Trong ký ức của nhiều, khi Lâm Tuệ mười tám tuổi đã có một màn tỏ tình kinh điển. Cô một tay xách váy, một tay xách giày cao gót đuổi theo xe ô tô. Gương mặt xinh đẹp đỏ bừng, cô dừng sức hét lớn: "Phan Hiểu Dương, nếu như cậu đã muốn trốn tôi như vậy thì cả đời này đừng gặp lại nữa"
Hai tám tuổi, Lâm Tuệ một lần nữa xách váy nhưng lần này lại dùng để chạy trốn trong hôn lễ của chính mình, bên tai ù ù giọng nói của người phía sau truyền tới: "Lâm Tuệ, tôi nói cho em biết, Phan Hiểu Dương tôi giỏi trốn, thì cũng giỏi tìm, em tốt nhất đừng mong mà chạy thoát!"
Bình luận truyện