Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 284: “Mã Tướng Tàng Âm” trong “Đồng Tử Công”



"Quyền pháp của cô luyện vô ích" Vương Siêu nhìn Chu Vũ Hinh thở dài: "Thực ra mục đích cuối cùng của quyền thuật không phải sát nhân, cũng không phái dưỡng sinh. Mà là để kẻ yếu có cơ hội lấy mạng đổi mạng. máu tươi năm bước. Cô luyện quyền không có được tâm huyết ấy, luyện cao tới đâu cũng là một kè yếu hèn. Cô xem có vẻ rất độc ác nhưng thực ra bên trong là một nữ nhân hèn nhát. Luyện quyền, có thể tha thứ nhưng không thể chịu nhục. Chịu nhục thế nào không báo? Chính cô chịu nhục. không dám máu tươi năm bước, nhưng lại báo thù lại người khác thật sự là... Ai!"

Vương Siêu bất bình, thanh âm lại giống như dao xẻo trong lòng của Chu Vũ Hinh. Khiến sắc mặt nữ nhân này ngày càng thảm bại, toàn thản run run, như chịu sự sỉ nhục.

"Ta là người luyện quyền, nhìn không được nhất là người không có tâm huyết, đối với nữ nhân hèn nhát như vậy thực sự không nửa đầu ngón tay hứng thú báo thù. Ta lập lại lần nữa, cô nếu như hèn nhát không dám đi tìm người vũ nhục cô báo thù, ta có thê giúp cô. Nói một chút xem? Là người nào?"

Vương Siêu vẫn nhớ kỹ lời của Đường Tử Trần bốn năm trước khi rời khỏi hắn: "Trong lòng của người luyện võ có thể dễ dàng tha thứ nhưng không thể chịu nhục".

Chu Vũ Hinh này thật là một nữ nhân rất hèn nhát thất bại. Nữ nhân này đoán ra thân phận của hắn, hắn muốn dùng thủ đoạn điểm huyệt, đem thần kinh não bộ của ả phá hư biến thành ngu ngốc, thế nhưng cuối cùng không hạ thủ. một là hắn không hạ thủ đối với nừ nhân. hai là sự hèn nhát của nữ nhân này khiến hắn không có hứng thú động thủ. Hơn nữa biến nàng thành ngu ngốc, khẳng định sẽ ảnh hưởng đến Tào Tinh Tinh, chuyện hại bằng hữu mình Vương Siêu sẽ không làm.

"Không sai, ta là một nữ nhân hèn nhát!" Chư Vũ Hinh lấy tay lau nước mắt trên mặt. trở nên bình tĩnh phi thường như đổi thành một người khác: "Có điều là ngươi xem, ta không hèn nhát nữa. Ngươi nói rất đúng. Võ công của ta luyện vố ích. Ta chịu vũ nhục cũng không muốn người ngoài báo thù thay, chính ta sẽ đối phó".

"Vương Siêu, lúc ngươi nói muốn báo thù cho ta, từ trong ánh mắt của ngươi ta nhìn ra, lời ngươi là thật. Ta hạ độc ngươi, ngươi không trả thù ta mà còn muốn báo thù cho ta. Ta trước đây nghe sư phụ nói, nếu như một người luyện võ có thể lấy đức phục người, thì thiên hạ sẽ hàng phục. Bảy giờ ta đã rõ ràng, ngươi là quyền sư chân chính, thù oán sảng khoái, thù oán sảng khoái... Người nào trong lòng không coa cái mộng này?" Chu Vũ Hĩnh đột nhiên thì thào nhắc tới: "Thế nhưng có mấy người bỏ được tất cả ràng buộc. một thời sảng khoái máu tươi năm bước. nữ nhân xấu xa hèn nhát như ta có thể gặp nam nhản như ngươi, là phúc khí của ta".

"Ngươi yên tâm, thản phận của ngươi cho dù ta chết cũng không nói ra. Ta tuy rằng hèn nhát xấu xa nhưng nói là giữ lời".

Thần thái của Chu Vũ Hinh đột nhiên chuyển biến rất lớn, bình tĩnh nói chuyện như hoán thoát thai hoán cốt đến cả Tào Tinh Tinh cũng chút kinh ngạc.

Thực ra đối với Vương Siêu, Chu Vũ Hinh không thiếu hảo cảm, ngày hôm qua ăn một hồi thiệt thòi thế nhưng thủ đoạn ném cả ngàn vạn của Vương Siêu cũng đã động tới nàng. Cảm thấy Vương Siêu này rất tuấn tú lại rất thú vị, trong lòng thiên kim tiểu thư nhà giàu mới nổi tâm lý biến thái này, có vẻ vô cùng hấp dẫn.

Chính là vì như vậy,đêm qua lúc nàng căn cứ từ số tư liệu suy đoán ra thản phận của Vương Siêu, hứng thú càng đề cao một tầng. Vì vậy chủ động hạ độc ngày hôm nay.

Thử nghĩ nam nhân thần bí, cường đại không thể tưởng tượng, ném ra ngàn vạn mắt không nháy một cái khiến bất luận nữ nhân nào cũng phải hứng thú. Huống chi là Chu Vũ Hinh chuyên trả thù nam nhân như vậy.

Thế nhưng lúc hạ độc thất bại, Ai biết Vương Siêu ra sự hèn nhát trong lòng nàng, giải tỏa chuyện trước đây. Còn muốn giúp nàng báo thù.

Ánh mắt Chu Vũ Hinh nhìn Vương Siêu trở nên nhu hòa như nước như tơ: "Ta ngày hôm nay đích thật là không nên hạ độc các người. Ngươi không có hứng thú trả thù ta. Ta sẽ cho ngươi một công đạo".

Nói rồi hai tay giao nhau. dùng tay phải nắm lấy ngón út tay trái. Đột nhiên trên Chu Vũ Hinh dùng lực một cái, răng rắc! Khớp xương gãy giòn vang lên. Nữ nhân này thoáng cái này sinh ác độc, lại đem ngón út tay trái của mình bẻ gãy!

Một chiêu "Điêu Thủ Ninh Chuyển"của Xà Hình bẻ đầu ngón tay, vừa nhanh vừa độc.

"Ngươi!" Bất thình lình khiến Vương Siêu không ngờ tới, chi là tâm khẽ động. bàn tay vồ ra ngoài túm lấy cổ tay của nàng nhưng đã muộn một chút.

"Đầu ngón tay nát bấy gãy xương, cốt tủy đều bị phá đã bị phế đi" Vương Siêu lả một chuyên gia chấn thương, sờ vào rõ.

"Cô..." Tào Tinh Tinh mí mắt dựng thẳng, da đầu cỏ chút tê dại, câm thấy Chu Vũ Hinh ngoan độc này thực sự là quá mạnh mẽ. độc ác đối với người khác không tính là độc ác nhưng độc ác đối với mình kia mới là thật sự độc ác. Một trăm người dám lấy đao chém người, cũng không thấy có người to gan lấy đao chém chính mình.

"Ta ngày hôm nay là cho các ngươi một công đạo. Cũng là cắt tay phát thệ" Chu Vũ Hinh đau đớn đến sắc mặt đều vặn vẹo nhưng gắt gao cắn hàm răng phát ra âm thanh: "Quyền của ta luyện vô ích, là một nữ nhản hèn nhát nhưng ta sẽ cho ngươi biết ta không phái một nữ nhân hèn nhát. Ngươi sẽ biết..."

Chu Vũ Hinh cười cười thê thảm, đột nhiên dùng hết khí lực của toàn thân bắt được tay Vương Siêu, cúi xuống nhẹ nhàng dùng miệng mình hôn một cái! Vương Siêu giống như điện giật rút tay về, lông mi trên mặt nhăn thành một chữ xuyên.

"Các ngươi đi đi. Ta muốn nghi ngơi một chút" Đột nhiên hôn tay của Vương Siêu một cái, nhìn biểu tình kinh ngạc của hắn, Chu Vũ Hinh dường như rất hài lòng, vẻ mặt thoáng chốc vui vẻ.

"Vương Siêu, chúng ta đi" Tào Tinh Tinh vốn muốn trả thù Chu Vũ Hinh thế nhưng lúc này trong lỏng đã bớt giận, có điều nàng không muốn ở chỗ này nữa, lôi mạnh áo Vương Siêu hướng đi ra cửa trước.

"Rốt cuộc là nữ nhân luyện quyền, quả là ngoan độc"Vương Siêu khẽ thở dài cùng Tào Tinh Tinh đi ra ngoài.

"Vương Siêu? Ta còn tưởng rằng ngươi là một người thành thật. Nghĩ không ra... Hừ!" Vừa ra khỏi cửa, Tảo Tinh Tinh đột nhiên nhớ tới chuyện vừa rồi, trên mặt vừa đỏ vừa trắng.

"Thế nào?" Vương Siêu kỳ quái nói: "Vừa rồi tuy rằng Chu Vũ Hinh hạ thuốc, ta cũng không có làm gì? Thế nào không thành thật?"

"Hừ. Ngươi thật biết lừa nữ nhản, ta trước đây xem lầm ngươi. Nữ nhân Chu Vũ Hinh này bị ngươi dùng năm ba lời liền cải tả quy chính, còn cắt tay phát thệ. Sau cùng cỏn hôn tay ngươi! Ta có thể tưởng tượng ra. Sau này chỉ cần ngươi ngoắc ngón tay, nữ nhân này sẽ tự động cởi quần đến trước mặt ngươi. Thực sự là ngu ngốc. Tuổi lớn như vậy, còn ngu ngốc như thế".

Tào Tinh Tinh càng nói càng tức giận: "Ngươi lại có khí vương gĩa, ả liền phủ phục tại dưới chân ngươi. Trước đây ta cho rang cái này là tiểu thuyết buồn chán. Nhưng thật không ngờ trong hiện thực muốn ly kỳ hơn tiểu thuyết. Thật không có người si mê như vậy! Thực sự là nhà giàu mới nổi, không đầu óc!"

"Ha ha..." Vương Siêu bị Tào Tinh Tinh nói thì cười rộ lên, lắc đầu không nói gì.

"Không có lời nào sao" Tào Tinh Tinh đích xác rất tức giận: "Mặc kệ thế nào. ngày hôm nay ngươi phải cấp cho ta một công đạo".

"Công đạo gì?"Vương Siêu hỏi.

"Ta cởi đồ trước mặt ngươi. ngươi không cho ta công đạo sao? Chúng ta quan hệ bạn học nhưng cỏn chưa tới độ đó" Tào Tinh Tinh liếc nhìn Vương Siêu thoải mái nói ra.

"Ta đã đính hôn"Vương Siêu do dự một chút, rõ ràng ý tứ bên trong lời nói của Tào Tinh Tinh, nói lời thật giống như kiếm khách cao minh, chỉ thăng vào chỗ yêu hại.

"Ngươi đã đính hôn! Là cùng Đường Tử Trần kia của Đường Môn?"Tào Tinh Tinh tuy biết Vương Siêu trốn tránh nàng là vì Đường Tử Trần. nhưng không ngờ tới bạn học cao trung của nàng nhanh như vậy đã đính hôn, nàng giật mình kinh ngạc, nghẹn nửa ngày đột nhiên ngay cả mình cũng chẳng hiểu sao lại nói: "Kết hôn lúc nào? Nàng giống như là sư phụ dạy ngươi võ thuật. Thầy trò các ngươi kết hôn. không phải loạn luân sao?"

Vương Siêu hung hăng trừng mắt nhìn Tào Tinh Tinh khiến nàng biết đã nói sai, vội thè lưỡi: "Ưm, ta nói bậy. bây giờ là thời đại gì, nhìn không ra ta còn phong kiến như thế. Có điều ngươi nếu đã đính hôn thì ta cũng muốn tự hỏi, xem có thể tìm một người có tiền cùng bản lĩnh giống ngươi hay không. Còn có vương giả khí nữa".

Vương Siêu không trả lời híp mắt. không biết đang suy nghĩ cái gì. Tào Tinh Tinh cũng có chút xấu hổ, hai người đứng ngây ngốc im lặng.

"Ta phải về, ta lần này tới quốc nội là xem giao lưu lần này. Có thanh niên cùng cao thủ xuất sắc gì. Cuối cùng đêm qua biết được người như Ba Lập Minh, củng biết mấy người cao thủ đỉnh cao trong nước, chuyến đi này không tệ rồi" Vương Siêu đột nhiên động tâm muốn về nhà.

"Ngươi muốn về nhanh thế sao?" Tào Tinh Tinh khẽ cắn môi. đột nhiên tức giận phất phất tay: "Đi cũng tốt, ngươi ở lại quốc nội thời gian càng dải càng nguy hiểm. Lúc ngươi kết hôn sợ rằng ta không thể tới chúc mừng. có điều lúc ta kết hôn sẽ thông báo ngươi. mong ngươi tới dự".

"Được" Vương Siêu lập tức trả lời.

"Được rồi, thi đấu chọn lựa ngày mai, là đồ đệ Hoắc Linh Nhi của ngươi đấu cùng Lạc Tiểu Manh. cỏn có Triệu Tinh Long chống lại Vương Hồng Cát, ngươi muốn xem hai trận này rồi mới đi không?"Tào Tinh Tinh suy nghĩ một chút nói.

"Hai trận này, đúng là không thể không xem" Vương Siêu ánh mắt khẽ chuyên động, tính toán một chút.

Ngay lúc Vương Siêu đang quyết định thì ở trong một gian phỏng huấn luyện tại Bắc Kinh, một thiếu niên chừng hai mươi tuổi có vẻ bất mãn, đang xem một nam một nữ nhỏ tuổi luyện công. cùng lúc đố trái phải cỏn đứng ba Thái Tử đảng Triệu Quán. Ngô Dĩnh Đạt, Vương Tiểu Lôi của vùng duyên hải.

"Đệ đệ, lần này ngươi từ nước Mỹ trở về, nhất định phái lấy được võ đạo kim kiếm sao? Ngươi đem hai đứa nhỏ này qua đây làm gì?" Vương Tiểu Lôi nhìn thiếu niên hai mươi kia, có chút bất đắc dĩ.

Nếu luận khí chất, ba Thái Tử đảng ở đây chỉ là lá xanh. tưởng mạo của thiếu niên mới là hồng hoa.

Thiếu niên này môi hồng răng trắng, vóc người khoảng một mét bảy, thế nhưng đứng ở nơi đó yên lặng phi thưởng, thật giống như là mặt nước tĩnh lặng. ngũ quan cân đối, tuấn tú không gì sánh được. Một khuôn mặt như vậy vốn là của tuyệt thế mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, thế nhưng cảm giác khí chất không chút âm nhu, chi là an bình tĩnh lặng. nhu hòa. Trong đó ẩn chứa uy nghiêm dị thường.

Nêu như là đạo sĩ Ngô Tuyền Nam ở đây, liền khẳng định sẽ nhìn ra. Sự yên lặng của thiếu niên này giống như là sự yên lặng của sư tử đang ngủ. nếu thức tỉnh bạo phát sẽ hiển lộ ra nanh vuốt cùng tiếng gầm hùng hồn không gì sánh kịp.

"Ta luyện Đồng Tử Công của Võ Đang từ nhỏ. Tiểu Hải cùng Tiểu Sắc bây giờ luyện công không thể dừng lại. Cừu nhân của bọn họ chính là Á Châu Đệ Nhất đại sư, muốn luận võ Đường Đường chính chính đánh bại người này báo thù, liền luyện một giây cũng không thể dừng lại".

Thiếu niên này chính là Vương Hồng Cát, đệ đệ của Vương Tiểu Lôi, tướng mạo hắn như chừng hai mươi nhưng kỳ thực đã hai mươi lăm hai sáu, chỉ là hắn luyện Đồng Tử Công da thịt tướng mạo đều bảo trì còn rất trẻ.

"Hai người này bây giờ luyện được thì sao? Bọn họ bao giờ mới có cơ hội tìm Vương Siêu báo thù giết cha?" Vương Tiểu Lôi nhìn chằm chằm một nam một nữ chừng mười tuổi ở giữa sân đứng trung bình tấn.

Hai đứa nhỏ lại là con của Quảng Đông Tam Hổ Trương Uy!

Bốn năm trước, Trương Uy luận võ cùng Vương Siêu thất bại liền nhảy xuống biển tự sát. Vợ con sợ bị trả thù nên đi nước ngoài.

"Đứng trung bình tấn tốt! Đồng Tử Công của Võ Đang không phải giống trung bình tấn, ngoại trừ bên ngoài, trên dưới nhảy chồm ra còn có một động tác bí mật. đó chính là tuyệt học Mã Tướng Tàng Âm. thân dưới lui vào trong, ý cảnh nhập vào bụng".

{Về trung bình tấn của Mã Tướng Tàng Âm, cũng là lúc luyện muốn nhập lên bụng. Đâv là trung bình tấn trong đạo gia, Trung bình tấn có rất nhiêu loại nhưng là đây là thần kỳ nhất} truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Vương Hồng Cát chậm rãi sửa đúng lại tư thế cho hai đứa nhỏ

"Thi đấu lần này, có một đồ đệ của Vương Siêu sẽ tham gia, các ngươi nhìn quyền pháp của nàng. các ngươi sau này với việc báo thù có chỗ tốt rất lớn".

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.