân cùng hỏa khí, vừa có năng lực chấn nhiếp những người ở trong quốc nội, lại còn có thể làm cho đám người Tạ Lỵ tâm phục đối với mình.
Cho nên hậu quả sau khi ám sát, Vương Siêu cũng không thèm để ý tới.
Cũng giống như cùng với người ta luận võ, một khi đã động thủ cũng không cần nghĩ đến hậu quả. Nghĩ đến hậu quả, dũng khí liền sẽ giảm đi ba phần.
Càng huống chi, lão tử là võ phu, đến tướng quân trong quốc nội cũng dám động thủ muốn giết chết. Chẳng lẽ còn không dám giết một tướng quân nho nhỏ của Indonesia?
"Trong phòng khách ở lầu hai này, tổng cộng có bảy người. Hai cái cao thủ vệ sĩ, hai lính có súng, muốn cùng lúc đem toàn bộ giải quyết hết, lại không làm cho bọn họ phát ra âm thanh, chỉ sợ là khó khăn. Nếu có Trình Sơn Minh ở trong này, cổ tay vừa lật liên tiếp phát ra bảy phát súng, có thể sẽ đem toàn bộ giải quyết hết. Ài, súng cũng thật dể dùng".
Vương Siêu ở trên lầu theo ánh sáng hắt lên, lặng lẽ quan sát những người đang nói chuyển ở dưới lầu, trong lòng suy tính làm sao động thủ mà không để phát ra một chút âm thanh nào.
Dưới tình huống như vậy, hắn cũng có chút nghĩ đến kỹ thuật bắn súng của Trình Sơn Minh.
Chẳng qua trong lòng hắn cũng rất rõ ràng, với thân thủ của Trình Sơn Minh, muốn tiến vào đây, khẳng định không thể thuận lợi như hắn vậy.
Bằng không, làm kinh động binh lính ở bên ngoài, hắn muốn thoát thân cũng rất khó khăn.
"Hulo hulo…" Susha Erni thủ lĩnh quân phiệt của Indonesia này hô lý hô lố dùng tiếng Indonesia nói vài câu, con mắt tam giác hướng lên trên lầu, mày khẽ cau lại một chút, hình như không hài lòng lão quản gia vì cái gì mà vẫn chưa gọi con hắn xuống. Sau đó phất phất tay, ra dấu cho tên lính rồi lại tiếp tục nói chuyện.
Tên lính này lên lầu, đã chân chính tạo cho Vương Siêu một cơ hội!
Trong góc cầu thang, góc chết không nhìn thấy được!
Vương Siêu nhân dịp trong khoảnh khắc tên lính đi lên lầu, đột nhiên gân côt toàn thân vặn vẹo, như một con mãng xà nằm ở trong bụi cỏ bắn vọt lên không, tay chân đều sử dụng dùng toàn bộ thân thể xiết lấy tên lính này.
Sát chiêu "Cự mãng triền thân".
Rắc rắc, tên lính Indonesia này toàn bộ xương cổ đều bị trực tiếp vặn cho gãy vụn.
Lúc này, thân thể của Vương Siêu hạ xuống, hai tay co lại, bám phía sau thân thể của tên lính mà đi xuống thang gác.
Chiêu này của Vương Siêu gọi là "Tá thi hoàn hồn".
Túc là nấp ở sau lưng xác chết, che dấu bản thân, âm thầm khống chế các khớp xương của xác chết, làm cho xác chết có thể hoạt động đi lại, linh hoạt như sống, không bị người ta phát hiện để thực hiện àhnh vi bí mật ám sát.
Phương pháp "Tá thi hoàn hồn" này, không phải là đả pháp trong quyền thuật, mà là kỹ thuật Ninja của Nhật Bản. Đường Tử Trần có ghi lại trong "Quốc thuật thực lục".
Con người sau khi chết, thần kinh vẫn còn có thể phản xạ, kỹ thuật Ninja của Nhật Bản, chính là căn cứ theo nguyên lý này, đồng thời nghiên cứu bổ sung thêm kỹ thuật thao tác điều hkiển rối gỗ để tạo nên phương pháp ám sát này.
Tên lính này bị Vương Siêu phụ ở phía sau, co hai tay hai chân lại thao túng rất nhanh đi xuống lầu.
Mấy người Susha Erni đều không phát hiện ra Vương Siêu nấp ở phía sau.
Chẳng qua tên quân phiệt Indonesia này, thấy tên lính vừa mới đi lên đã vội vàng đi xuống, trong lòng tựa hồ cảm giác được cái gì đó không đúng, tay không tự chủ đã sờ xuống bao súng ở bên hông.
Theo lời Tạ Lỵ nói thì tên quân phiệt Indonesia này có siêu mẫn cảm. Hơn nữa lúc nào cũng mang súng bên người.
Chẳng qua hắn đến giờ mới cảm giác được, thật sự đã quá muộn. Vương Siêu sau khi đã xuống thang gác, trong vòng ba mươi thước, chính là khoảng cách giết người của hắn.
Thân thể bung ra trong khoảng khắc đã ở trước mặt Susha Erni, xiết chặt cổ hắn giống như nắm một con gà nhỏ vậy.
Đồng thời thân thể Vương Siêu theo thế tung người lên không, hai mũi bàn chân như hai mũi đao đá trúng huyệt Thái Dương của tên lính Indonesia.
Ám kình từ bàn chân xuất ra, trực tiếp đem đầu của tên lính này chấn nát bên trong mà ngã xuống đất, khí tuyệt thân vong.
Vương Siêu một loạt động tác liên tiếp giết người, sạch sẽ lợi hại, thế như sấm sét, lâm ly đến cùng cực.
Tên quân phiệt Susha Erni này, bị hắn xiết chặt cổ, dùng sức xiết nhẹ một cái, lập tức mũi chảy máu, ánh mắt như cá mắc cạn trợn trắng lên, lưỡi lè ra ngoài, phảng phất đã là tử quỷ.
Hắn đã bị Vương Siêu xiết cổ đến chết.
Tên quân phiệt Indonesia này, cũng không phải là cao thủ gì. Hơn nữa cũng đã lớn tuổi, Vương Siêu giết hắn cũng đơn giản giống như giết gà vậy.
"A…"
Vương Siêu đột nhiên như quỷ thần xuất hiện, liên tiếp giết sạch mấy tên lính, uy phong lẫm lẫm. Ngay cả một đời quân phiệt Indonesia cũng bị hắn bóp chết.
Đại tiểu thư nhà giàu tới làm khách kia chưa bao giờ thấy qua một màn như vậy, nhất thời mở miệng muốn thét lên.
Nhưng người trung niên mặc trang phục truyền thống ở bên cạnh lập tức đưa tay bịt chặt miệng của cô ta lại.
Người trung niên này thấy biến mà không kinh, lập tức ứng biến làm cho Vương Siêu cảm thấy khó hiểu.
Vốn Vương Siêu sau khi giết Susha Erni, đã đoán trước sẽ khiến cho bọn họ khủng hoảng, sau đó sẽ làm kinh động những người ở phía dưới, bản thân cũng tính kế làm thế nào thừa dịp hỗn loạn mà lập tức trốn ra ngoài.
Nhưng lại không ngờ người trung niên này lại có phản ứng như vậy.
Cùng lúc đó, hai vệ sĩ ở phía sau người trung niên này cũng lập tức vọt lên, chắn trước mặt hắn.
"Các ngươi không cần động thủ!" Người trung niên trầm tĩnh nói một câu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mặt của Vương Siêu, rồi nhìn xuống Susha Erni ở trong tay Vương Siêu, rõ ràng cảm giác được hắn đã không còn hơi thở. "Ngươi đến ám sát Susha Erni, chắc là người của Hồng môn? Ngươi khẳng định là thủ hạ của Đường Tử Trần? Ta là Phó chủ tịch Hoa thương tổng hội tại Indonesia, Hoàng Thiên Dục".
Mạt của Vương Siêu mang mặt nạ da người, lại còn toàn thân hắc y, che kín cả đầu, nên cho dù là thần tiên cũng không thể nhìn ra được hắn là ai.
"Ngươi chính là Hoa thương thủ phú Hoàng Thiên Dục tại Sishui. Nghe nói con gái của ngươi muốn gả cho con trai của tên Indonesia này? Chỉ tiếc, tiểu tử đõ cũng đã bị ta giết rồi!" Vương Siêu không biết Hoàng Thiên Dục này rốt cuộc có chủ ý gì, chỉ hắc hắc cười một tiếng.
"Ngươi hiện tại giết Susha Erni, muốn ra ngoài, thực rất khó khăn, chỉ cần ta hô một tiếng, dưới lầu lập tức sẽ có quân đội xông lên. Đến lúc đó, ngươi có cánh cũng khó mà bay được!" Hoàng Thiên Dục này cũng không để ý tới Vương Siêu nói cái gì, ánh mắt lập lòe.
"Ngươi hiện muốn làm cái gì?" Vương Siêu cười cười hỏi.
"Rất đơn giản, ngươi hiện muốn thoát thân, ta có thể đem ngươi ra ngoài. Ngươi nếu muốn chết, ta hô to một tiếng, ngươi muốn chết cũng dễ dàng" Hoàng Thiên Dục nói.
"Ta đương nhiên muốn thoát thân" Vương Siêu cười cười. "Ngươi có biện pháp gì giúp ta thoát thân?"
Hoàng Thiên Dục nghe Vương Siêu nói như vậy, nhẹ nhàng thở ra một hơi, vừa mới muốn mở miệng, Vương Siêu đột nhiên trong lúc đó như tia chớp vọt tới giữa hai tên vệ sĩ, hai tay tả hữu vung ra dùng "Đảo tài song bi", hai tay chộp tới nghe bốp một tiếng, hai tên vệ sĩ đã trực tiếp sụm xuống.
Hai tên vệ sĩ tuy là cao thủ, nhưng nhiều nhất cũng chí mới là đỉnh điểm của minh kình. Vương Siêu ra tay không chút dấu hiệu, một chiêu đã đánh cho não của chúng chấn động mà ngất đi.
Vương Siêu vẫn còn lưu thủ.
"Ngươi…" Hoàng Thiên Dục vừa mới suy nghĩ, làm thế nào để Vương Siêu trúng kế. Vừa rồi hắn thấy Vương Siêu thân thủ khủng bố rất sợ nếu mình kêu to lên, Vương Siêu sẽ lập tức giết chết hắn. Vì thế hắn mới kéo dài thời gian, tìm biện pháp nới rộng khoảng cách.
Nhưng Vương Siêu làm sao trúng kế của hắn được. Vì thế tương kế tựu kế, vào lúc hắn phân tâm, một đòn đánh ngất hai vệ sĩ của hắn, sau đó tiến tới chộp lấy cổ của hai người bọn họ.
"Các ngươi cứ ngoan ngoãn mà ở tỏng này đi" Vương Siêu nhẹ nhàng xiết một cái làm cho cả hai hôn mê bất tỉnh.
Sau đó Vương Siêu đem thi thể của Susha Erni lên trên lầu, trong phòng có rượu ngoại sa hoa, Vương Siêu lấy xuống vài bình, bất nắp ngửa cổ ừng ực tu vài ngụm.
Toàn thân nóng lên, hắn chùi miệng, tìm một thanh chủy thủ, đem đầu của cha con Susha Erni cắt đi, sau đó cột lại thành chùm bỏ vô bọc, buộc chặt ở phía sau lưng, mở cửa sổ, lặng lẽ leo xuống lầu, như tia chớp ẩn nấp mà lẻn ra ngoài.