Lớp Trưởng Đại Nhân Hãy Tha Cho Tôi!!

Chương 5: 5: Chục Năm Không Gặp Đã Quên Nhau Sao





Ở một nơi nào đó! “Papa đẹp trai khửa ái tha con đi mà~~”Cô mất liêm sỉ ôm chân ba cô cầu xin.

Liêm sỉ là gì?Có ăn được không?Bổn cô nương không cần!!(ad cũng thế :>)Sắp mất miếng ăn miếng mặc miếng ở và cả con bé điện thoại nhỏ bé đáng thương rồi liêm sỉ là cái thá gì!!“Con nói xem con với thằng nhóc kia làm gì trong phòng?Hôn nhau thắm thiết như thế ta không vào chắc con với nó tính cho ta cháu ngoại luôn hả!!??”“Mami!!Mẹ coi papa nói kìa!!Con không phải loại con gái đó nha!Là do cậu ta cưỡng hôn con! ”“Ta nói con tránh xa nó ra rồi mà!!”“Nhưng tên đó cứ đi theo connn!”Hai cha con cứ thế cãi nhau 1 hồi.

“CẢ HAI IM LẶNG CHO TÔI!”Mama tổng quản cuối cùng cũng lên tiếng.

“Được rồi ba có ý này.

Thằng nhóc đó có lẽ đã thấy chúng ta đi với nhau và còn hiểu lầm chúng ta là người yêu.


Sao không giả vờ là như vậy để tên nhóc đó bỏ cuộc nhỉ?”“Ha! hả?Papa! đừng dọa con! con không chơi loạn luân đâu! mami sẽ giết con đó!!”Bố cô tức quá cốc mạnh đầu cô.

“Con điên này!!Loạn loạn cái đầu mi!!Là giả vờ! giả vờ hiểu không!!”“Papa!! Con đùa mà! Cốc đầu sẽ ngu! sẽ ngu đi đó!Nhỡ đâu con bị ngốc xong sau này không kiếm được chồng pa nuôi con được không?”Cô ấm ức nói.

“Gì chứ ăn nhiều như mẹ mày tao còn nuôi được nuôi thêm con heo nữa thì đã sao!!”Nói hết câu thì cảm giác ớn lạnh phía sau lưng làm bố cô im bặt! Chết dở! mình vừa nói gì vậy! ăn nhiều?heo?Bà xã đại nhân chắc hẳn đã nghe thấy rồi! Làm sao đây làm sao đây!!Quay lưng lại sẽ bị ánh mắt đó giết chết mất! “Vợ yêu à! anh không có ý đó đâu mà! Bảo bảo,tiểu Lan nhi,bà xã đại nhân,! anh nguyện cả tối nay cho em sai vặt,muốn đánh cũng được,muốn chà đạp cũng được,thân xác này cho em thoải mái sử dụng luôn được không~”Mẹ cô:”! ”Cô:”! ”Cẩu độc thân từ chối cẩu lương! từ chối cẩu lương aaa!!!~~Hôm sau thì cô hoàn toàn bơ Quang luôn.

Anh thấy vậy khó chịu vô cùng.

Không lẽ “bạn trai” cô đã cấm cản cô gặp anh.

Đâu đó phía sau trường! “Trần Thanh Bình!!Không phải bảo cạnh tranh công bằng hay sao?Sao thầy cấm cô ấy gặp tôi?Thì ra thầy cũng thủ đoạn như vậy! đừng trách tôi độc ác nói việc này cho mọi người,đặc biệt là vợ thầy!”“Thứ nhất,tôi không cấm em ấy gặp cậu.

Là do cậu cưỡng hôn làm em ấy ghét vì sợ nên em ấy không muốn gặp cậu là đúng rồi.

Thứ hai,cậu nói ra thì người bị ảnh hưởng đâu chỉ có mình tôi.


Cậu muốn em ấy bị liên luỵ sao?”“Thầy!!”Quang không kìm được lòng túm lấy cổ áo thầy Bình.

“Quang!!Cậu mau thả thầy ấy ra!!”Vân chạy đến ngăn Quang lại,lo lắng nhìn bố mình không để ý con mắt giận dữ nào đó đang nhìn mình.

“Pa! ý lộn thầy không sao chứ.

”“Tôi không sao em đừng có lo! ”Biết anh đang nhìn bố cô nhân cơ hội ôm cô vào lòng.

Hai người hiện tại quả thật giống cặp tình nhân làm cho ai kia bốc hỏa bỏ về trong hũ giấm bễ :>“Tên đó đi rồi đừng diễn nữa về nhớ trả thù lao cho con đó!”“Biết rồi biết rồi nhớ nghĩ cách cho mẹ mày đồng ý sinh thêm em thì muốn làm gì cũng được!!”~~Tại nhà thầy hiệu trưởng! “Bố nhất định phải đuổi việc ông thầy dạy vật lý kia cho con.

”“Hửm?Con lại gây chuyện gì nữa thế?”“Ông ta cướp con dâu của bố kìa!”“Việc này để ta điều tra rõ,cướp vợ của con trai tôi hả! nhất định phải cho ông ta một bài học!”Hôm sau bố anh gọi bố mẹ cô lên nói chuyện,bảo có công việc cần bàn về con gái hai người( biết con gái thầy Bình học ở đây nhưng bố anh có biết đó là con dâu tương lai đâu????)Bước vào phòng hiệu trưởng! “Anh gọi chúng tôi đến là có chuyện gì?”Bố anh nghe thấy giọng nói quen thuộc,rời mắt khỏi tập tài liệu ngước lên nhìn.

“Ngọc Lan! !!??”“Khoan! Thành?Là cậu sao?”Nhìn hai người ngơ ngác bố cô cũng ngơ ngác theo.


“Hai người biết nhau sao?”“Không ngờ cậu không cưới thằng Bình mà đi cưới người đàn ông khác.

Mà kể ra cũng trùng hợp chồng cậu lại cũng tên Bình,không lẽ gu cậu là người tên Bình hả?Biết vậy lúc trước tôi đổi tên xong cướp cậu cho xong!”Bố anh cười đùa chọc mẹ cô.

“À Thành! đây chính là Bình mà! đừng nói với em bạn thân các anh không nhớ nhau nhé! ”“Cái gì!!”Hai người đàn ông đồng thanh.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.